Chương 33: Hạo Nguyệt tiến hóa, cái đầu thứ ba (2)
Dịch giả : Tinh Vặn
Nguồn:metruyen.com
Quang mang màu vàng dâng lên đem Long Hạo Thần bảo
hộ bên trong. Bỗng nhiên một ít quang nguyên tố biến đậm cũng trợ giúp
hắn khôi phục mấy phần linh lực. Quan trọng là, trong vòng thánh quang,
những khô lâu tạm thời không dám xông tới. Thân thể chúng một khi xâm
nhập phạm vi thánh quang, trên người tầng màu đen sẽ tan rã.
Long Hạo Thần thở hồng hộc, hai tiếng đồng hồ, hắn đã kiên trì hai tiếng đồng hồ.
Đôi tay tê nhức gần như không thể nâng lên, phải vận dụng nội linh lực
chạy khắp thân thể. Hắn đã ăn sáu viên Hồi Linh Đan, chính là loại chiến
đấu liên tục này không chỉ là đơn giản tiêu hao linh lực. Gánh nặng thể
lực, gánh nặng tâm lý đều là nhân tố trọng yếu ảnh hưởng năng lực chiến
đấu.
Mắt thấy cánh tay càng lúc càng nặng, khô lâu công kích ngày càng mãnh
liệt, Long Hạo Thần không thể không phát động trên cổ tay Linh Quang bao
tay mở ra Thánh Quang Tráo.
Dạ Hoa cho hắn Linh Quang bao tay mỗi ngày chỉ có thể phát động ba lần
Thánh Quang Tráo. Lúc này phát động, chẳng những không tiêu hao linh lực
còn trợ giúp hắn phục hồi linh lực, trị liệu cánh tay đau nhức. Trạng
thái thân thể của Long Hạo Thần chớp mắt đã biến tốt. Nhưng mà tầng
không khí màu tím quanh thân hắn ngày càng đậm, hắn thậm chí có thể mơ
hồ nghe Hạo Nguyệt nặng nề thở dốc.
Phải kiên trì, nhất định phải chống đỡ đến cùng. Long Hạo Thần thầm nhủ,
mặc kệ như thế nào đều phải vì Hạo Nguyệt ngăn cản đám khô lâu. Khi
linh quang tráo dần biến mất, đột nhiên một tiếng rống thê lương vang
lên. Nguyên bản đại quân khô lâu không ngừng xông lên bỗng nhiên tạm
dừng, tách ra hai bên. Một thân hình từ xa bay đến.
“Nhân loại, không ngờ có nhân loại xuất hiện trong thế giới hắc ám và
hỏa. Ngươi có biết ngươi đang thủ hộ ai không?” Thanh âm già nua tràn
ngập cảm giác áp bách.
Cảm giác kinh sợ đến từ linh hồn khiến Long Hạo Thần trong chốc lát
cứng người. Lại lần nữa phát động linh quang tráo, hắn nuốt vào một viên
Hồi Linh Đan.
Thân hình từ xa bay đến là một ông già, áo choàng rách nát màu vàng đỏ,
khuôn mặt tiều tụy xám ngắt, không có chút máu. Mái tóc dài nâu nhạt rối
bời không sáng bóng. Tay phải nắm trượng khô lâu, dưới chân đạp một
đoàn mây đen. Không nhìn thấy mắt ông, bởi vì trong hốc mắt thiêu đốt
hai ngọn lửa xanh âm u.
Ông ta nói được tiếng người? Long Hạo Thần kinh ngạc đồng thời đề cao cảnh giác.
“Ta thủ hộ bạn bè, chính là đồng bạn của ta.”
Ông già hừ lạnh một tiếng.
“Không, ngươi đang thủ hộ là ma vương trọng sinh, là người chế tạo hắc
ám và hỏa. Bởi vì nó tồn tại mới khiến thế giới này biến thành như vậy.
Không gian xé rách, dung nham chảy trên mặt đất. Vô số chủng tộc vì nó
mà diệt vong. Cường đại chủng tộc chạy trốn, không thể trốn thoát đều
trở thành vong linh. Chỉ có vong linh mới có thể sinh hoạt ở thế giới
hắc ám và hỏa này. Nhân loại, ta không biết nó dùng cách gì đưa ngươi
tới đây, hơi thở quang minh trên người ngươi làm ta buồn nôn, hành vi
của ngươi càng khiến ta phẫn nộ. Ta cho ngươi một cơ hội, biến trở về
thế giới của mình đi. Hôm nay hơi thở của Austin Griffin vừa lúc xuất
hiện trong lãnh địa của ta, tuy ta chỉ là một Thi Vu, nhưng quyết giết
chết nó. Nếu không, ai biết khi nó hồi phục, lại lần nữa hủy diệt thế
giới này như thế nào.”
Long Hạo Thần nghi hoặc đối diện ông già, hắn không quá hiểu rõ ẩn ý
trong câu nói của đối phương. Nhưng nghe ông ta nói thì Long Hạo Thần
rất nguy hiểm, thậm chí là đầu sỏ phá hư thế giới này.
“Hạo Nguyệt là ngươi em của ta, là đồng bạn của ta. Ta chỉ tin tưởng một
mình nó.” Long Hạo Thần chậm rãi nói. Dựa vào cái gì hắn phải tin tưởng
một Thi Vu? Một Thi Vu dẫn theo đại quân khô lâu? Là một quang minh kỵ
sĩ, vong linh sinh vật đương nhiên là kẻ địch của hắn.
Thi Vu lạnh giọng nói.
“Nếu vậy ngươi hãy cùng Austin Griffin chết chung đi.”
Vừa dứt lời, trượng khô lâu chỉ hướng Long Hạo Thần, thoáng chốc thanh âm thê lương bỗng vang lên.
Long Hạo Thần chỉ cảm thấy toàn thân chấn động. Dường như máu trong thân
thể sôi trào vì tiếng kêu này. Ý thức của hắn trở nên mơ hồ. Không thèm
bận tâm tiết kiệm linh lực, hắn vội nâng lên Quang Diệu Thuẫn Bài, đồng
thời tròng lên Thủ Hộ Ban Ân Và Niềm Tin.
Quang Diệu Thuẫn Bài có thể ngăn cản hầu hết hiệu quả bất lương đến từ
hắc ám và vong linh ma pháp. Vòng Thủ Hộ Ban Ân Và Niềm Tin thì có kỹ
năng phụ trợ Quang Minh Chúc Phúc, cũng có tác dụng chống cự hắc ám.
Quả nhiên ảnh hưởng từ tiếng kêu thê lương đột ngột giảm thấp. Long Hạo
Thần thanh tỉnh lại, không chút do dự nâng lên trong tay kiếm quang,
linh lực màu vàng tựa như nước chảy xuôi ra rót vào trong thân kiếm. Ánh
sáng vàng dần dần bị màu trắng thánh khiết thay thế, thánh kiếm.
Nhìn thánh kiếm tỏa ra hào quang thần thánh, lão già Thi Vu trong mắt
lửa ma trơi nhấp nháy, hơi lộ ra sợ hãi. Kỳ thật tu vi của ông ta cao
hơn Long Hạo Thần nhiều, tính toán dùng ngôn ngữ muốn đuổi hắn đi là bởi
vì sợ hãi Quang Minh Chúc Phúc của hắn.
Thi Vu phun ra một chỗi chú ngữ gập ghềnh, trượng khô lâu chỉ hướng mặt
đất, bỗng chốc vô số đại quân khô lâu vỡ nát. Những xương cốt màu đen
lấy tốc độ kinh người dung hợp cùng một chỗ, dần thành hình một con khô
lâu đen cực kỳ to lớn.
Khô Lâu Vương. Sinh vật vong linh triệu hoán loại hình tổ hợp mạnh vô
cùng. Thân thể cao hơn ba mét, tay phải cầm một cốt đao dài tới hai mét,
mạnh vung một cái, to lớn cốt đao chém tới nơi Long Hạo Thần đứng.
Không tốt.
Long Hạo Thần không dám tiếp tục canh giữ trong động. Nếu để cốt đao
chém trúng động, có khả năng khiến bên trong sụp đổ. Như vậy hắn sẽ bị
chôn sống.
Tiến lên, ngừng bước, dùng Thần Ngự Khiên. Động tác của Long Hạo Thần
cực kỳ mau lẹ, quang mang Quang Diệu Thuẫn Bài cứng rắn chống đỡ đòn tấn
công của cốt đao.
Âm thanh va chạm mạnh vang lên. Long Hạo Thần chỉ cảm thấy xương cốt
toàn thân dường như sắp gãy, máu dâng trào. Lực chấn động mạnh mẽ khiến
trên mặt Quang Diệu Thuẫn Bài xuất hiện vết rạn hầu như xuyên thủng.
Lực lượng quá mạnh.
Cho dù có Thần Ngự Khiên, lúc này Long Hạo Thần mắt mũi miệng chảy ra
máu tươi, có thể thấy màu đen Khô Lâu Vương mạnh cỡ nào. Đất đá dưới
chân hắn lún sụp. Nếu không phải tu vi của hắn đột phá ngũ giai, lại thêm
vào Hạo Nguyệt tiến hóa giúp thân thể hắn cũng biến đổi, sợ rằng lúc
này đã ngất xỉu.
Thánh Quang Tráo. Long Hạo Thần không chút do dự lần thứ hai mở ra Linh
Quang bao tay Thánh Quang Tráo. Đồng thời đem một viên Bạo Linh Đan nhét
vào miệng. Hắn nhảy lên, thu hồi Quang Diệu Thuẫn Bài, hỏa kiếm xuất
hiện. Hai tay hai thanh kiếm, nhờ vào Thần Ngự Khiên mang đến Quang Báo
Thù công hiệu gia tốc nháy mắt, nhún chân một cái đã đến trước mặt Khô
Lâu Vương.
Đối với Thánh Quang Tráo quanh thân Long Hạo Thần, Khô Lâu Vương có chút
kinh sợ. Nó trời sinh tương khắc Quang Minh Chúc Phúc, động tác của nó
hơi chậm lại.
Vung lên hỏa kiếm bên tay trái, Quang Trảm Kiếm. Một đạo hỏa diễm quang mang vàng mạnh chém vào thân thể Khô Lâu Vương.
“Gràooo”
Khô Lâu Vương nổi giận gầm lên, thân thể bỗng nhiên đứng thẳng. Uy lực
của Quang Trảm Kiếm với nó mà nói không đáng bận tâm. Nhưng trên đó bao
lấy Quang Minh Chúc Phúc lại khiến người nó bốc khói trắng, chịu đựng
đau nhức vô cùng.
Thi Vu trên không trung mắt lửa nhấp nháy, trượng khô lâu vung, đại quân
khô lâu đồng loạt vọt tới chỗ Long Hạo Thần. Cùng lúc đó, một luồng
sáng màu đen từ pháp trượng bắn ra rơi vào thân thể Khô Lâu Vương. Bỗng
chốc xương cốt của Khô Lâu Vương càng biến đen, mơ hồ phát ra ánh huỳnh
quang. Khí thế mạnh đến mức khiến Long Hạo Thần động tác hơi chậm.
*Oành--*
Hắc cốt đao mạnh chém xuống đất. Long Hạo Thần dùng hỏa kiếm dẫn dắt
giảm bớt sức nặng mới dễ dàng né tránh, nhưng thân thể bị lực lượng của
hắc cốt đao đánh ngã sang bên. Toàn thân lăn trên đất một vòng, lập tức
bật người dậy, gầm lên.
“Ta liều mạng với ngươi!”
Giữa không trung, khuôn mặt tiều tụy của Thi Vu xuất hiện tia khinh
thường. Tuy trên người nhân loại kia có Quang Minh Chúc Phúc khiến ông
ta thấy sợ hãi, nhưng dù sao hắn còn chưa đủ mạnh, không thể uy hiếp đến
ông ta.
Khô Lâu Vương thật sự quá mạnh. Trước đợt tấn công của nó, Long Hạo Thần
chỉ có thể toàn lực nghĩ cách né tránh, căn bản không dám lần nữa cứng
đối cứng. Mà lực công kích của hắn chỉ có mỗi Quang Minh Chúc Phúc là có
tác dụng sát thương.
Huống chi Long Hạo Thần đã nhìn thấy có khô lâu xông vào trong động, sắc
mặt càng khẩn trương, không ngừng muốn đối chiến với Khô Lâu Vương.
Nhưng mỗi lần đều khuất phục trước sức mạnh cường đại.
Thi Vu đã không thèm nhìn Long Hạo Thần nữa. Khô Lâu Vương giết chết hắn
chỉ là vấn đề thời gian. Mắt ông ta nhìn chăm chú trong động, lửa ma
trơi nhấp nháy tựa hồ hiện ra cảm xúc bất an lo sợ. Đó chính là Austin
Griffin! Chính mình có năng lực giết nó không? Nếu có thể đánh chết nó,
hấp thu huyết mạch của nó, như vậy ta sẽ mạnh gấp bao nhiêu lần? Có phải
hay không trở thành một Austin Griffin khác? Khi đó, có lẽ ta có năng
lực dựa vào ý muốn xuyên qua thế giới nào đó.
Trong lúc Thi Vu thấp thỏm cứ liếc trong động, đột nhiên một lực hấp dẫn
cực mạnh khiến thân thể ông mất cân bằng rơi hướng sườn núi.
Hả? Có chuyện gì thế này? Thi Vu kinh hãi, tiềm thức nhìn thân thể mình.
Không biết khi nào thì một quang mang trắng không có chút xíu năng lượng
dao động quấn thân thể ông ta.
Tuy quang mang trắng này thoạt nhìn rất vô hại, nhưng lực kéo khá mạnh.
Vong linh ma pháp của Thi Vu có thể ra lệnh đại quân, nhưng dù sao ông
ta nương tựa vào sinh vật ma pháp, cơ thể rất yếu. Đối mặt với lực hút
này, chỉ dựa vào lực lượng thân thể là không có khả năng tránh thoát.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu