Chương 545: Tinh Hồn thứ tư (2)
Chương 545: Tinh Hồn thứ tư (2)
- Các ngươi đều không tu hành sao?
Tần Vấn Thiên lộ ra một tia vui vẻ.
- Chúng ta đã ở chỗ này tu hành hơn chín tháng.
Phàm Nhạc buồn bực nói :
- Chỉ ngươi tu hành chậm nhất, hơn nữa, dĩ nhiên còn không có vào Thiên Cương, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Tần Vấn Thiên cười khổ lắc đầu, từ Nguyên Phủ bước vào Thiên Cương, tiêu chí là sinh ra Võ Mệnh Thiên Cương, Nguyên Phủ lột xác.
Đối với người bình thường mà nói, chỉ có một Nguyên Phủ, chỉ cần ngưng tụ một Võ Mệnh Thiên Cương, Nguyên Phủ liền lột xác, chính thức bước vào Thiên Cương cảnh.
Nhưng hắn không giống, hắn tu luyện Cửu Phủ Tinh Quyết, là bốn toà Nguyên Phủ, có lẽ bốn toà Nguyên Phủ, có một tòa Nguyên Phủ không ngưng tụ Võ Mệnh Thiên Cương cũng không được.
Đây là Cửu Phủ Tinh Quyết bá đạo, hắn cần bốn toà Nguyên Phủ, toàn bộ mở ra Võ Mệnh Thiên Cương, mới coi như bước vào Thiên Cương cảnh, dạng Thiên Cương này, cùng Thiên Cương phổ thông, chênh lệch quá lớn, người khác chẳng qua là ngưng tụ một Võ Mệnh Thiên Cương, hắn chỉ dựa vào ưu thế của Võ Mệnh Thiên Cương là có thể nghiền ép đối phương vào chỗ chết.
- Chúng ta đều đã vào Thiên Cương, nên nghĩ biện pháp đi ra ngoài.
Tần Vấn Thiên nói nhỏ một tiếng, hắn muốn ngưng tụ tòa Nguyên Phủ thứ tư, đầu tiên phải lĩnh ngộ Kiếm Chi ý chí, hơn nữa, muốn vào cảnh giới thứ hai, cần đi ra ngoài lịch luyện.
- Ta đưa các ngươi đi ra ngoài.
Một thanh âm truyền đến, ánh mắt mọi người chuyển qua, nhìn người nói chuyện, bất ngờ chính là Tần Chính.
Tuy Tần Chính bị vây khốn trong này, lại cùng bọn họ không có quá nhiều cùng xuất hiện, thậm chí thời điểm lựa chọn Đại Hạ chín tuyệt học, hắn cũng không tham dự, dù sao hắn và đám người Tần Vấn Thiên chưa quen thuộc.
Nhưng thời khắc này hắn lại nói, hắn có thể đưa mọi người đi ra ngoài.
Tần Vấn Thiên hơi mang vẻ nghi hoặc, Vân Mộng Di mắt sáng lên.
- Ta ở trong Vô Song Giới tu hành, giống như ngươi, có quyền tu hành ba mươi sáu núi, hơn nữa, ngươi đừng quên, năng lực ta am hiểu, là không gian, ta ở trong Vô Song Giới bái nhập môn hạ người nào, Vân Mộng Di là biết đến, sư tôn cho ta vật bảo mệnh, ngược lại có một kiện.
Tần Chính nói xong, lấy ra một bức cổ thư, trong đó lại tràn ngập ra lực lượng không gian cường đại.
- Chỉ cần dẫn động không gian chi lực trong cổ thư, có thể đưa chúng ta ra ngoài vạn dặm, đây là vật bảo mệnh của ta, vừa vặn, thuận tiện có thể đưa các ngươi đi ra ngoài, bất quá có một chuyện ta cần phải nói trước, đây là không phương hướng tùy ý truyền tống, nói cách khác, mọi người chúng ta, đều sẽ bị truyền tống đến địa phương bất đồng.
- Ngươi đã có Pháp bảo này, vì sao không sớm đi ra ngoài?
Tần Vấn Thiên nghi hoặc nhìn đối phương.
- Chúng ta nơi này, phần lớn đều là tu sĩ ở Vô Song Giới, mặc dù Vô Song Giới không can dự ngoại giới phân tranh, nhưng đám người sư tôn cũng không hi vọng chúng ta bỏ mạng ở bên ngoài.
Tần Chính bình tĩnh mở miệng, hắn, Tần Vấn Thiên, Vân Mộng Di, Sở Mãng, Phàm Nhạc, Âu Dương Cuồng Sinh, đều là tu sĩ của Vô Song Giới.
- Tốt lắm, chúng ta đi ra ngoài đi.
Tần Vấn Thiên nhìn mọi người, sau đó mở miệng nói :
- Sau khi truyền tống ra ngoài, đều trực tiếp ly khai Khâm Châu Thành, không được lại hội hợp, dễ dàng dẫn người chú ý, Âu Dương, Tình Nhi, các ngươi đều về thế lực của mình, liền không người dám động các ngươi, Sở Mãng, Phàm Nhạc, các ngươi có thể trở về Thương Châu thành Vô Song Giới, Bạch Lộc Di, Bạch Lộc Cảnh, các ngươi về Bạch Lộc Thư Viện, còn sư tôn và Nhược Hoan tỷ...
Vân Mộng Di cùng Mộ Phong, tự nhiên không cần hắn lo lắng, chỉ có Mạc Thương cùng Nhược Hoan.
- Ta sẽ không đi ra ngoài, ở chỗ này tu hành cũng tốt.
Mạc Thương cười nói :
- Vấn Thiên, chờ ngươi có thực lực, nhớ kỹ bên Cửu Huyền Cung.
- Ta liền ở đây làm bạn với sư tôn.
Nhược Hoan cười khanh khách :
- Chờ ngươi tới đón ta đi ra ngoài.
Thần sắc của Tần Vấn Thiên đọng lại, trong lòng hơi có chút phiền muộn, sau đó nhẹ nhàng gật đầu, nhìn Tiểu Hỗn Đản trong ngực Nhược Hoan, chỉ thấy Tiểu Hỗn Đản phát ra âm thanh y y, thân thể lại nhảy đến hư không, quay đầu lại nhìn Tần Vấn Thiên.
- Ngươi cũng không đi?
Tần Vấn Thiên nhìn Tiểu Hỗn Đản hỏi.
- Y nha.
Tiểu Hỗn Đản gật đầu.
- Cũng tốt, vậy ngươi ở nơi này làm bạn với sư tôn cùng Nhược Hoan tỷ, ta nhất định trở lại đón các ngươi.
Tần Vấn Thiên nói một tiếng, sau đó lại cho sư tôn cùng sư tỷ tất cả Tinh Thạch cùng với một chút công pháp thần thông, để bọn họ tu hành thật tốt.
- Vấn Thiên ca ca, ta không muốn cùng ngươi tách ra.
Bạch Tình kéo tay của Tần Vấn Thiên, ánh mắt sâu kín nhìn hắn.
- Ngươi nhỏ yếu như vậy, ở bên cạnh ta, đó không phải là trói buộc sao.
Tần Vấn Thiên cười nói, làm cho Bạch Tình le lưỡi, biết Tần Vấn Thiên cố ý chọc giận nàng.
- Được, ta trở về tu luyện, chờ ta chấp chưởng Huyền Âm Điện, lại tới giúp ngươi.
Bạch Tình cười nhạt nói, biểu tình cực kỳ đáng yêu, giọng nói như đùa giỡn, nhưng nghĩ tới nàng tu hành ma công, liền biết dưới dáng tươi cười đáng yêu này, có chấp niệm cùng quyết tâm cường đại như thế nào!
- Ân.
Tần Vấn Thiên gật đầu, ánh mắt nhìn mọi người, hít sâu một hơi, có chút không bỏ, nhưng hắn nhất thiết phải một mình xông xáo Đại Hạ!
Vọng Châu Thành, Đan Vương Điện, trên bậc thang tầng tầng lớp lớp, như có tiên vụ tràn ngập, chủ điện xông thẳng vân tiêu, trong Vọng Châu Thành, được người bát phương triều bái kính ngưỡng.
Đan Vương Điện, đối với rất nhiều người mà nói, là Thánh Địa.
Người Đan Vương Điện, rất nhiều đều am hiểu luyện đan, có khả năng cứu tính mạng người, mọi người đối với Đan Vương Điện, so với bất kỳ thế lực cấp độ bá chủ nào đều tốt hơn.
Đại điện cao vót, có đan hương tràn ngập, có Tiên khí mờ ảo.
Mà ở sau từng tòa đại điện, có một cấm địa, chưa bao giờ cho ngoại nhân đặt chân.
Nơi này, có cường giả trấn thủ, trong cánh cửa kia, Tiên khí hóa thành sương mù, để cho rất nhiều đệ tử Đan Vương Điện sinh ra mơ màng vô hạn, nơi này, nghe đồn chính là Đan Vương Điện Thánh Địa, tục truyền nói, thường có Thánh nữ thiên tư trác tuyệt của Đan Vương Điện được chọn vào trong, tiếp thu Thánh Địa tẩy lễ, sau khi đi ra, liền dẫn theo Tiên khí, thiên phú càng cường đại, để cho vô số người kính ngưỡng.
Nhưng Đan Vương Điện có một quy củ, bước vào trong Thánh Địa, liền ý nghĩa, vĩnh viễn là người của Đan Vương Điện, không được gả ra ngoài, sinh tử, đều thuộc Đan Vương Điện.
Thời khắc này, trong cấm địa ngăn trở vô số đệ tử của Đan Vương Điện kia, có Tiên khí mờ ảo, một đạo thân ảnh dạo bước đi về phía trước, thân ảnh ấy, bất ngờ chính là Đan Vương Điện Lạc Hà.