Chương 174: Tín Ngưỡng Chi Lực
- Nhưng mà Tinh Thần Thụ là căn bản của Tinh Thần Điện, có rất nhiều cường giả trông coi, nghe nói quanh năm có một vị Tinh Thần Điện Điện Chủ ở dưới Tinh Thần Thụ tu luyện, cho nên thiếu gia, nếu muốn đạt được Tinh Thần Quả, thật đúng là khó khăn trùng trùng điệp điệp!
Lý Kim Long trực tiếp đem tình huống mình hiểu rõ, cùng từ trong miệng Hà Vũ ép hỏi ra tin tức nói hết.
Khương Tư Nam cũng nhíu mày, hắn không nghĩ tới Tinh Thần Quả thần kỳ như vậy, nếu thật sự có Tinh Thần Điện Điện Chủ ở trong đó trông coi, mình căn bản không có khả năng đạt được.
Bỗng nhiên, hắn ánh mắt xéo qua chứng kiến trên mặt Hà Vũ có một tia thần sắc mất tự nhiên, tâm niệm xoay chuyển liền nghĩ tới điều gì, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
- Kim Long, nếu như đã khảo vấn ra, vậy tiểu tử này giữ lại cũng không có tác dụng gì, trực tiếp giết a!
Khương Tư Nam cho Lý Kim Long một cái ánh mắt.
Lý Kim Long cũng tâm tư linh hoạt, minh bạch dụng ý của Khương Tư Nam, trên mặt cười cười, trêu tức nhìn chằm chằm vào Hà Vũ.
Loong coong một tiếng, rút ra một thanh bảo đao hàn quang lóng lánh, đi về phía Hà Vũ.
Hà Vũ xem xét hai người kia muốn giết mình, lập tức sợ tới mức toàn thân run rẩy, trên mặt lộ ra thần sắc vô cùng hoảng sợ, vội vàng hô lớn:
- Không nên giết ta, không nên giết ta! Các ngươi không phải muốn đạt được Tinh Thần Quả sao? Ta có thể giúp các ngươi tìm được Tinh Thần Quả!
Bảo đao của Lý Kim Long đứng ở trước yết hầu của Hà Vũ, đao khí rét lạnh lập loè, để cho sắc mặt Hà Vũ sợ tới mức trắng bệch.
Lý Kim Long cùng Khương Tư Nam nhìn nhau, khóe miệng của Khương Tư Nam lộ ra vẻ mĩm cười, quả nhiên Hà Vũ có thể tìm được Tinh Thần Quả, dù sao cũng là nhi tử của Tinh Thần Điện Ngũ Điện Chủ, loại bảo vật này khẳng định vẫn có thể tiếp xúc đến.
- Bất quá các ngươi phải cam đoan không giết ta, bằng không thì nếu giúp các ngươi tìm được Tinh Thần Quả, ta vẫn khó thoát khỏi cái chết, ta cần gì phải giúp các ngươi?
Ở trước mặt sinh tử uy hiếp, đầu của Hà Vũ cũng trở nên linh hoạt, nhìn Khương Tư Nam kiên quyết nói.
- Tốt! Chỉ cần ngươi có thể giúp ta tìm được Tinh Thần Quả, chúng ta cam đoan không giết ngươi!
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói.
Nghe được Khương Tư Nam đáp ứng, trên mặt Hà Vũ lập tức lộ ra sắc mặt vui mừng, trong ánh mắt của hắn cũng hiện lên một tia cầu sinh, liền tranh thủ nói sự tình mình biết.
- Tinh Thần Thụ mỗi mười năm kết quả một lần, mỗi một lần chỉ có một trăm lẻ tám viên Tinh Thần Quả, phân phối đến toàn bộ Tinh Thần Điện căn bản không có bao nhiêu, nhưng mà cha ta đã sớm chuẩn bị ba viên Tinh Thần Quả, vì chính là ta đột phá đến Chân Thiên Cảnh sử dụng, nhưng mà lúc này đây đi ra ta cũng không có tùy thân mang theo, giấu trong động phủ của ta ở Tinh Thần Sơn, chỉ cần về tới Tinh Thần Sơn, ta lập tức chắp tay dâng ba viên Tinh Thần Quả kia!
Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, giống như cười mà không phải cười nhìn hắn một cái nói:
- Ngươi không phải là muốn lừa gạt chúng ta đến Tinh Thần Sơn, sau đó lại để cho phụ thân ngươi ra tay giết chúng ta chứ? Phụ thân ngươi Hà Trạch là Chân Thiên Cảnh đại cao thủ, nếu hắn ra tay, hai chúng ta là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Trong nội tâm Hà Vũ rùng mình, không nghĩ tới tính toán của mình bị Khương Tư Nam một câu nói toạc ra, hắn sợ nói gấp:
- Làm sao có thể? Hai vị đa tâm, hiện tại sinh tử của ta đều nắm giữ ở trong tay các ngươi, khẳng định không dám làm ẩu, chỉ cần trở lại Tinh Thần Sơn, ta lập tức mang tới Tinh Thần Quả cho ba vị.
Khương Tư Nam trầm mặc, Hà Vũ khẩn trương nhìn Khương Tư Nam, sợ hắn không đáp ứng trực tiếp giết mình, nhưng mà Khương Tư Nam suy nghĩ một chút, chậm rãi nhẹ gật đầu.
- Tốt, chúng ta mang ngươi về Tinh Thần Sơn, bất quá ngươi phải nhớ kỹ, cái mạng nhỏ của ngươi nắm giữ ở trong tay chúng ta, nếu ngươi dám dùng thủ đoạn gì, coi như cá chết lưới rách, ta cũng nhất định sẽ trước hết giết ngươi!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra mũi nhọn, sát cơ tất hiện.
Hà Vũ sợ tới mức toàn thân khẽ run rẩy, trong lòng một ít tiểu tâm tư lập tức thu không ít, vội vàng nói:
- Không dám, tuyệt đối không dám!
- Đã như vậy, việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi Tinh Thần Sơn a!
Khương Tư Nam nói xong, nhưng trong lòng hắn lại cười lạnh, hắn há sẽ không biết ý định trong lòng Hà Vũ, nhưng mà đã quyết định tiến về Tinh Thần Sơn, hắn tự nhiên có nắm chắc rất lớn.
Gió lạnh gào thét, tuyết trắng mênh mông.
Một ngày sau, Khương Tư Nam, Lý Kim Long mang theo Hà Vũ vượt qua Tuyết Nguyên mênh mông, đi tới Đại Tuyết Sơn ở phương bắc nhất.
Bốn phía tất cả đều là Tuyết Sơn hùng vĩ, khổng lồ, không ngớt không dứt, ngọn núi dốc đứng, xuyên thẳng vân tiêu.
Khương Tư Nam thừa dịp hai người không chú ý, lén lút thu Xích Diễm Tước vào trong Hỏa Nguyên không gian, sau đó căn cứ Hà Vũ nói, từ trong Túi Trữ Vật lấy ra một Tinh Thần lệnh ngân sắc, tựa như khảm nạm lấy Chu Thiên tinh thần, tản ra hào quang sáng chói, hắn đối với một tòa Tuyết Sơn cự đại phía trước vung lên.
Lập tức Thiên Địa biến ảo, chung quanh phong tuyết, gió lạnh toàn bộ biến mất, phảng phất như đi tới một thế giới khác, ba người đứng ở dưới một ngọn núi tiên quang lượn lờ.
Ngọn núi trước mắt cao tới vạn trượng, phương viên mấy trăm dặm, trên núi cổ thụ che trời, kỳ hoa dị thảo tùy ý có thể thấy được, tiên chi lan thảo, cổ thụ ngất trời, còn có Tiên Hạc nhảy múa, tiên vượn tung tăng, trên ngọn núi cung điện lầu các mọc lên san sát như rừng, khí lành bốc hơi, hào quang phổ chiếu, mang theo một loại Tiên gia khí tượng.
- Cái này là Tinh Thần Sơn sao?
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam cũng hiện lên một tia sợ hãi thán phục, hắn cũng là lần đầu tiên chứng kiến loại động thiên phúc địa này, bên ngoài là Đại Tuyết Sơn tịch liêu băng hàn, mà ở trong ảo trận dĩ nhiên là một tiên sơn xuân ý dạt dào.
Hơn nữa ở trên đỉnh núi, thậm chí có điểm điểm tinh thần lập loè, tựa như Tinh Hà quay quanh, khí tượng kinh người.
Vừa rồi Tinh Thần lệnh của Hà Vũ, là chìa khóa mở ra Tinh Thần Sơn, bên ngoài bao phủ đại trận đã là một tòa ảo trận, cũng là Tinh Thần Sơn Hộ Sơn Đại Trận, nhất định phải có chìa khóa đặc thù, mới có thể mở ra trận pháp, bình yên vô sự tiến vào trong đó.