Chương 420: Không phải yêu nghiệt, không nhìn Thiên Bi (2)

Chương 420: Không phải yêu nghiệt, không nhìn Thiên Bi (2)

Đám người Tư Đồ Phá, Tần Vấn Thiên, Âu Dương Chấn, Tang Lãnh Phong, Huyền Yên, Nhạc Bất Phàm, Đoạn Thanh Sơn, Âu Dương Cuồng Sinh, Phàm Nhạc, Huyền Tâm, tự nhiên là đám người hấp dẫn ánh mắt người ta nhất, trừ bọn họ, còn có một số nhân vật Thiên Mệnh bảng đến, hấp dẫn ánh mắt người ta.

Quá khứ mười năm, cầu thang Thiên Bi mở ba lượt, người cao nhất chỉ mười tám tầng, hôm nay, có ai có thể phá nó hay không?

Tư Đồ Phá không nhìn Tần Vấn Thiên thêm một cái, hắn cất bước chân về phía trước, người đầu tiên đạp lên Thiên Bi lộ, ở bậc thang thứ nhất liền ngừng lại, cẩn thận cảm thụ Thiên Bi cổ niệm.

Không vào bậc Thiên Bi, không có ai biết Tư Đồ Phá đã gặp được cái gì.

- Phàm Nhạc.

Lúc này, chỉ thấy một thanh âm truyền đến, ánh mắt Phàm Nhạc vòng qua, lại thấy được Huyền Yên, ở bên cạnh nàng, có Liễu Hi từng bị Tần Vấn Thiên hành hạ, có Kiều Hiên bạn gái Vương Tiêu, còn có Lý Thi Ngữ cùng Huyền Tâm, những người này, đều là nhân tài có thể vào Vô Song giới.

Nữ tử Huyền Nữ điện đứng chung một chỗ, cảnh đẹp ý vui.

- Ngươi hôm nay nếu không đạp cao bằng ta, thì tự mình rời khỏi Huyền Tâm đi.

Huyền Yên lạnh lùng nói, sau đó cất bước về phía trước, cũng đi lên cầu thang Thiên Bi.

Hai người Âu Dương Chấn, Tang Lãnh Phong nhìn nhau một cái, mơ hồ có ý đối chọi gay gắt, cùng nhau cất bước.

Nhạc Bất Phàm, Nhạc Băng Ảnh cùng một chỗ, bọn họ lạnh lùng nhìn quét Tần Vấn Thiên một cái, sau đó bước về phía trước.

Hai người Đoạn Thanh Sơn, Âu Dương Đình đứng ở một chỗ, chỉ thấy Đoạn Thanh Sơn nhìn Âu Dương Đình cổ vũ:

- Đình nhi, nàng có thể vào Vô Song giới, thang Thiên Bi này cũng có thể.

- Ừm.

Âu Dương Đình nặng nề gật đầu, ả cô tiểu thư điêu ngoa này của Âu Dương thế gia, hôm nay ở đây, cùng rất nhiều nhân vật thiên tài cảnh giới Nguyên Phủ thành Thương Châu cùng nhau đạp cầu thang Thiên Bi, mơ hồ cảm giác được một lực áp bách cường đại, chỉ sợ bọn họ đám thanh niên này ở đây, thế lực sau lưng bọn họ đều đang âm thầm quan sát bọn họ biểu hiện.

- Âu Dương Đình, chỉ tâm tính của ngươi, ta khuyên ngươi vẫn là không đi lên, ta sợ ngươi chịu không nổi đả kích.

Ánh mắt Âu Dương Cuồng Sinh nhìn về phía Âu Dương Đình nói, khiến Âu Dương Đình mắt đẹp khẽ biến, lạnh lùng nhìn Âu Dương Cuồng Sinh một cái.

- Ta là tốt cho ngươi, nhưng ngươi đã không nghe, coi như ta chưa nói.

Âu Dương Cuồng Sinh không thèm để ý nói, sau đó lại nhìn đám người Tần Vấn Thiên thấp giọng nói:

- Cẩn thận.

Đám người Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, sau đó khí tức tràn ngập trên người, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Tư Đồ Phá đã đi lên bậc thang thứ ba, thận trọng.

Thân thể kéo giãn một chút khoảng cách, Tần Vấn Thiên bọn họ rốt cuộc cất bước, bước chân nặng nề rơi ở trên bậc thang thứ nhất, chính thức đạp lên Thiên Bi lộ.

- Ông!

Hào quang kỳ diệu bao phủ thân thể, giống như mảnh thiên địa này chỉ còn lại một mình bọn họ, loại cảm giác đó giống như là một mình đối mặt Thiên Bi.

Trên hư không, ba tòa Thiên Bi lấy sức mạnh to lớn bao phủ Tần Vấn Thiên, như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm quan sát hắn.

- Thân thể máu thịt của ngươi, có thể thừa nhận lực của ngươi hay không.

Một thanh âm vang vọng ở trong đầu Tần Vấn Thiên, không ngừng vọng lại, trong phút chốc, một lực áp bách làm co người ta sợ hãi, bao phủ thân thể hắn, làm hắn chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, bị áp bách gắt gao, chỉ cần có chút lơi lỏng, sẽ bị đánh ngã khỏi cầu thang Thiên Bi.

Thân thể máu thịt của ngươi, có thể thừa nhận lực lượng của ngươi hay không!

- Đương nhiên.

Tần Vấn Thiên mở mắt ra, mắt có yêu quang, yêu khí tràn ngập trên người, huyết mạch quay cuồng, hắn bước chân về phía trước một bước, đi lên bậc thang thứ hai.

- Oành...

Một lực lượng khủng bố đột nhiên đánh ở trên thân thể Tần Vấn Thiên, giống như tia chớp vô hình, một đòn này, làm huyết mạch trong cơ thể hắn quay cuồng, nhịn không được phát ra một tiếng kêu rên.

Bước chân Tần Vấn Thiên càng thêm vững vàng, đóng chặt ở trên cầu thang, ánh mắt hắn cứng cỏi vô cùng, lực lượng trong cơ thể đang rít gào, đây mới là bậc thang thứ hai, có thể nào dao động quyết tâm của hắn.

Ánh mắt nhìn đi, đôi mắt Tần Vấn Thiên sắc bén vô cùng, nhìn phía Thiên Bi lấp lánh kia, bước chân vững vàng bước ra, oành một tiếng vang lớn, cuồng phong gào thét, bước chân Tần Vấn Thiên đặt ở trên bậc thang thứ ba.

- Thùng!

Một lực lượng càng thêm đáng sợ đánh vào thân thể hắn, gắt gao đánh ở trên người hắn, khiến hắn khẽ khom lưng, bước chân không thể ngăn chặn trượt xuống, sắc mặt hơi có một tia tái nhợt, khó trách Âu Dương Cuồng Sinh thận trọng như thế, cầu thang thật đáng sợ.

- A...

Bên cạnh cách đó không xa, một tiếng kêu thảm thiết truyền ra.

- Đình nhi.

Đoạn Thanh Sơn kinh hô một tiếng, quay đầu nhìn, chỉ thấy Âu Dương Đình bị chấn động ngã khỏi cầu thang Thiên Bi, chỉ thấy Âu Dương Đình nằm úp sấp ở trên mặt đất, gương mặt xinh đẹp tỏ ra rất tái nhợt, khóe miệng hộc máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng.

Bước thứ hai, ả chỉ đạp bước thứ hai, đã bị đánh ngã xuống, tại sao có thể như vậy, đây là thiên phú của ả?

Ánh mắt tái nhợt nhìn về phía đám người chung quanh, từng đôi mắt kia đều đang nhìn ả, Âu Dương Đình chỉ cảm thấy những ánh mắt đó đều là trào phúng, ả từng là thiên chi kiêu nữ Âu Dương thế gia, giờ phút này là ti tiện như thế.

- Không...

Âu Dương Đình phát ra một tiếng tru lên thống khổ, rất nhiều người nhìn ả, trong lòng thở dài, đây là sự tàn khốc của cầu thang Thiên Bi, mới hai bước, chỉ sợ từ nay về sau, Âu Dương Đình sẽ sinh ra tâm ma, sinh ra nghi ngờ đối với bản thân, làm sao tiến lên nữa.

Tín niệm của ả, bị đánh sập.

Không phải yêu nghiệt, không nhìn Thiên Bi!

Âu Dương Đình bị đánh ngã xuống, ngoại trừ Đoạn Thanh Sơn, người khác lại đều giữ chặt bản tâm, hoàn toàn không để ý Âu Dương Đình thất bại.

Hôm nay đạp Thiên Bi lộ, tranh phong với cổ niệm, nếu thua quá thê thảm, tông môn gia tộc sẽ có cảm tưởng gì?

Đây là con đường cơ hội, cũng là hủy diệt, bọn họ, đều không thể thua.

Toàn bộ mọi người, từng bước một, tất cả đều vô cùng thận trọng, bước ra mỗi một bước đều sẽ dừng lại một lát, ổn định tâm thần.

Tần Vấn Thiên đã bước lên bậc thang thứ tư, vừa rồi một đòn kia, trực tiếp làm lục phủ ngũ tạng của hắn đều đang quay cuồng, trong lòng kinh hãi, Thiên Bi lộ cỡ này, khó khăn cỡ nào.

- Thân thể máu thịt của ngươi, có thể thừa nhận lực lượng của ngươi hay không.

Thanh âm kia vang dội trong đầu, muốn dao động bản tâm người ta, ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn phía ánh sao lấp lánh trên Thiên Bi, hào quang nở rộ trong đôi mắt vẫn chưa có chút dao động.



Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện