Chương 1410: Sấm sét giết chết

Hắn giả câm vờ điếc, nhưng trong lòng dĩ nhiên hiẻu rõ ràng, chỉ sợ là người Ngũ Long giáo dẫn vào đều đã xuất hiện, như vậy nữa, sợ rằng cái kế hoạch kia cũng sắp được bắt đầu áp dụng.

- Hai vị đạo hữu đừng nên sốt ruột, việc cấp bách của chúng ta bây giờ là phải ổn định thông đạo truyền tống, về phần xảy ra chuyện gì, chờ bọn họ đi ra tất nhiên sẽ biết!

Trưởng lão Thần Kiếm Môn cũng bắt đầu hoà giải, cười nói.

Yến Huyền Trần hừ lạnh một tiếng, hắn biết bây giờ căn bản không có cách nào bỏ đi, ổn định hư không của thông đạo mới là quan trọng nhất, hắn cứng rắn nhịn xuống, bắt đầu vận chuyển trận pháp, đồng thời lấy ra Tiên Thạchbỏ vào trong đó.

Thế giới nhỏ Tiên Thiên này mở ra một lần, cần tới trên trăm vạn viên Tiên Thạchtuyệt phẩm, cũng chỉ có ba thế lực lớn mới có khả năng chống đỡ được, bằng không cho dù là Đại La Kim Tiêncũng không có nhiều tài nguyênnhư vậy.

- Thanh Hồng, ngươi nhất định không thể có chuyện gì! Hy vọng có thể tới kịp...

Trong lòng Yến Huyền Trần lo lắng nói, trong tay hắn lặng lẽ bóp nát một khối ngọc phù, lúc này mới thoáng yên lòng.

Trong lòng hắn nắm chắc chín phần là Ngũ Long giáo giở trò quỷ, nhưng hiện tại hắn cũng chỉ có thể nhịn xuống.

...

- Nơi đó là... mỏ Đạo Ý Tinh Thạch sao?

Đi qua rừng rậm, ở trong một mảnh sơn cốc, trên mặt Tống Tuấn Phong và đệ tử Ngũ Long giáo đều vô cùng mừng rỡ.

Ở trênvách núi xung quanh sơn cốc có hơn mười viên tinh thạch màu đỏ chiếu sáng lấp lánh, sương mù mờ mịt, đó chính là Đạo Ý Tinh Thạch thuộc tính hỏa.

Đạo Ý Tinh Thạch đều chỉ có số lượng ít và nằm rải rác. Nó có thể tập trungnhư vậythì chỉ có một giải thích, nơi này là một mỏ Đạo Ý Tinh Thạch.

- Mọi người cẩn thận một chút! Nói không chừng mỏ Đạo Ý Tinh Thạch sẽ có nguy hiểm gì đó!

Tống Tuấn Phong nhìn mấy đệ tử Ngũ Long giáophía sau nói, mặc dù không có nhìn thấy được vết nứt hư không, nhưng Tống Tuấn Phong lại đột nhiên cảm giác được một sự nguy hiểm.

- Đúng không?

Trong lòng Khương Tư Nam thoáng động.Từ trong sơn cốc này,hắn không ngờ lại cảm nhận được khí tức của một con tiên thú kỳ lạ đang ngủ đông, con tiên thú này dường như hòa làm một thể với vách núi xung quanh, thiếu chút nữa ngay cả Khương Tư Nam cũng bịnó lừa gạt, nếu không phải cảm nhận được trên người nó có huyết khí dao động không giống với Đạo Ý Tinh Thạch, Khương Tư Nam cũng không phát hiện ra được.

- Các ngươi đi thu thập Đạo Ý Tinh Thạch trở về!

Tống Tuấn Phong lạnh lùng nhìn mười mấy người bị gieo nô ấn nói,

Ánh mắt của mười mấy người dại ra, nhưng nghe được mệnh lệnh củaTống Tuấn Phong, bọn họ không chậm trễ chút nào, trong nháy mắt hóa thành lưu quang lao vọt về phía trong sơn cốc.

Nhưng chỉ có Khương Tư Nam vẫn đứng tại chỗ, không nhúc nhích.

- Tại sao ngươi không đi?

Ánh mắt Tống Tuấn Phong lóe lên, hắn phát hiện Khương Tư Nam không ngờ không bị hắnkhống chế, trong lòng sinh ra một loại cảm giác không ổn.

Lúc này,Khương Tư Nam làm gì còn có bộ dạng đờ đẫn nữa, ánh mắt hắn nhìn Tống Tuấn Phong, lộ ra một nụ cười giễu cợt.

- Tống sư huynh, không bằng sư huynh thay ta đi thu thập những Đạo Ý Tinh Thạchkia trở về, sư huynh thấy thế nào?

Tống Tuấn Phong và mấy đệ tử Ngũ Long giáoxung quanh đều biến sắc, bọn họ không có nghĩ tới Khương Tư Nam hoàn toàn không bị nô ấn ảnh hưởng.

- Ngươi... ngươi làm sao có thể tránh được nô ấn? Chỉ có điều, cho dù ngươi có thể thoát khỏi nô ấn thì thế nào? Chỉ có tu viChân Tiên viên mãn, cũng dám ở trước mặt ta kiêu ngạo sao?Thực sự không biết sống chết!

Trên mặt Tống Tuấn Phong lộ ra một nụ cười dữ tợn, nói với đámđệ tử Ngũ Long giáophía sau:

- Cùng tiến lên, giết hắn!

Tuy rằng hắn là cường giả Huyền Tiên, nắm chắc có thể đối phó với Khương Tư Nam, nhưng hắn lại vô cùng giảo hoạt, lúc này ra lệnh cho tất cả đệ tử cùng đánh về phía Khương Tư Nam.

- Nếu như các ngươi đi thay ta thu thập Đạo Ý Tinh Thạch, nói không chừng ta còn có thể tha cho các ngươi một mạng, nhưng đã như vậy, cũng không cần trách ta!

Khương Tư Nam mỉm cười, dường như hoàn toàn cũng không có coi trọng đám người Tống Tuấn Phong.

- Tiểu tử, ngươi đâm đầu vào chỗ chết!

Tống Tuấn Phong cười dữ tợn, toàn thân có lực lượng tiên nguyên mạnh mẽ dâng trào, phía sau lưng hắn có một con Chân Longmàu đỏ gầm thét, lao về phía Khương Tư Nam.

Ầm!

Các đệ tử Ngũ Long giáo khác đều lấy ra tiên kiếm, từ bốn phương tám hướng công kích về phía Khương Tư Nam.

- Gào...

Ánh mắt Khương Tư Nam lóe lên, trong miệng chợt phát ra một tiếng gầm giận dữ kinh thiên động địa, giống như một vị thần thú hạ xuống với uy áp ngập trời, ở phía sau lưng hắn bỗng nhiên hiện raảo ảnh của một conBạch Hổ to lớn, tản ra một khí tức vô địch cắn nuốt bát hoang.

Bạch Hổ Khiếu Thiên Quyền!

Quyền quang màu vàng kim giống như một vì sao rơi xuống, lướt ngang qua không trung phóng tới, trận sóng âm khủng khiếp kia tràn ngập ra, trong nháy mắt lại khiến cho Tống Tuấn Phong và rất nhiều Đệ tử Ngũ Long giáo chấn độngtoàn thân, thức hải cũng có chút choáng váng mơ hồ.

- Không tốt!

Tống Tuấn Phong cắn đầu lưỡi một cái, bỗng nhiên phun ra một búng máu, thân thể cứng rắn thuấn di sang một bên.

Ầm!

Quyền quang mênh mông đồng thời có một loại khí tức hung hãn ngập trời đập tới mặt ba đệ tử Ngũ Long giáo, bọn họ chẳng qua là tu vi Chân Tiên, Tiên Khítrong tay cũng chẳng qua là Tiên Khítrung phẩm, bị quyền cương khủng khiếp này đánh tới trong nháy mắt lại nổ tung.

Phù văn tiên đạo tràn ngập ra, cả hư không đều đang mơ hồ chấn động, ba người đệ tử Ngũ Long giáokia ở dướiquyền quang của một quyền này, trực tiếp hóa thành một mảnh mưa máu!

- Cái gì?

Trong ánh mắt của Tống Tuấn Phongcó thần sắc vô cùng kinh hãi, hắn căn bản không ngờ một thiếu niênthanh tú như vậy, làm sao có thể trở nên khủng khiếp như vậy?

- A...

Nhưng vừa lúc đó, trong sơn cốc bỗng nhiên truyền ra vài tiếng kêu thảm thiết thê lương, đồng thời có một yêu khí cường đại tràn ngập ra.

- Tống sư huynh, không tốt! Trong sơn cốc này có một contiên thú Huyền Tiên viên mãn...

Từ trong sơn cốc truyền đến giọng điệu lo lắng hoảng sợcủa một đệ tử Ngũ Long giáo, nhưng trong nháy mắt giọng nói đã ngừng lại, hiển nhiên hắn đã vùi thân ở trong bụng của con tiên thú này.

- Huyền Tiên viên mãn?

Trong ánh mắt Tống Tuấn Phong cũng lộ ra một sự kinh sợ, hắn chẳng qua là tu vi Huyền Tiên trung kỳ đỉnh phong, khẳng định không phải đối thủ của con tiên thú này, hơn nữa trước mắt còn có một tiểu tử khiến cho hắn đoán không ra sâu cạn.

- Chúng ta đi!

Tống Tuấn Phong cắn răng, nhìn về phía mấy đệ tử Ngũ Long giáocòn lại đã bị sợ vỡ mật,hô to một tiếng, hắn lại muốn chạy trốn.

Lúc này hắn làm sao có thể nhớ được Đạo Ý Tinh Thạch, mạng sống mới là quan trọng nhất.

- Nếu đã tới, vẫn cứ ở lại đây đi!

Giọng nói thản nhiên của Khương Tư Nam vang lên ở bên tai Tống Tuấn Phong, lúc này âm thanh đó không khác gì âm thanh của tử thần, khiến cho thần sắc Tống Tuấn Phong đại biến.

- Giang Nam, ngươi tuyệt đối không phải là đối thủcủa tiên thú Huyền Tiên viên mãnnày! Cho dù là ngươi có thể ngăn cản được chúng ta, ngươi cũng sống không! được!

Tiếng kêu thê lương của Tống Tuấn Phongvang lên, nhưng cũng một cảm giác ngoài mạnh trong yếu.

Ầm!

Khương Tư Nam cười lạnh, trước đó bởi vì kiêng kỵ trưởng lão của Ngũ Long giáo hắn không dám động thủ, nhưng trong lòng của hắn đã sớm nghẹn một bụng tức, hơn nữa còn thiếu chút nữa bị người ta trồng nô ấn, hắn làm sao có thể không phẫn nộ được?

Trên người Khương Tư Nam có một lực lĩnh vực mênh mông tràn ngập ra, trong nháy mắt bao phủ lấy Tống Tuấn Phong và tất cả đệ tử Ngũ Long giáo.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện