Chương 530: Lên đỉnh
Chương 530: Lên đỉnh
Ánh mắt của Trần Vương nhìn chòng chọc vào Tần Vấn Thiên, thời điểm chưởng ấn của Tần Vấn Thiên oanh ra, cước bộ của hắn đạp mặt đất một cái, tinh quang bạo phát, thân ảnh của hắn tiêu thất, chính là Đấu Chuyển Tinh Di, tuy hắn biết Tần Vấn Thiên cảm giác đáng sợ, có khả năng nắm bắt đến quỹ tích của Đấu Chuyển Tinh Di, nhưng hắn không chút do dự sử dụng ra.
Ở trong nháy mắt này, mọi người nhìn thấy thân thể Tần Vấn Thiên như huyễn ảnh xoay người, nhắm không gian hư vô điểm ra một chỉ, lần thứ hai oanh Đoạn Thiên Chỉ ra, vòng xoáy lỗ đen xuất hiện, sát phạt hết thảy.
Nơi đó, tay trái của Trần Vương từ trong thiên khung vỗ xuống, chưởng ấn to lớn vô biên, muốn ép vỡ hết thảy, phá thành mảnh vỡ, hư vô.
Lực lượng trong hư không điên cuồng nổ tung, tay trái của Tần Vấn Thiên đánh ra, từng Cổ Chung thẳng tắp, điên cuồng đánh vào thân thể hỏa diễm của Trần Vương.
Tiếng chuông lượn lờ, dư âm không tiêu tan, mọi người chỉ thấy tay phải của hai người va chạm như thiên băng địa liệt, tay trái của Tần Vấn Thiên oanh kích làm cho thân thể Trần Vương run rẩy kịch liệt.
Mặc dù hắn hóa thân Nham Tương Cự Nhân, có Đại Nhật pháp thân, nhưng bản chất của hắn cuối cùng là người, có trái tim.
Tru Tâm Cổ Chung, tru tâm.
Mỗi một toà Cổ Chung đều trực tiếp đánh vào ngực Trần Vương, làm cho trái tim của Trần Vương điên cuồng nhảy lên, bành trướng, Trần Vương rõ ràng cảm thụ được trái tim của mình mở rộng, như sắp bạo liệt.
- Bành!
Tinh quang tái hiện, sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, thân thể Trần Vương lại biến mất, nhưng Tần Vấn Thiên cũng động, cánh chim phù động, vọt thẳng tới biên giới Chu Tước chiến đài, song chưởng đồng thời vỗ Cổ Chung ra, cùng tiếng chuông lượn lờ hoà lẫn, hóa thành lợi nhận tru tâm liên miên bất tuyệt.
- Phốc...
Trần Vương phun ra một miệng hỏa diễm xích hồng sắc, như dung nham hỏa diễm, cước bộ lần thứ hai đạp Chu Tước chiến đài một cái, thân thể hắn nháy mắt ly khai chiến đài, nhưng Tần Vấn Thiên như không chịu thả hắn, truy sát mà đi, thanh âm Cổ Chung điên cuồng oanh ra.
Đây là đám người Trần Vương quy định, Thiên Mệnh bảng là sinh tử chiến, có thể tru diệt.
Trần Vương phát ra thanh âm rít gào, thân thể hóa thành ba, hai Nham Tương Cự Nhân lao về phía Tần Vấn Thiên, chính hắn lại lần nữa sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, Nguyên Lực trong cơ thể hầu như tiêu hao hết sạch.
Phanh, phanh...
Hai Nham Tương Cự Nhân bị nghiền ép nát bấy, thân thể Trần Vương rốt cục rơi trên mặt đất, cái này cũng ý nghĩa, tranh đoạt Thiên Mệnh bảng lần này, hắn bại.
Thứ nhất rời hắn mà đi, hắn vẫn là thứ hai, Thiên Mệnh bảng thứ hai.
Đứng trên mặt đất, ngẩng đầu, Trần Vương thấy Tần Vấn Thiên ở trên hư không quan sát hắn, một cảm giác nhục nhã cường liệt tràn ngập, hắn bại, thua ở trong tay người từng bị hắn coi thường.
Hắn ở trong Chu Tước Trận còn từng truy sát Tần Vấn Thiên, không ai bì nổi, bây giờ, lại bị chính diện đánh bại, đây là đả kích tàn khốc bực nào.
- Ngươi, thứ nhất?
Trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên miệt thị:
- Thiên Mệnh bảng còn chưa kết thúc, ngươi và Tư Khung ngừng chiến, liền tự xưng thứ nhất thứ hai, để cho người mở rộng tầm mắt.
Thoại âm rơi xuống, Tần Vấn Thiên trở lại trên Chu Tước chiến đài, không có đi châm chọc đối phương nữa.
Hết thảy ngôn ngữ, đều không bằng hành động của hắn càng thêm có lực.
Trần Vương từng tự xưng thứ nhất, tựa hồ đã đứng ở đỉnh phong của Thiên Mệnh bảng, thời khắc này bị hắn đánh bại, chẳng qua là tự đánh mặt mình mà thôi.
Nếu người khác đoạt được Thiên Mệnh bảng thứ hai, sẽ vô cùng quang vinh, nhưng Trần Vương, người khác sẽ đánh giá hắn như thế nào?
Hoa Thái Hư không có tham gia Thiên Mệnh bảng giới này, Trần Vương chính là vị trí cao nhất trên Thiên Mệnh bảng, hắn vốn vì thứ nhất mà đến, hắn từng tự xưng mình bắt được thứ nhất, nhưng sau cùng, lại bị người từng bị mình truy sát lấy tư thái bá đạo nhất đánh bại, đây đối với Trần Vương mà nói, là sỉ nhục.
Hắn không có bước vào Thiên Cương, chỉ vì tham gia Thiên Mệnh bảng, nhưng vẫn là thứ hai.
Được làm vua thua làm giặc, Trần Vương bại.
Ánh mắt mọi người chậm rãi chuyển qua, tất cả đều nhìn Chu Tước chiến đài.
Tần Vấn Thiên, thời điểm tham gia Thiên Mệnh bảng, lặng yên vô danh, Nguyên Phủ thất trọng.
Cửa ải thứ nhất, gióng trống đoạt quyền tham chiến thiên mệnh, tiếng trống tối đa, kỷ lục giới này.
Cửa thứ hai, đám người Dương Phàm, Đoàn Thanh Sơn ở Sinh Tử Hà ngăn cản, muốn đánh hắn vào Sinh Tử Hà, lại bị hắn giết ngược Đoàn Thanh Sơn ở trên Thiên Mệnh bảng.
Cửa ải thứ ba, chiến áo giáp chiến sĩ, hắn siêu việt Trần Vương, Thạch Phá Thiên, mặc Bạch Kim chiến bào chói mắt nhất, thu được quyền lực thứ nhất bước vào Chu Tước Trận, vì thế, hắn đắc tội Trần Vương, bởi vì Trần Vương lệnh Tần Vấn Thiên bỏ tư cách thứ nhất bước vào, để cho hắn trước vào trước, Tần Vấn Thiên không để ý đến.
Ba cửa ải này, Tần Vấn Thiên bước qua toàn bộ, hơn nữa biểu hiện vô cùng chói mắt, nhưng tuy hắn gây nên mọi người chú ý, lại vẫn không có người chân chính coi trọng hắn, tối đa, chẳng qua cho rằng hắn có cơ hội vào trong Thiên Mệnh bảng.
Tiếp đó, hắn bước vào Chu Tước cổ trận, được Luyện Ngục Chu Tước, bắt đầu quật khởi.
Từng bước, đi tới thời khắc này, đứng ở đỉnh phong.
Gió nhẹ lay động áo bào ủa hắn, Luyện Ngục Chu Tước treo ở trên đỉnh đầu, một màn này, rung động nội tâm mọi người thật sâu.
Con hắc mã này, thật tiêu sái đến sau cùng.
Không ai dự liệu được, Tần Vấn Thiên sẽ là thứ nhất của Thiên Mệnh bảng giới này.
Hư không hành lang, Thiên Cơ lão nhân mắt nhìn Chu Tước chiến đài, Yêu Tinh là ai, tựa hồ, đã không cần hoài nghi nữa.
Nếu như không muốn thay đổi Đại Hạ vận thế, trừ khi Yêu Tinh vẫn lạc.
Nhưng Yêu Tinh đã sinh ra, ý nghĩa có định số, muốn hắn vẫn lạc, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Trước mắt, Tần Vấn Thiên có một kiếp, một kiếp này kết quả sẽ ra sao, hắn cũng không biết.
Ánh mắt người Đan Vương Điện phức tạp, tròng mắt của Lạc Hà bình tĩnh như trước, nhưng trong lòng sinh ra sóng dậy.
Nếu không phải đây là người Mạc Khuynh Thành chọn trúng, có lẽ, nàng sẽ có thái độ không đồng dạng như vậy.
Người Hoa gia thần sắc lạnh lùng, bọn họ không ngờ tới, Tần Vấn Thiên sẽ đi tới thứ nhất.
Đám người Trần gia, Thạch gia, Vương gia, tất cả đều không nói.
Lần đầu tiên, Thiên Mệnh bảng thứ nhất, là một nhân vật từng vô danh, hắn không thuộc về bất kỳ một thế lực cấp độ bá chủ nào của Đại Hạ Hoàng Triều.
Âu Dương thế gia, ngược lại sinh ra một chút ý nghĩ, Âu Dương Cuồng Sinh cùng Tần Vấn Thiên quan hệ rất sâu, nếu như Tần Vấn Thiên có thể trưởng thành, bảo trì quan hệ như vậy, đối với Âu Dương thế gia là cực kỳ có lợi.
Đám người Thư Nguyễn Ngọc, Huyền Yên, Huyền Tâm đã không còn lời để nói.