Chương 33: Hạo Nguyệt tiến hóa, cái đầu thứ ba (1)

Dịch giả : Tinh Vặn

Nguồn:metruyen.com

Long Hạo Thần khoanh chân ngồi trên mặt đất,

dùng Vòng Linh Quang bảo vệ quanh thân, ngăn cách không khí độc hại bên

ngoài, vừa chậm rãi hấp thu quang nguyên tố trong không khí.

Thế giới này đối với Long Hạo Thần mà nói không phải là nơi tốt đẹp. Bởi

vì quang nguyên tố quá ít ỏi, thậm chí không bằng một phần trăm đại lục

Thánh Ma. Phải từ trong không khí hỗn tạp các loại ma lực nguyên tố

không ngừng tinh lọc mới hấp thu được một ít.

Long Hạo Thần từ trong ngực móc ra hai bình thuốc. Trong đó một bình

chính là đan dược ăn một viên sẽ tăng linh lực hai trăm, Long Hạo Thần

gọi nó là Hồi Linh Đan. Một bình khác tác dụng là trong nháy mắt kích

phát tiềm năng, đề cao tổng thể sức chiến đấu lên hai trăm phần, liên

tục ba mươi giây. Tác dụng qua đi trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ

mất hết sức lực, Bạo Linh Đan.

Ở nơi không cách nào hấp thu nhiều quang nguyên tố này, hai bình thuốc

đem đến tác dụng rất có ích. Long Hạo Thần đứng thẳng trước cửa động,

cẩn thận cảm nhận xung quanh, đồng thời không ngừng quan sát bốn phía.

Ngay lúc này, đột nhiên trong động truyền đến một luồng linh lực dao động cực lớn, còn có luồng linh lực kỳ dị gợn sóng.

Một tầng vầng sáng tím mông lung trong khoảnh khắc tràn ra, không chỉ là

đến cửa động mà thậm chí xuyên qua vách đá phát tán ra không khí bên

ngoài.

Hạo Nguyệt đang đột phá. Long Hạo Thần trong lòng căng thẳng. Mới nãy

Hạo Nguyệt đã nói, một khi nó hoàn thành đột phá cuối cùng, trên thân

phát ra hơi thở có khả năng dẫn tới ma thú cường đại. Tình hình lúc này

cực kỳ nguy hiểm.

Khi khí lưu màu tím xuất hiện, Long Hạo Thần bỗng kinh ngạc phát giác

trong thân thể chính mình cũng xuất hiện cảm giác hơi nóng lên. Hắn cúi

đầu nhìn, dưới lớp da, mạch máu thế nhưng chuyển thành màu tím nhạt.

Cường đại lực lượng không ngừng lan tràn trong cơ thể, không ngừng tăng

cường. Lúc này Long Hạo Thần chỉ cảm thấy ngoại linh lực tựa như cái

giếng bỗng thăng cấp. Hoạt động tay chân càng thêm có sức lực.

Hạo Nguyệt tiến hóa cũng sẽ thúc đẩy chính mình tăng ngoại linh lực?

Long Hạo Thần hơi suy nghĩ liền hiểu ra mọi chuyện. Không cần đoán, loại

tăng trưởng này nhất định có liên quan đến huyết khế. Trong thân thể

hắn và Hạo Nguyệt đều có máu của đối phương, lại thêm tác dụng của khế

ước, đúng là chân chính máu mủ ruột thịt. Bởi vậy khi tu vi của Long Hạo

Thần tăng cao, Hạo Nguyệt có cảm ứng nhận được điều tốt. Ngược lại khi

Hạo Nguyệt tiến hóa, Long Hạo Thần cũng từ nó nhận được tinh tiến.

Xem ra viên đá lúc đầu Hạo Nguyệt vô cùng khát vọng, chính là dùng để nó tiến hóa.

Đang lúc Long Hạo Thần suy tư, đột nhiên hắn rõ ràng phát hiện các loại

nguyên tố trong không khí bạo loạn. Đặc biệt là ám nguyên tố, tựa như

lốc xoáy vũ trụ điên cuồng hướng tới trong động. Mặc kệ nguyên tố linh

lực có cuồng bạo cỡ nào, trong khoảnh khắc này chỉ có một mục tiêu,

chính là cái động sau lưng hắn.

Long Hạo Thần thậm chí mơ hồ nhìn thấy trên không trung bởi vì lực hút

mà xuất hiện mây đen lốc xoáy, toàn bộ hấp thu tất cả nguyên tố linh

lực.

Động tĩnh lớn như vậy, khó trách Hạo Nguyệt lo lắng sẽ có ma thú công kích.

Long Hạo Thần càng thêm cảnh giác quan sát bốn phía. Hắn không hề phát hiện, trên trán ấn ký khế ước lần nữa hiện ra.

Ấn ký tổng cộng có chín đường rẽ màu tím. Vốn trong chín đường này có

hai đặc biệt tỏa sáng, nhưng lúc này cái thứ ba cũng bắt đầu sáng lên.

Khi chức nghiệp giả tu vi đột phát đến tam giai, muốn thăng cấp phải cần

nội linh lực. Mặc kệ ngoại linh lực cao bao nhiêu, đều không trợ giúp

thăng cấp. Tức là nói, cho dù ngoại linh lực của ngươi đạt hai ngàn,

nhưng nội linh lực không tới hai ngàn thì vẫn không cách nào tiến vào

ngũ giai.

Long Hạo Thần chỉ cảm thấy trong thân thể cảm giác ấm áp cho hắn tràn

ngập lực lượng đang không ngừng tăng cường. Hắn không biết ngoại linh

lực của mình đã đạt tới tình độ nào rồi. Trong ngực, chất lỏng màu vàng

quay quanh Thánh Dẫn Linh Lô hoàn toàn không có biến hóa. Đó là linh lực

thể lỏng mà hắn khó khăn lắm mới tu luyện ra, cũng chính là tượng trưng

cho hắn tiến vào ngũ giai.

Sau khi vào ngũ giai, Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác được tốc độ thăng

cấp giảm đi rất nhiều. Muốn tăng một chút linh lực phải hao phí thời

gian gấp đôi. Một ngày khổ tu có thể đề cao hai, ba điểm linh lực đã là

cực hạn.

Là kỵ sĩ, hắn nào biết nếu nói ra tốc độ tu luyện của mình, nhất định sẽ

hù dọa vô số người. Đột phá ngũ giai làm gì có thể mỗi ngày tu luyện

tăng cao linh lực? Nếu tất cả chức nghiệp giả đều có năng lực này, vậy

bọn họ chỉ cần thời thời khắc khắc cố gắng tu luyện, sớm muộn gì có thể

đột phá lục giai.

Cùng với tăng cao thực lực, thể chất quang minh chi tử của Long Hạo

Thần cũng bắt đầu hiển hiện rõ. Bất quá bây giờ hắn còn chưa nhận ra.

Đối với chức nghiệp giả mà nói, ngũ giai là ngưỡng cửa trở thành cường

giả. Nhưng mà muốn bước chân vào cánh cửa này, cần phải đột phá lục giai

mới được. Bởi vì chỉ có chức nghiệp đạt tới lục giai, mới chân chính sử

dụng tốt linh lực thể lỏng, mở ra linh khiếu, đề cao tốc độ tu luyện

linh lực thể lỏng.

Một tiếng chấn động cực lớn, khiến Long Hạo Thần thần kinh khẩn trương càng căng thẳng, hắn cúi đầu nhìn dưới núi.

Khi hắn nhìn tình hình dưới chân núi, hít một ngụm khí lạnh. Hắn thấy

xương khô, một đống một đống xương khô, đang mau chóng hướng lên trên

núi. Mới nãy tiếng chấn động chính là một khô lâu không cẩn thận đẩy

khối tảng đá lớn lăn xuống chân núi.

Không thể đếm hết số lượng khô lâu, gần như là nhìn không đến cuối. Toàn

thân màu đen, cao lùn, lớn nhỏ không đồng đều, nhưng đều là hình người.

Bọn chúng mau chóng leo lên, hiển nhiên mục tiêu chính là cái động sau

lưng Long Hạo Thần.

Hít sâu một hơi, Long Hạo Thần lui về sau nửa bước, để thân thể lùi vào

trong động, như vậy hắn không phải cùng lúc đối phó kẻ địch đến từ nhiều

phương hướng. Hắn chỉ cần đối phó trước mặt là đủ rồi.

Không có thời gian suy nghĩ nguyên nhân biển khô lâu xuất hiện, hiện tại

điều hắn có thể làm, chính là dùng hết khả năng ngăn cản đám khô lâu

này, cho Hạo Nguyệt tranh thủ đủ thời gian.

Trong động. Lúc này thân thể Hạo Nguyệt đang kịch liệt run rẩy, vảy trên

thân đã hoàn toàn nứt ra. Lúc trước Long Hạo Thần phóng vòng thánh

quang đã không còn tác dụng.

Nhưng mặc kệ là Tiểu Quang vẫn là Tiểu Hỏa, đều cắn chặt răng không phát

ra một tiếng hét. Chúng nó sợ tiếng kêu của mình sẽ ảnh hưởng Long Hạo

Thần.

Cần cổ cục u đã to cỡ cần cổ Tiểu Quang, Tiểu Hỏa. Quang mang xanh không

ngừng lóe sáng. Toàn thân Hạo Nguyệt tuy rằng đã máu thịt bầy nhầy,

nhưng mà từng tầng quang mang tím chậm rãi từ thân thể nó phóng ra.

Từ bên ngoài xông tới nguyên tố linh lực tất cả đều dũng mãnh rót vào

trong thân thể nó. Cả người nó không ngừng phát ra tiếng xương gãy răng

rắc, còn có tiếng ma sát vảy khiến người đau răng. Nguyên tố linh lực

không ổn định ở trong người nó điên cuồng tàn phá. Luồng khí thế thậm

chí khiến viễn cổ hồng hoang kinh sợ đột nhiên tràn ra. Đôi mắt của Tiểu

Quang và Tiểu Hỏa lần nữa biến thành màu tím, lạnh băng vô tình, tràn

ngập yêu dị màu tím. Thân thể máu thịt bầy nhầy không ngừng bành trướng.

*Phanh--*

Tay trái Quang Diệu Thuẫn Bài hơi nghiêng ngăn chặn một đao cực mạnh của

xương khô đen, tay phải kiếm quang đâm ra, hướng tới bộ ngực xương của

khô lâu.

Càng tiếp cận Long Hạo Thần càng cảm giác rõ ràng sự đáng sợ của khô

lâu. Tuy chúng nó chỉ còn lại có xương cốt, nhưng cứng rắn vô cùng. Hơn

nữa sức mạnh của chúng rất lớn, hốc mắt đầu lâu lóe tia lửa đỏ sậm.

Chân chính chiến đấu Long Hạo Thần mới phát giác, màu đen trên người khô

lâu không phải nhan sắc bản thể, mà là một tầng mỏng linh lực hắc ám

bao phủ. Gió mang theo hương vị tanh tưởi làm người buồn nôn, không

ngừng ùa hướng hắn.

Lúc này Long Hạo Thần thầm may mắn chính mình thuộc tính là quang minh.

Tuy khô lâu đen thân thể cực kỳ cứng rắn, nhưng trong tay hắn quang kiếm

và Quang Diệu Thuẫn Bài tỏa ra hơi thở quang minh lan tới thân thể khô

lâu thì, hiển nhiên chúng nó rất sợ hãi. Khi Long Hạo Thần đánh trúng

bọn nó, lập tức bốc lên khói trắng. Quá rõ ràng, thuộc tính quang minh

đối với khô lâu có tác dụng khắc chế.

*Két-*

Phát động Quang Trảm Kiếm, liên tiếp ba đầu khô lâu bị kiếm của Long Hạo

Thần chém đứt, cũng tạm thời ngăn cản khô lâu phía sau. Khi nội linh

lực tăng thành linh lực thể lỏng, sử dụng kỹ năng gì cũng tăng cao uy

lực.

Hơi thở dốc một chút, Long Hạo Thần mau chóng nuốt vào một viên Hồi Linh

Đan. Kỳ thật linh lực của hắn tiêu hao không lớn, nhưng đối diện tình

huống trước mắt, hắn làm sao dám đợi linh lực tiêu hao tới chừng mực nào

đó mới bổ sung? Bảo trì trạng thái tốt nhất chính là lựa chọn đúng đắn.

Đối diện đại quân khô lâu, hắn rất ít sử dụng kỹ năng, cố gắng tiết kiệm

linh lực. Đây không phải chiến đấu một chọi một, không phải thi đấu, mà

là chân chính đánh nhau sống chết. Một khi vô ý, sẽ là vĩnh viễn ở lại

nơi này.

Một con lại một con khô lâu không ngừng ở trước mặt hắn bị chém vụn. Tuy

Long Hạo Thần có khí thế lấy một địch trăm, nhưng đại quân khô lâu vô

cùng tận, hắn nhìn không tới quang mang hy vọng.

Nhưng mà trong trận chiến này, Long Hạo Thần dần phát hiện chỗ tốt của

Thủ Hộ kỵ sĩ. Đòn tấn công Trừng Giới kỵ sĩ năng lực bạo phát hiển nhiên

mạnh hơn Thủ Hộ kỵ sĩ. Nhưng nếu nói về lực chiến đấu kéo dài, đương

nhiên xa xa không bằng Thủ Hộ kỵ sĩ.

Đem mấy kỹ năng của Thủ Hộ kỵ sĩ bao toàn thân, Long Hạo Thần hầu như là

giết một khô lâu mới hao phí một điểm linh lực. Hơn nữa hiện tại điều

hắn nên làm không phải là tiêu diệt đại quân khô lâu, điều đó không có

khả năng hoàn thành. Hắn chỉ cần giúp Hạo Nguyệt tranh thủ thời gian là

đủ rồi.

Điểm yếu lớn nhất của đám khô lâu đen này chính là ngu. Chúng nó không

có trí tuệ, không có kỹ năng, chỉ là người trước ngã xuống người sau

tiến lên, không ngừng xung phong. Dưới tình hình như vậy, Long Hạo Thần

lợi dụng địa thế và Hồi Linh Đan, còn có thể kéo dài thời gian.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện