Chương 147: Hạo Nguyệt tiến nhập kỳ hoàn thành
Dịch giả : Tinh Vặn
Nguồn:metruyen.com
Share by : MTQ - banlong.us
Thải Nhi lúc trước luôn ở bên cạnh Long Hạo Thần, đột nhiên thấy hắn biến mất thì giật mình, biểu tình lộ rõ hoảng sợ.
Vương Nguyên Nguyên vội vàng đi tới bên cạnh nàng, nhỏ giọng nói.
“Không có gì đâu, chắc là đoàn trưởng trợ giúp Hạo Nguyệt tiến hóa, chúng ta cứ đợi ở đây đi.”
Nếu Long Hạo Thần không để họ cùng đi giúp Hạo Nguyệt tiến hóa, hiển nhiên là có nắm chắc. Nên Vương Nguyên Nguyên không nói cho Thải Nhi, Long Hạo Thần hỗ trợ Hạo Nguyệt rất có khả năng gặp phải nguy hiểm.
Không sai, Long Hạo Thần đích thực có tự tin. Bởi vì trước khi truyền tống đi, Hạo Nguyệt đã thông qua tâm linh cảm ứng, rõ ràng cho hắn biết, quá trình tiến hóa lần này sẽ rất ngắn ngủi.
Chính là bởi vì nuôi binh ba năm dùng binh một giờ. Trải qua bế quan một năm, lại thêm lần này hấp thu số lớn tinh hoa của Ma Quỷ Thực Nhân Hoa, Mê Thần khói độc, Hạo Nguyệt tích góp lực lượng thật nhiều. Cho nên so với mấy lần đột phá trước thì nhanh hơn, cũng thuận lợi hơn nhiều.
Quang mang chợt lóe, Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt bỗng xuất hiện trên một tảng đá đỉnh núi. Không khí hỗn tạp đen và đỏ lại lần nữa xuất hiện trong cảm giác của Long Hạo Thần.
Song kiếm giơ ngang, Long Hạo Thần không chút do dự bày ra tư thế phòng ngự, đồng thời tập trung tinh thần vào người Long Hạo Thần.
Khác với mấy lần đột phá cố gắng ức chế hơi thở của mình, Hạo Nguyệt mới trở về thế giới của nó, bốn cái đầu liền ngẩng lên, ngửa đầu phát ra tiếng gầm rống. Đó là một tiếng gầm tràn ngập khí thế vương giả. Dường như biểu thị, nó làm một vương giả có lực lượng khống chế tất cả.
*Phụt*
Cục u bên cổ Hạo Nguyệt bỗng nổ tung, một cái đầu mới tinh duỗi ra. Từ lúc truyền tống tới đây đến khi cái đầu to xông ra, trước sau chỉ mới ba cái nháy mắt. Tốc độ đột phá như vậy là có thể thấy Hạo Nguyệt tiến hóa tới trình độ nào.
Cái đầu mới mọc ra kích cỡ gần giống với bốn cái đầu khác, khác biệt lớn nhất là sừng trên đỉnh đầu nó. Cái sừng rất kỳ lạ, tựa như có đóa hoa cúc nở rộ trên đầu. Chính giữa đóa hoa cúc này, chính là cổ văn ở trên Thánh Ma đại lục rất ít thấy, chữ ‘Quan’.
Cái đầu này màu mắt là tím đen, so với lúc trước Hạo Nguyệt phóng ra ánh tím thì khác biệt rõ. Hạo Nguyệt toàn thân phóng thích màu mắt các đầu đều là tím sáng. Nhưng màu mắt tím của cái đầu này thì u ám nhiều.
Cái sừng Quan hoa cúc dùng sức vung vẩy, dùng thanh âm có chút khàn hòa cùng bốn đầu khác phát ra tiếng gầm chấn động.
Khí thế cực kỳ khủng bố bỗng phát ra từ người Hạo Nguyệt. Cho dù là đồng bạn có huyết khế với nó, Long Hạo Thần bị khí thế áp bách cũng kiềm không được lùi ra sau một bước, trong lòng càng kinh sợ.
Hắn rõ ràng cảm giác được, lúc này Hạo Nguyệt, thực lực rõ ràng vượt xa chính mình. Ma thú cấp tám, hơi thở ma thú cấp tám tương đương với cường giả cấp bảy.
Hơn nữa tuyệt đối đừng quên, Hạo Nguyệt là ma thú cấp tám có năm loại thuộc tính! Lấy khí thế tổng thể nó phát ra hiện giờ, coi như là ma thú cấp chín cũng chưa chắc dễ dàng chiến thắng nó.
Màu mắt năm cái đầu Hạo Nguyệt không giống nhau, nhưng không ngoại lệ là hiện tại ánh mắt đều biến sắc bén. Hơn nữa thân thể nó cùng với cái đầu thứ năm mọc ra, bắt đầu xuất hiện biến hóa.
Thân hình dài mười mét lại lần nữa bành trướng. Vảy trên người biến càng dày, xương cốt càng thêm to. Kích cỡ mỗi cái đầu đều vì thân thể lớn hơn mà tăng lên, cổ biến càng thô.
Khi Long Hạo Thần giật mình nhìn chăm chú biến hóa trên người Hạo Nguyệt, thì đột nhiên hình ảnh khiến hắn chấn kinh lại xuất hiện.
*Xoạt xoạt xoạt!*
Thanh âm tựa như tiếng vải rách bỗng vang lên. Hai cái cục u lớn sau lưng Hạo Nguyệt bỗng nhiên tách ra, mảng lớn huyết dịch tím đậm bắn tung. Hai cánh chiều dài hơn sáu mét giương ra sau lưng nó.
Cánh Hạo Nguyệt không có lông, nhìn qua khá giống dơi, nhưng so với cánh dơi càng thêm chắc chắn. Bên trên màng xương cực lớn, màu tím đen, tựa như màu mắt cái đầu thứ năm. Cánh phá thân thể mà ra, vết thương lấy tốc độ kinh người mau chóng khép lại. Vảy thô to cũng bắt đầu từ gốc cánh mau chóng lan tràn.
Cùng với cánh xuất hiện, Hạo Nguyệt rốt cuộc ngừng bành trướng thân hình ở độ dài mười lăm mét, nhưng tổng thể kích cỡ lớn gấp đôi lúc trước. Khí thế uy nhiếp ngưng tụ kinh khủng đem đến cho Long Hạo Thần là cảm giác không chân thực. Nó chỉ là ma thú cấp tám thôi sao? Nhưng ma thú cấp tám có được loại uy nhiếp bễ nghễ thiên hạ, uy nghiêm vương giả sao?
Nhìn biến hóa trên người Hạo Nguyệt, không biết vì sao, đáy lòng Long Hạo Thần có chút hoảng loạn. Sự kinh hoảng này vì sao mà đến thì hắn cũng nói không rõ. Nhưng hắn có thể khẳng định là, mình cộng với Nhã Đình cũng chưa chắc là đối thủ của Hạo Nguyệt.
Cùng lúc đó, Long Hạo Thần đột nhiên cảm giác được thân thể mình bắt đầu nóng lên. Nếu có người ở đây, nhất định trông thấy trên trán hắn, chín quang văn tím nở rộ quang mang. Ngay cả da hắn cũng trong giây phút này biến thành màu tím.
Khí thế giống hệt Hạo Nguyệt xuất hiện trên người Long Hạo Thần. Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, nội, ngoại linh lực của mình lấy tốc độ như suối phun mau chóng tăng lên.
Linh lực tăng cao không chỉ là quang thuộc tính, mà là loại đặc biệt Long Hạo Thần chưa từng cảm nhận được. Loại linh lực này tinh thuần đến cực độ, nhưng không phải thuộc tính nào. Khi tiếp xúc với linh lực quang thuộc tính thì tùy theo biến thành quang thuộc tính.
Một trăm, hai trăm, ba trăm, năm trăm…
Một ngàn, hai ngàn, ba ngàn…
Nội linh lực trong người Long Hạo Thần liên tục tăng lên, tròn hơn ba ngàn thì tốc độ mới bắt đầu giảm xuống. Hơn nữa đây mới chỉ là số lượng nội linh lực mà thôi. Ngoại linh lực tăng nhiều ít, ngay cả hắn đều không rõ. Hắn chỉ có thể cảm giác được hiện tại toàn thân tràn ngập lực lượng bùng nổ.
Loại cảm giác này thật là quá tuyệt với. Không cần nghi ngờ, tăng cao như vậy toàn do Hạo Nguyệt đem đến.
Lúc trước khi tu luyện, có thể nói đa số là Long Hạo Thần cho Hạo Nguyệt nhiều chút. Tựa như trước mắt, khi đối phương đột phá thì liên tiếp tăng linh lực đến ba ngàn, có thể nói là trước giờ chưa từng có. Có thể tưởng tượng lần này Hạo Nguyệt tăng cao cỡ nào. Hơn nữa, Hạo Nguyệt có cánh, thì chắc chắn cũng có năng lực bay. Nếu Long Hạo Thần vẫn là cấp năm, sẽ từ Đại Địa kỵ sĩ biến thân thành Thiên Không kỵ sĩ.
Hạo Nguyệt thân thể to lớn chậm rãi xoay người, toàn thân vảy dày tản ra quang mang tím nhạt. Hai chân trước chậm rãi nâng lên, cả người đứng thẳng. Thân thể khổng lồ so với Long Hạo Thần hình thành đối lập rõ ràng.
Năm cái đầu to ngửa ra nhìn bầu trời, trong mắt biểu lộ sự lạnh lùng khó nói ra lời. Nhìn phương xa, nó lại lần nữa phát ra tiếng gào sắc nhọn. Tiếng gào dần biến thành thét dài, tựa như muốn hét hết ra buồn bực trong lòng.
Long Hạo Thần yên lặng cảm thụ Hạo Nguyệt biến hóa cảm xúc. Hắn không nói gì hết, chỉ lặng yên nhìn chăm chú.
Phương xa, dường như bắt đầu có sinh vật gì đó mau chóng bay vọt qua bên này. Nhưng trong mắt Hạo Nguyệt không ngừng lóe cảm xúc.
Hai chân trước chậm rãi đặt xuống đất, năm cái đầu to cùng gục hướng Long Hạo Thần. Ngay cả cái đầu mới mọc cũng dán sát Long Hạo Thần, ánh mắt chúng cùng biến nhu hòa, cọ người hắn.
Trong lòng Long Hạo Thần vang lên tiếng Hạo Nguyệt.
“Ca ca, ta tiến hóa rồi, ta rốt cuộc tiến vào kỳ hoàn thành. Ha ha, đám kiến hôi này sẽ không thể uy hiếp sự sống của ta nữa. Một ngày nào đó, khi ta lại trở về nơi này, nhất định sẽ đè bẹp chúng nó thành bụi phấn.”
“Kỳ hoàn thành?” Long Hạo Thần nghi hoặc nhìn Hạo Nguyệt.
Hạo Nguyệt nhẹ gật đầu. Tiểu Quang cúi đầu, đụng hai chân Long Hạo Thần. Một lực lượng nhu hòa nâng lên thân thể Long Hạo Thần, thuận theo cái cổ to dài của Tiểu Quang tuột xuống lưng Hạo Nguyệt.
“Ca ca, năm đó ca mới triệu hoán ta đến chỗ của ca, đã dùng máu trợ giúp ta thoát khỏi kỳ ấu sinh, tiến vào kỳ trưởng thành. Mà vừa rồi, ta rốt cuộc thành công đột phá kỳ trưởng thành, chính thức tiến vào kỳ hoàn thành. Tiến vào kỳ hoàn thành rồi, thực lực của ta mới dần hiện ra. Tiếp đến một đoạn thời gian, ta sẽ từng bước hoàn thiện mình. Thực lực chân chính của ta cũng dần thức tỉnh.”
Long Hạo Thần kinh ngạc, hiện tại Hạo Nguyệt mới tiến vào kỳ hoàn thành, như vậy, khi nó chân chính đột phá kỳ hoàn thành thì còn mạnh bao nhiêu?
Hạo Nguyệt cảm thụ đến suy nghĩ Long Hạo Thần, nó truyền cho Long Hạo Thần loại cảm xúc kiêu ngạo, dường như bởi vì tương lai cường đại mà kiêu ngạo.
“Ca ca, ta cũng nói không rõ lắm. Ta không biết chân chính hoàn thành tiến hóa rồi, khi ta đạt đến tột đỉnh thì sẽ mạnh đến đâu. Chỉ là, thân thể ta thật khao khát ngày đó đến.”
Long Hạo Thần mỉm cười, nhẹ sờ cổ Tiểu Quang.
“Kỳ thật trong lòng ta, ngươi an toàn mới là quan trọng nhất. Chỉ cần ngươi bình an vô sự, ta không quan tâm lực lượng mạnh đến đâu.”
Năm cái đầu to của Hạo Nguyệt đều ngoái lại, năm đôi mắt màu khác nhau nhìn chăm chú Long Hạo Thần, ánh mắt nhu hòa như sắp hòa tan. Năm cái đầu tới gần Long Hạo Thần, khẽ cọ người hắn. Cảm giác ỷ lại đó, khiến lòng Long Hạo Thần tràn ngập ấm áp. Đúng vậy! Mặc kệ là Hạo Nguyệt mạnh bao nhiêu, nó đều là đồng bạn tốt, anh em tốt của mình.
Vuốt ve từng cái đầu, Long Hạo Thần ôn hòa nói.
“Đi đi, nếu ngươi đã hoàn thành tiến hóa thì chúng ta trở về đi, đỡ mọi người chờ sốt ruột.”
Lúc này, hắn cũng chú ý đến, phương xa đã xuất hiện số lớn sinh vật vong linh đang mau chóng chạy hướng bên này. Hơn nữa có vài khí thế đặc biệt cường đại bắt đầu xuất hiện.
Năm cái đầu to của Hạo Nguyệt lại lần nữa ngẩng lên, rống một tiếng tràn ngập uy nghiêm, quang mang tím nồng đậm bao phủ cả người nó và Long Hạo Thần. Quang mang tím lấp lánh, một người một thú cùng biến mất trong thế giới đỏ và đen.
Lần này truyền tống, Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác hơi khác. Lúc trước trong quá trình truyền tống, hắn có thể cảm giác được mình xuyên qua không gian rồi trở về bên cạnh Hạo Nguyệt. Mà lần này thì không, hắn mơ hồ cảm giác ra, dường như Hạo Nguyệt khống chế không gian, trực tiếp đem họ đưa về không gian cũ.
Quang mang chợt lóe. Khi thân hình to lớn của Hạo Nguyệt lại xuất hiện trước mắt mọi người, các thành viên Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất đều hít ngụm khí lạnh.
Lâm Hâm nhìn đôi cánh lớn sau lưng Hạo Nguyệt, kiềm không được nói.
“Tổ cha nó, bá khí lộ cả ra ngoài. Đây, đây thật là Hạo Nguyệt sao?”
Vương Nguyên Nguyên giật mình nói.
“Đây là, cái đầu thứ năm? Rốt cuộc Hạo Nguyệt có cực hạn hay không chứ! Chẳng lẽ đầu nó cứ mọc hoài sao?”
Hàn Vũ lắc đầu nói.
“Theo ta thấy thì chưa chắc. Các người xem, lần này hai bên người Hạo Nguyệt đã không có cục u, chắc là sẽ không mọc thêm đầu. Nhưng năm cái đầu cũng đã rất mạnh. Khí thế trên người nó tương đương với ma thú cấp tám.”
Trần Anh Nhi ngẫm nghĩ, nói.
“Ta rất tò mò, cái đầu thứ năm của Hạo Nguyệt là thuộc tính gì nhỉ?”
Cuối cùng Tư Mã Tiên ra kết luận.
“Thây kệ nó là thuộc tính gì, chỉ cần mạnh thì được rồi! Hạo Nguyệt cường đại chính là Liệp Ma Đoàn chúng ta cường đại!”
Hạo Nguyệt năm cái đầu ngoái lại, hướng mọi người khẽ gầm một tiếng, thân thể to lớn chậm rãi nằm sấp xuống. Hiện giờ mọi người mới chú ý đến, bên dưới bốn chân to khỏe của Hạo Nguyệt, đều có dấu hiệu ngưng kết băng, mới khiến thân thể nó không lún xuống.
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Hạo Nguyệt đang kêu các người leo lên đó. Thánh Vệ số mười một, Thánh Vệ số mười hai, hai người tạm thời trở lại Giai Điệu Vĩnh Hằng. Nhã Đình, cô cũng trở về đi.”
Ba luồng sáng cùng dung nhập vào người Long Hạo Thần. Hạo Nguyệt hoàn thành tiến hóa, khiến Long Hạo Thần càng thêm vững tin. Hơn nữa Hạo Nguyệt đã truyền cho hắn tin tức chính xác, Thâm Uyên đầm lầy này đối với nó mà nói thì không có uy hiếp gì lớn. Nếu đã vậy, nên giấu đi một ít thực lực, ở thời khắc mấu chốt sẽ càng hiện tác dụng quan trọng.
Thân hình Long Hạo Thần chợt lóe, đã đi tới bên cạnh Thải Nhi, vươn tay hướng nàng.
Thải Nhi không phải lần đầu tiên thấy Hạo Nguyệt. Năm đó ở hình ảnh Dạ Tiểu Lệ bày ra, chính là Long Hạo Thần cùng Hạo Nguyệt bảo vệ nàng, đương nhiên nàng biết Hạo Nguyệt là tọa kỵ của Long Hạo Thần. Mang theo tâm tình tò mò, nàng đưa tay phải cho Long Hạo Thần, khuôn mặt nho nhỏ có chút hồng, càng xinh đẹp diễm lệ vô song.
Long Hạo Thần nhìn ngây ngẩn, mặt cũng ửng đỏ, nhưng trong lòng càng ấm áp. Thải Nhi chịu để hắn nắm tay, hiển nhiên đã dần tiếp nhận hắn.
Nắm bàn tay nhỏ mềm mại không xương của nàng, Long Hạo Thần miễn cưỡng đè ép cảm xúc kích động, nhờ linh cánh mang nàng bay lên, lại ngồi trên lưng Hạo Nguyệt.
Mấy người khác cũng cưỡi trên lưng Hạo Nguyệt. Có Hạo Nguyệt bảo vệ, họ giữ trận hình hoàn hảo như cũ, đề phòng tùy cơ ứng biến.
Ngay lúc này, cái đầu thứ năm của Hạo Nguyệt đột nhiên ngoái lại, dừng ở trước mặt Lâm Hâm, nhìn thấy nội đan Sâm Chu treo trên cổ y, phát ra tiếng gầm trầm thấp.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu