Chương 494: Đánh chết Thiên Cương đồng tử
Thổ Độn Thuật thuộc về một trong Ngũ Hành độn thuật, xem như một môn tiểu thần thông, có thể xuyên sơn độn địa, cực kỳ huyền diệu.
Đã đến Anh Thiên Cảnh, tu luyện đại thần thông thậm chí thần thông đỉnh cấp, đối với một ít tiểu thần thông cũng có thể tùy ý vận dụng, bởi vậy dù Long Ngưng Tuyết chưa từng học qua Thổ Độn Thuật, nhưng mà vẫn có thể tùy ý thi triển ra.
Thân ảnh hai người, hóa thành hai đạo hào quang Huyền Hoàng sắc, tiềm hành về phía lòng núi.
Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, áo nghĩa của Già Thiên Bí Thuật ở trong lòng chậm rãi chảy xuôi, trong tay hắn kết ấn, hào quang trên người lập loè, một đạo quang mang màu vàng bao phủ phương viên ba trượng, bao vây Long Ngưng Tuyết lại.
Đạo quang mang màu vàng kia rất sáng chói, phù văn lập loè, có một loại khí tức mờ ảo, phảng phất như trong nháy mắt cùng với sơn thể chung quanh hòa thành một thể, tuy hai người bọn họ vẫn đang tới trước, nhưng mà nếu dùng thần hồn đi cảm giác, căn bản phát hiện không được thân ảnh của bọn hắn, giống như là đảo qua một mảnh nham thạch không có khí tức chấn động.
Già Thiên Bí Thuật là một môn thần thông đỉnh cấp, Khương Tư Nam dùng Lục Như Thương Long Quyết từ chỗ Long Hoàng lừa gạt đến hai loại thần thông đỉnh cấp, che thiên che địa, phong tuyệt vạn vật, Khương Tư Nam hôm nay chỉ đạt đến tiểu thành, đã có thể sử dụng một ít thần thông ẩn nấp, cực kỳ huyền diệu.
Long Ngưng Tuyết cũng cảm nhận được loại chấn động kỳ dị này, lại để cho trong nội tâm nàng khẽ động, trong máu không hiểu thấu truyền ra một cỗ thân thiết.
- Loại chấn động này... Vậy mà cùng Phần Thiên Bí Thuật có chút tương tự?
Long Ngưng Tuyết cơ hồ muốn chấn kinh rồi, Phần Thiên Bí Thuật có thể nói là bí mật lớn nhất của nàng, cho tới bây giờ không có ở trước mặt người thi triển qua, nhưng mà bây giờ lại từ trên người Khương Tư Nam cảm nhận được khí tức đồng dạng, tuy nàng không biết Già Thiên Bí Thuật, nhưng vẫn có thể cảm nhận được thân thiết trong huyết mạch.
- Hẳn là Khương sư đệ cũng có huyết mạch Long tộc? Nhưng mà không thể nào a, hẳn là loại thần thông này... Chẳng lẽ là một trong Cửu Thiên bí thuật trong truyền thừa trí nhớ nói tới?
Trong nội tâm tự Long Ngưng Tuyết chuyển động, cảm giác được Khương Tư Nam càng thần bí, vậy mà cùng Long tộc trong truyền thuyết nhấc lên quan hệ.
Nhưng mà trên mặt nàng lại không có biểu hiện ra cái gì, đi theo Khương Tư Nam rất nhanh liền tới trong lòng núi, thấy được phía trước có một thạch bích hào quang sáng chói.
- Chỗ đó có lẽ là mật thất Thiên Cương đồng tử bế quan rồi, quả nhiên có trận pháp phòng ngự!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, hắn đi theo vị trí Nguyên Thần của Long Hoàng đến nơi này, cũng nhìn thấy hào quang trên thạch bích, lập tức nhận ra đó là một loại trận pháp phòng ngự cùng cảnh báo.
- Hắc hắc, bất quá chỉ là Bát phẩm Huyền Hoàng Tụ Nguyên Trận, Ngọc Đỉnh Môn này cũng quá keo kiệt đi à nha? Sư tỷ, đợi chút nữa ta phá trận, ngươi lập tức liền ra tay, nhất định phải chém giết Thiên Cương đồng tử, nếu không đưa tới Ngọc Đỉnh Môn Môn Chủ Âu Dương Lâm thì phiền toái!
Long Ngưng Tuyết nhẹ gật đầu, trên tay ngọc hiện ra một điểm hào quang, trên người tản mát ra khí tức mờ ảo, con mắt quang mang lập tức trở nên lạnh như băng, như một Tiên Linh bao quát thương sinh.
Huyền Hoàng Tụ Nguyên Trận là một Linh trận Bát phẩm, tụ tập Huyền Hoàng Thổ chi lực, cùng đại địa nguyên tinh, hình thành linh trận phòng ngự, Hậu Thổ chi lực cũng là lực lượng phòng ngự mạnh nhất, hơn nữa có thể thông qua Thổ chi lực trong núi này dò xét, cảm giác ra tình hình bên ngoài, bởi vậy nếu không phải Khương Tư Nam sử dụng Già Thiên Bí Thuật, chỉ sợ vừa tới gần liền bị phát hiện.
Ngón tay của Khương Tư Nam nhẹ nhàng nhảy lên, ở trong hư không hơi điểm, có mấy vầng sáng thanh sắc thoáng hiện, lẫn nhau đan vào, xây dựng ra một Linh trận cỡ nhỏ, chỉ lớn cỡ lòng bài tay, nhưng nhìn thanh quang thoáng hiện, phù văn lượn lờ, phảng phất như có cổ thụ chui từ dưới đất lên, cắm vào vân tiêu.
Ngũ Hành tương sinh tương khắc, Mộc khắc Thổ, Khương Tư Nam xây dựng ra một Thanh Hoa Viên Quang trận, nhẹ nhàng đẩy tới, liền dung nhập đến thạch bích, sau đó trên thạch bích quang mang Huyền Hoàng sắc chậm rãi bị thanh quang thôn phệ, thời gian dần qua lộ ra một mảnh thạch bích bình thường.
- Sư tỷ, liền là lúc này!
Khương Tư Nam khẽ quát một tiếng, Long Ngưng Tuyết lập tức liền xuất thủ, thân hình bồng bềnh, Băng Phách Thần Quang Kiếm ngang trời, phiên như kinh hồng, kiểu như du long, một kiếm này tao nhã chiếu sáng thế giới dưới lòng đất, tinh diệu tới cực điểm.
Oanh!
Thạch bích trước mắt chia năm xẻ bảy, hóa thành lưu sa, hiển lộ ra một mật thất rộng lớn, trung ương nhất ngồi một hài đồng mặc huyết bào, giờ phút này đột nhiên mở hai mắt ra, trong ánh mắt lộ ra thần sắc hung ác cùng khiếp sợ.
Đúng là Thiên Cương đồng tử!
Giờ phút này toàn thân hắn bao phủ ở trong huyết vụ, hào quang sáng chói, đang bế quan chữa thương đến khẩn yếu, hơn nữa một kiếm này của Long Ngưng Tuyết không có dấu hiệu, tựa như Thiên Ngoại phi tiên, rực rỡ tươi đẹp đến cực hạn, lập tức xuyên qua lồng ngực của Thiên Cương đồng tử.
Kiếm khí sắc bén bộc phát ra, Long Ngưng Tuyết không có chút lưu thủ, Thiên Cương đồng tử rên một tiếng, thân thể lập tức bạo vỡ ra, hóa thành huyết vụ.
Mà Khương Tư Nam cũng không có nhàn rỗi, chờ hắn tiến vào trong mật thất, thi triển ra Già Thiên Bí Thuật, hoàn toàn phong tuyệt phiến mật thất này, người ở bên trong căn bản ra không được, người ở phía ngoài cũng phát hiện không được tình hình nơi này.
Chứng kiến Thiên Cương đồng tử biến thành huyết vụ, Khương Tư Nam không khỏi sững sờ:
- Dễ dàng như vậy liền chết rồi?
Nhưng mà sau một khắc, những huyết vụ kia quỷ dị ở trong hư không dung hợp, lại hóa thành bộ dạng của Thiên Cương đồng tử, chỉ là thoạt nhìn sắc mặt càng trắng bệch.
Trước kia Thiên Cương đồng tử lẩn trốn Ngũ Đức Chân Nhân đuổi giết, cưỡng ép thi triển bí thuật, bị thương rất nặng, giờ phút này lại bị Long Ngưng Tuyết đánh lén, tuy may mắn tránh thoát một kiếp, nhưng mà suy yếu tới cực điểm, cảnh giới có chút bất ổn, cơ hồ muốn thoái hóa đến Anh Thiên Cảnh.
- Khương Tư Nam! Long Ngưng Tuyết! Dĩ nhiên là các ngươi? Các ngươi làm sao biết ta ở Tam Tiên Đảo? Lại có thể tìm được vị trí ta bế quan?
Sắc mặt Thiên Cương đồng tử dữ tợn, trong ánh mắt lóe ra thần sắc oán độc.
Trong lòng của hắn giờ phút này bị một tầng sợ hãi bao phủ, thời điểm hắn toàn thịnh cũng chỉ cùng Long Ngưng Tuyết khó khăn lắm bất phân thắng bại, hôm nay chiến lực mười không còn một, rất có thể sẽ vẫn lạc ở chỗ này.
Trong đầu của hắn cấp tốc chuyển động, ánh mắt bắn phá tứ phương, càng làm cho hắn như rơi băng uyên chính là, không biết Khương Tư Nam bày ra Linh trận gì, lại ngăn cách mật thất, dù hắn muốn truyền tin tức, cũng không cách nào thông tri Âu Dương Lâm!
- Thiên Cương đồng tử, ngươi cùng Âu Dương Lâm mưu đồ bí mật ta biết rõ, ngươi đã muốn đối phó chúng ta, chúng ta cũng không thể ngồi chờ chết không phải sao? Cho nên vẫn là mời ngươi đi chết a!
Khương Tư Nam cười rất sáng lạn, khuôn mặt thanh tú, nhưng nhìn ở trong mắt Thiên Cương đồng tử lại như ác ma, tâm từng điểm từng điểm chìm xuống.
- Đã muốn ta chết, vậy các ngươi cũng cùng chết a!
Thiên Cương đồng tử nhe răng cười một tiếng, huyết khí toàn thân bộc phát ra, ngọc phiến trên đỉnh đầu lập tức biến thành huyết sắc, phóng ra hào quang sáng chói!