Chương 177: Đánh lén trưởng lão Tinh Thần Điện
- Nếu bị người phát hiện thì làm sao bây giờ? Nhất phẩm Ẩn Thân Phù của ngươi không có biện pháp đối phó cường giả Chân Thiên Cảnh dò xét! Chúng ta vẫn là nhanh ly khai nơi này đi!
Khương Tư Nam lười biếng nói.
- Đừng a, thiếu gia!
Lý Kim Long có chút sốt ruột, hắn cắn răng một cái nói:
- Nhập Bảo Sơn mà không lấy, sẽ bị thiên lôi đánh, ta còn có một tấm Tam phẩm Ẩn Thân Phù, nếu gặp phải nguy hiểm, chúng ta nhất định có thể chạy đi!
- Ngươi không nói sớm! Chúng ta liền đi xem? Phía trước dẫn đường!
Khương Tư Nam khẽ cười nói, hắn sớm đã biết rõ trên người Lý Kim Long che dấu bí mật không tầm thường, không nghĩ tới ngay cả Tam phẩm Ẩn Thân Phù cũng có, hắn cũng không có nói toạc.
- Không có vấn đề, thiếu gia, Tinh Thần Sơn này đi đâu có Linh Dược, ở đâu có Tinh Thần thạch, ở đâu có Linh Thạch, Lý Kim Long ta nhất thanh nhị sở, lúc này đây chúng ta nhất định phải chuyển không Tinh Thần Sơn!
Lý Kim Long lập tức tinh thần tỉnh táo, cười ha ha một tiếng, cùng Khương Tư Nam chui vào trong rừng rậm.
Tinh Thần Sơn phương viên mấy trăm dặm, cao tới vạn trượng, quán thông Thiên Địa, tản ra một cỗ bao la mờ mịt, khí tức phiêu miểu.
Trong núi cổ thụ che trời, lão đằng bảo dược tùy ý có thể thấy được, Khương Tư Nam ẩn tàng khí tức toàn thân, Lý Kim Long cũng sử dụng một tấm Liễm Tức phù, khí tức toàn thân trở nên như có như không, hai người tiềm hành mà đi.
Khương Tư Nam đối với trên người Lý Kim Long tùy ý có thể thấy được linh phù đã chết lặng, tiểu tử này hình như là tùy thân mang theo một kho linh phù, tùy thời có thể cho người kinh hỉ, hắn cũng không có miệt mài theo đuổi, dù sao mỗi người đều có bí mật của mình.
- Thiếu gia, ngọn sơn phong này gọi Bách Thảo Phong, ở trong sơn cốc là một mảnh Dược Viên, là một trong mấy Dược Viên trọng yếu của Tinh Thần Điện, hơn nữa mấu chốt nhất chính là, Dược Viên này phòng ngự thấp nhất, chỉ có một trưởng lão Chân Thiên Cảnh sơ kỳ trông coi!
- Chân Thiên Cảnh sơ kỳ sao?
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, dùng tu vi của hắn hiện tại, tăng thêm Kiếm Ý nhập vào cơ thể, đối phó một Chân Thiên Cảnh sơ kỳ vẫn không thành vấn đề.
Hơn nữa Lý Kim Long có Ẩn Thân Phù, cao thủ Chân Thiên Cảnh cũng sẽ không nhàn rỗi không có việc gì, liền tùy ý phóng thích thần hồn chi lực ra điều tra, hắn nghĩ như vậy cũng là phòng ngừa vạn nhất.
Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long đi ra rừng rậm, xuyên qua trúc lâm xanh tươi, liền thấy được một Dược Viên.
Dược Viên trên trăm mẫu, trên thổ nhưỡng màu tím nhạt, Linh Dược xanh tươi ướt át, lập loè hào quang óng ánh, có trận trận mùi thuốc xông vào mũi, ở chung quanh Dược Viên là một mảnh Linh Vụ mịt mờ, Linh khí vô cùng dồi dào.
- Tử Tâm Lan Thảo, Hắc Ngọc tham, Tinh Hồn hoa, Xích Diễm đằng, Hồn Linh quả...
Khương Tư Nam nhìn chằm chằm vào các Linh Dược, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng kinh hỉ.
Trong dược viên này sinh trưởng trên trăm loại, khoảng chừng gần vạn gốc Linh Dược, tuyệt đại bộ phận đều là Linh Dược trên Nhị phẩm, trong đó Linh Dược Tam phẩm, Tứ phẩm cũng có rất nhiều, đây tuyệt đối là một tài phú cực lớn, nếu có thể có được, Khương Tư Nam có thể luyện chế ra rất nhiều chủng loại Linh Đan.
- Nếu mang toàn bộ những Linh Dược này đi, khó tránh khỏi kinh động trưởng lão Tinh Thần Điện Chân Thiên Cảnh kia, xem ra chúng ta phải nghĩ biện pháp trước giải quyết hắn!
Khương Tư Nam lặng lẽ nói với Lý Kim Long.
Trong nội tâm Lý Kim Long cả kinh, hắn vốn chỉ muốn trộm một ít Linh Dược trân quý, nhưng mà không nghĩ tới Khương Tư Nam khẩu vị lớn như vậy, vậy mà muốn toàn bộ Linh Dược trong Linh Dược viên.
Nhưng mà trong lòng hắn cũng vô cùng hưng phấn, lặng lẽ nói:
- Thiếu gia, Bách Thảo Phong này ngày bình thường có rất ít người tới, dù chúng ta giải quyết trưởng lão Tinh Thần Điện kia, trong thời gian ngắn cũng sẽ không có người phát hiện!
Hai người tính toán thoáng một phát, đều không hẹn mà cùng cười hắc hắc.
Khương Tư Nam mượn nhờ Ẩn Thân Phù của Lý Kim Long, tiềm hành ra ngoài, bắt được hai đệ tử trông coi Dược Viên, sau đó đánh ngất xỉu bọn chúng, cởi xuống quần áo dấu đi.
Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long đổi lại hai bộ y phục, hơn nữa dùng Dịch Dung Đan biến ảo thành hai đệ tử kia, nghênh ngang đi về phía Dược Viên.
Bách Thảo Viên ở chỗ sâu trong Tinh Thần Sơn, ngày bình thường chỉ có một chút đệ tử quản lý Dược Viên cùng trưởng lão Tinh Thần Điện, mà trưởng lão kia tính tình có chút quái gở, ưa thích một mình, bởi vậy tiểu viện của hắn người bình thường cũng không dám đặt chân, vừa vặn thuận tiện Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long làm việc.
- Trưởng lão, không tốt rồi, có người muốn trộm Linh Dược!
Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long trực tiếp vọt tới đại sảnh, đối với lão giả nằm nghiêng trên mặt ghế lo lắng hô.
Lão giả kia lập tức nhảy dựng lên, trong ánh mắt lộ ra hào quang sắc bén, gầm rú một tiếng:
- Nơi nào đến mao tặc không có mắt, dám đến Dược Viên của gia gia ta ăn trộm, ngươi mau dẫn đường!
Lão giả dáng người nhỏ gầy, chứng kiến Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long đều mặc tinh thần đạo bào, hơn nữa khuôn mặt có chút quen thuộc, đúng là những đệ tử thường xuyên quản lý Dược Viên kia, bởi vậy cũng lơ đễnh, sải bước về phía ngoài cửa.
- Không đúng!
Trong ánh mắt lão giả bỗng nhiên tinh quang bạo phát, cảm thấy sau lưng truyền đến một đạo sát cơ trí mạng, không cần suy nghĩ, toàn thân pháp lực vô cùng cường đại phún dũng, một trường kiếm sáng chói thoáng hiện, chém về phía sau lưng, đồng thời thân hình cực tốc bay về phía trước.
Nhưng mà, Lý Kim Long đứng ở phía trước cười hắc hắc, từ trong lòng lấy ra hai tấm linh phù, lập tức ném tới trên người lão giả.
Tử khí tung hoành, linh quang lập loè, hai linh phù nổ tung, không gian gợn sóng thoáng hiện, bao phủ lấy lão giả cùng trường kiếm của hắn, hắn giống như bị giam cầm ở trên không trung, thân hình dừng lại, mà thanh trường kiếm kia cũng run lên, tốc độ trì hoãn chậm lại.
Lão giả chỉ ở trên không trung dừng lại một cái hô hấp, gợn sóng nhàn nhạt đã bị phá vỡ, sắc mặt hắn đại hỉ, nhưng mà chính là một cái hô hấp thời gian này, đã đầy đủ Khương Tư Nam hành động.
Một mũi kiếm từ trong bộ ngực của hắn xuyên qua, trong ánh mắt lão giả lộ ra thần sắc không dám tin, toàn thân run lên, muốn quay đầu, nhưng mà miệng vết thương truyền đến cảm giác tê tê dại dại, ngay sau đó trước mắt của hắn tối đen, liền lâm vào trong bóng tối.
Khương Tư Nam thở dài một hơi, trực tiếp ném lão giả vào Huyền Hoàng Không Gian, đi làm bạn cùng Hà Vũ.