Chương 1336: Tiểu thế giới tàn phá
- Chỉ nắm bắt có một thành, quá thấp! Nếu ngươi có thể vượt qua đệ nhất tai, hẳn thêm phần nào tự tin kháng cự được với Đế Nhất! Thế nên trước khi đi ta tống ngươi thêm một trường đại tạo hóa!
Trong mắt Khoa Phụ Trọng Mưu lộ ra một tia ý cười, nói:
- Tác dụng của mấy chỗ mật cảnh mà ngươi vừa nói chắc không quá lớn! Nhưng ta lại biết một nơi tràn ngập tai kiếp chi lực vô cùng tận, nếu ngươi tu luyện chừng trăm ngày ở đó, nhất định có thể vượt qua sinh tử lôi kiếp tai!
- Hả? Chỗ nào vậy?
Ánh mắt Khương Tư Nam sáng lên.
- Đi, ta mang ngươi đi!
Khoa Phụ Trọng Mưu tịnh không trực tiếp hồi đáp mà vung tay lên, trực tiếp nắm lấy Khương Tư Nam, sau đó bước ra một bước, xé nứt hư không, tiến vào trong hư không loạn lưu.
- Đừng nóng vội... Ta còn phải nói cho đám người lão tổ một tiếng...
Khương Tư Nam cười khổ, vội vàng phát một đạo tin tức truyền tống cho Khương Thái Nhất, nói hắn đi tu hành, trăm ngày sau sẽ quay lại. Khương Tư Nam tin tưởng, trong thời kỳ phi thường như bây giờ, Khương Thái Nhất nhất định sẽ xử lý tốt hết thảy mọi chuyện.
Ầm ầm!
Trong hư không loạn lưu, chung quanh toàn là vụ khí hỗn độn mênh mông, thỉnh thoảng xuất hiện một ít thứ kỳ dị tứ ngược giữa hư không loạn lưu, rất nhanh liền bị hư không loạn lưu xoắn thành vụn phấn.
Nơi đây chỉ có lực lượng quy tắc thuần túy mà hỗn loạn, sinh linh không cách nào sinh tồn, chỉ có cường giả Chí Tôn mới có thể tồn lưu thời gian dài trong hư không loạn lưu, chẳng qua nếu gặp phải một ít lực lượng quỷ dị, thì dù có là cường giả Chí Tôn cũng có khả năng chết đi.
Hơn nữa, cường giả Chí Tôn cũng chỉ dám hoạt động xung quanh thế giới thai mô (sơ sinh) chứ không dám rời quá xa, bằng không một khi lạc mất phương hướng, liền sẽ bị trục xuất vĩnh viễn, không tìm được đường trở về nữa.
Mà bây giờ, trong lòng bàn tay khổng lồ của Khoa Phụ Trọng Mưu, cuối cùng Khương Tư Nam mới lần đầu tiên nhìn rõ Thái Sơ đại thế giới.
Trong vụ khí hỗn độn mênh mông, thai mô Thái Sơ đại thế giới nhìn qua như một mảnh bọt khí đầy màu sắc, vô cùng huyễn lệ và thần bí.
Nhưng sau khi rời xa thế giới thai mô, Khoa Phụ Trọng Mưu liền rảo bước tiến nhanh vào sâu trong vùng sương mù hỗn độn.
Hư không loạn lưu tứ ngược chung quanh, cùng với xạ tuyến thần bí hay thiểm điện đều không cách nào tạo thành thương hại với Khoa Phụ Trọng Mưu.
Trong hư không loạn lưu, thân xác to lớn của hắn càng chạy càng xa, rất nhanh đã không nhìn thấy thai mô Thái Sơ đại thế giới đâu nữa.
Chung quanh toàn là hỗn độn, không có phương hướng, không có màu sắc, không có sinh linh.
- Khoa Phụ tiền bối, chúng ta cứ đi như vậy liệu có lạc mất phương hướng không?
Khương Tư Nam vội truyền âm nói, hắn không có tọa tiêu của Thái Sơ đại thế giới, tuy thần hồn tan vào thiên địa, nhưng một khi cách Thái Sơ đại thế giới quá xa, liên hệ giữa hai bên sẽ bị chặt đứt, hắn liền lạc đường.
- Ngươi yên tâm đi! Không lạc đường đâu, lần này trước lúc về thương giới ta tặng ngươi một trường đại tạo hóa, tuyệt đối sẽ không để ngươi thất vọng!
Khoa Phụ Trọng Mưu truyền âm khẽ cười nói.
Rầm rầm!
Khoa Phụ Trọng Mưu rảo bước đi nhanh, tiến vào sâu trong vùng hỗn độn, hắn đạp bước mà đi, chung quanh có cảnh tượng kỳ dị hiện ra, vụ khí hỗn độn tự động phân tán, hình thành một lối thông đạo tiến vào sâu bên trong.
Khương Tư Nam đành phải thả xuống nghi hoặc trong lòng, để mặc Khoa Phụ Trọng Mưu đi thẳng tới tiền phương.
Không biết qua bao lâu, bước chân Khoa Phụ Trọng Mưu đột nhiên ngừng lại.
- Đến nơi rồi!
Thanh âm của Khoa Phụ Trọng Mưu vang lên trong thức hải Khương Tư Nam, ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, lập tức thấy được ở tiền phương, trong vụ khí hỗn độn lộ ra một mảnh quang mang bảy màu.
- Đó là... Một nơi thế giới?!
Thần sắc Khương Tư Nam khẽ chấn, hắn nhìn thấy trong vụ khí hỗn độn trước mặt xuất hiện thế giới thai mô bảy màu tán phát ra khí tức thần bí mà hùng hồn, cách tuyệt với hư không loạn lưu chung quanh.
Đây là một nơi thế giới, chỉ có điều không mênh mông hạo hãn được như Thái Sơ đại thế giới, hơn nữa trong thế giới thai mô này ẩn ẩn có một lực lượng thần bí đang tung hoành, khiến cho Khương Tư Nam không khỏi có phần kinh nghi bất định.
Hắn không ngờ được rằng, Khoa Phụ Trọng Mưu cánh nhiên sẽ dẫn hắn tiến vào trong một thế giới!
- Sai rồi! Chính xác mà nói... Thì đây là một nơi tiểu thế giới tàn phá!
Khoa Phụ Trọng Mưu khẽ cười nói.
Hắn thấy được thần sắc chấn kinh lộ ra trên mặt Khương Tư Nam, tiếp tục nói:
- Ngươi phải biết, phiến vũ trụ mà chúng ta đang ở rộng lớn vô biên, không biết tồn tại bao nhiêu thế giới, đương nhiên đại thiên thế giới ổn định như Thái Sơ đại thế giới thì chỉ có ba ngàn, chỉ có tiểu thế giới là nhiều đến đếm không xuể! Thậm chí có rất nhiều tiểu thế giới là do vô thượng cường giả mở mang, những tiểu thế giới đó tuy rất giòn yếu, nhưng sau khi diễn hóa hoàn chỉnh, quy tắc viên mãn, liền cũng là có thể dựng dục ra sinh linh.
Mà tiểu thế giới ở trước mắt chúng ta chính là một nơi đang trong quá trình dựng dục, tiên thiên còn chưa đủ, quy tắc tàn khuyết, thế nên không cách nào dựng dục sinh ra sinh linh, cộng thêm bên trong quy tắc rất hỗn loạn, tai kiếp chi lực tràn ngập tiểu thế giới, nơi này mới là chỗ thích hợp nhất để ngươi tu luyện!
- Tiểu thế giới quy tắc còn chưa toàn vẹn?
Nhãn thần Khương Tư Nam khẽ chấn, lộ ra thần sắc vô cùng kinh hỉ.
Nếu đúng như thế, vậy tu vị mình nhất định có thể được tăng mạnh.
Khương Tư Nam biết, căn bản của mình vẫn là Hồng Mông Tạo Hóa kinh, mà hiện giờ hắn chỉ mới tu luyện đến biến thứ ba, thiên kiếp biến, thiên kiếp biến tưởng muốn viên mãn, thì tất phải hấp thu một lượng lớn các loại tai kiếp chi lực.
Loại tiểu thế giới đang trong thời kỳ mới dựng dục này, bên trong tràn ngập các loại tiên thiên quy tắc chi lực, hỗn loạn vô độ, tai kiếp chi lực hoành hành, còn có bảo địa nào thích hợp cho hắn tu luyện hơn những nơi như thế?
Tiểu thế giới này tuy không cách nào dựng dục sinh linh, nhưng đối với Khương Tư Nam mà nói, lại thành Thánh Địa tu luyện vô thượng.
- Khoa Phụ tiền bối, may nhờ có ngươi! Ha ha ha... Thật không ngờ, ngay cả tiểu thế giới tàn khuyết như vậy mà ngươi cũng tìm ra được! Thời gian trăm ngày tiếp theo, ta phải tận lượng tu luyện thiên kiếp biến tới cảnh giới viên mãn, hơn nữa thử tiến hành đột phá đệ nhất tai sinh tử lôi kiếp!
Khương Tư Nam kích động cười lớn, tâm tình có phần đè nén vì chuyện của Đế Nhất lập tức bị quét sạch.
- Ta cũng nhờ cơ duyên xảo hợp mới tìm ra nơi này! Huống hồ, thế giới bản nguyên ở đây cũng có lợi cho ta khôi phục! Chúng ta đi thôi!
Khoa Phụ Trọng Mưu khẽ cười, đạp bước mà ra, trực tiếp tiến vào trong tiểu thế giới tàn phá kia.
Ầm ầm!
Lúc này Khương Tư Nam mới phát hiện, tiểu thế giới này không hề lớn, phương viên chỉ chừng mười mấy vạn dặm, khắp nơi tràn ngập năng lượng và quy tắc chi lực cuồng bạo.
Oanh!
Lôi đình tung hoành hư không, Ngũ Hành chi lực tịnh không ổn định, trở nên vô cùng cuồng bạo, khiến cho thiên địa chung quanh lúc thì nóng rực, lúc lại băng hàn, lúc lại tràn ngập Canh Kim chi lực sắc bén không gì sánh nổi, lúc lại tán phát ra sinh cơ cường đại.
Quang ám điên đảo, có thể thấy được cảnh tượng giằng co giao thoa giữa đêm tối cùng ban ngày, có thể nhìn thấy núi đồng nổ vụn, thoáng chốc lại biến thành biển lớn mênh mông.
Khương Tư Nam đứng giữa hư không, tức thì cảm giác được bốn phương tám hướng toàn là kiếp nạn chi lực cực khủng bố. Hơn nữa bởi vì Khương Tư Nam không phải sinh linh của tiểu thế giới này, thế nên lập tức bị trọn cả tiểu thế giới địch thị.
Ầm ầm!
Nháy mắt mà thôi, điện thiểm lôi minh, trật tự thần liên đan chéo ngang trời, Ngũ Hành chi lực tứ ngược, tiếng ầm ầm oanh giết về phía Khương Tư Nam!
- Ha ha ha... Tất cả tai kiếp chi lực, đến đây hết cho ta!
Khương Tư Nam cười lớn một tiếng, lập tức toàn thân lộng lẫy kim quang, phảng phất biến thành một mảnh tuyền qua, cuộn lên phong bạo, hấp thu hết toàn bộ năng lượng cuồng bạo chung quanh vào trong cơ thể, khí tức hắn cũng bắt đầu bạo trướng cực kỳ khủng bố!