Chương 303: Giáo huấn đau đớn thê thảm

Chương 303: Giáo huấn đau đớn thê thảm

Tần Vấn Thiên cảm giác, bức hoạ kia dần dần rõ ràng, càng ngày càng nguyên vẹn.

Khi hắn dụng tâm nhìn hình ảnh, nội tâm Tần Vấn Thiên hơi run một chút.

Hắn thấy được một Thần ưng kinh khủng, Thần ưng này muốn giương cánh bay lên không, xông lên tận chín tầng trời.

Nó ngẩng đầu, đôi mắt phong duệ, hình như có ý không cam lòng, bởi vì nó không thể bay lên không, nó làm không được.

Ở trên không của nó, có một thân ảnh, chân đạp đại địa, trấn áp bát phương, nó muốn bay lên không, lại không bay nổi, bị trấn áp ở đó, bởi vậy lệ khí ngập trời, muốn giết chóc hết thảy người ngăn trở nó bay lên không, những người giẫm đạp nó kia, đều phải chết.

Ý cảnh như vậy, làm cho nội tâm Tần Vấn Thiên rung động, ánh mắt của hắn mở ra, nhìn thân ảnh mơ hồ trong hư không.

Dưới Thiên Tôn trấn áp, Thần ưng không bay lên được, làm sao phá giải?

Không chỉ Thần ưng bị trấn áp, bọn họ, đồng dạng không thể ngự không, không thể ngang qua không gian.

Trong nháy mắt, bảy ngày đã qua, vẫn không có một người động.

- Chư vị đại sư, còn không phá giải được sao?

Tính cách của Triệu Liệt nôn nóng, hắn đã nhiều ngày mỗi ngày đều hỏi, nhưng mỗi lần đợi được đều là câu trả lời phủ định.

- Lão hủ vô năng, không phá giải được.

Một lão giả từ tốn nói.

- Đã không phá giải được, như vậy cũng chỉ có một đường xông vào?

Triệu Liệt mở miệng hỏi.

- Đúng vậy.

Thần Văn lão giả kia gật đầu.

- Được, hiện tại, ngươi xông đi.

Triệu Liệt nhìn lão giả kia nói, giọng nói vô cùng bất thiện, làm cho lão giả kia cau mày nói:

- Lão hủ không đủ thực lực, có lẽ khó mà xông qua.

- Nếu như thế, cần ngươi làm gì?

Trên người Triệu Liệt bốc lên một cỗ hỏa diễm khủng bố, đột nhiên bàn tay trảm ra, một đạo đao mang lóng lánh, lưu quang kinh khủng nóng rực trảm qua không gian, thân thể lão giả kia bị bổ ra, hóa thành hai nửa.

Một màn này, khiếp sợ những Thần Văn Sư khác.

Chỉ thấy ánh mắt của Triệu Liệt nhìn những người khác, lạnh như băng nói:

- Các ngươi, cũng không cách nào phá giải sao?

Thần Văn Sư khác sắc mặt khó coi, xanh mét nói:

- Chúng ta thử xem.

- Ân.

Triệu Liệt gật đầu, lại nói:

- Các ngươi mời Thần Văn Đại Sư tới, cũng nên xuất thủ hay không?

Người Đan Vương điện, người Hoa gia, người Trích Tinh phủ, ánh mắt của bọn họ, đều nhìn Thần Văn Đại Sư trong trận doanh của mình.

Chỉ thấy ánh mắt Chu Sát nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói:

- Bảy ngày đã đến.

Tần Vấn Thiên mở mắt nói:

- Ta còn cần thời gian.

- Không có thời gian, ta nói rồi, sau bảy ngày, không phá giải được, chỉ có xông vào.

Chu Sát thản nhiên nói:

- Tình huống của Thiên Viêm tông, ngươi cũng thấy đấy.

Chu Sát không có tiếp tục mở miệng, nhưng mọi người đều nghe hiểu được.

Tần Vấn Thiên nhìn Chu Sát, cái gọi là phá giải không được của hắn, liền xông, hiển nhiên là muốn những Thần Văn Sư bọn họ đi xông trước.

Giống như Triệu Liệt nói, đã không phá được, như vậy muốn Thần Văn Sư có ích lợi gì?

Ở trong mắt những thế lực cấp độ bá chủ này, giá trị của Thần Văn Sư, chính là bị lợi dụng.

Chính bọn hắn cũng tinh tường điểm này, nhưng bọn hắn, làm sao không phải đang lợi dụng những thế lực bá chủ này, hộ vệ bọn họ đi phía trước, bọn họ phá Thần Văn, những người này chống lại nguy cơ bất ngờ.

Chỉ là cục diện hôm nay, nhưng Thần Văn Sư kia chưa bao giờ trải qua, bọn họ không phá giải được Thần Văn, không chỉ không phá giải được, hơn nữa bị vây ở chỗ này, một khi đi phá giải, kết cục khả năng là tử vong.

Tình hình như vậy, liền làm cho song phương tiềm ẩn mâu thuẫn, trực tiếp bạo phát ra, những cường giả thế lực cấp độ bá chủ kia, muốn bức bách bọn họ đi phá, không phá được, chết.

Tần Vấn Thiên nhìn Chu Sát, nhìn thấy thần sắc của đối phương băng hàn, hắn mở miệng nói:

- Ta mới vừa phỏng đoán ra một chút mánh khóe, nếu như hiện tại ngươi để ta đi phá Thần Văn, kết cục là chết, dù tiền bối xông vào cũng vậy, nếu như ngươi lại cho ta một ít thời gian, còn có chút hi vọng.

Thanh âm của Tần Vấn Thiên rất bình tĩnh, không có một chút nổi giận.

Hôm nay hắn sớm đã học được làm sao ẩn dấu tâm tình của mình, sẽ không dễ dàng bạo lộ ý nghĩ nội tâm.

Chu Sát cau mày, sau đó chỉ nghe Dương Phàm mở miệng nói:

- Cho hắn thêm một ít thời gian.

- Cho ngươi ba ngày.

Chu Sát nhìn Tần Vấn Thiên đạm mạc nói, hắn biết thái độ của hắn sẽ làm Tần Vấn Thiên hận.

Nhưng hắn không quan tâm.

Một Thần Văn Sư tam giai lợi hại mà thôi, lẽ nào thời điểm chiến đấu mình chậm rãi chờ hắn khắc họa Thần Văn? Huống hồ, Tần Vấn Thiên căn bản sẽ không có cơ hội, cũng không có can đảm như vậy, chỉ có thể bị bọn họ chế trụ.

Triệu Liệt thấy tình hình bên Trích Tinh phủ lộ ra vẻ suy tư, hắn đang nghĩ, bọn họ có nên chờ một chút hay không.

Hoa gia, Đan Vương điện cũng nhìn bên này, ánh mắt rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, Trích Tinh phủ tựa hồ khá trọng thị người này, năng lực Thần Văn của hắn hẳn là mạnh nhất.

Trong đám người Đan Vương điện, Bạch Phỉ cũng nhìn thấy Tần Vấn Thiên, không khỏi lộ ra thần sắc nghi hoặc, nàng mơ hồ cảm giác, Tần Vấn Thiên rất quen thuộc, dường như nàng nhận thức, loại cảm giác này rất mãnh liệt, nhưng không nhớ lúc nào nhận thức một vị Thần Văn Đại Sư.

Cách nàng thấy Tần Vấn Thiên, đã hơn nửa năm.

Hơn nửa năm qua, Tần Vấn Thiên bỏ đi non nớt nguyên lai, so với trước đây càng thêm tuấn dật, hơn nữa thiếu vài phần thanh tú, nhiều hơn mấy phần yêu tuấn, khí chất lột xác, để cho nàng nhất thời không nhận ra.

Tần Vấn Thiên biến hóa quá lớn, nhất là phương diện khí chất.

Bạch Phỉ vốn không quá quen thuộc Tần Vấn Thiên, trước kia Tần Vấn Thiên ở trong mắt nàng bất quá là nhân vật tiểu quốc, không nói ngoa chút nào, nàng thậm chí không có chăm chú nhìn kỹ qua Tần Vấn Thiên, nên bây giờ không nhận ra Tần Vấn Thiên cũng thuộc về bình thường, chỉ là cảm giác rất quen thuộc.

- Đợi ba ngày nữa.

Triệu Liệt mở miệng nói, mặc dù tính tình hắn nôn nóng, nhưng biết xông vào mà nói, chỉ sợ bọn họ người sẽ tổn thất nặng nề, thậm chí là chính hắn, cũng không có niềm tin tuyệt đối.

Bây giờ, chỉ có thể chờ đợi.

- Thật có biện pháp?

Bạch Lộc Di ở bên cạnh Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, nàng ở trên Thần Văn cũng có tạo nghệ không tệ, nhưng trước mắt Thần Văn, lại làm cho nàng thúc thủ vô sách, hoàn toàn nhìn không thấu.

- Ta cẩn thận suy nghĩ lại một chút.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm hư ảnh trong hư không.

Hắn hoàn toàn có lý do tin tưởng, ngày trước Thiên Tôn kia bày ra cục này, liền không thể nào là tử cục, chắc chắn có phương pháp phá giải, đây là khảo nghiệm đối với hậu nhân.

Chẳng qua khảo nghiệm này quá khó khăn, hơn nữa một khi không thể thông qua, sẽ phải bỏ ra tính mạng.



Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện