Chương 119: Thị Huyết Biên Bức (2)
- Đoàn trưởng, tâm tình của ngươi tất cả mọi người đều hiểu, ta tin
tưởng ở dưới sự hướng dẫn của đoàn trưởng, chúng ta nhất định có thể rất nhanh rời khỏi Mê Huyễn cốc.
Một gã đội trưởng lên tiếng cung kính nói.
- Mẹ kiếp, lão tử cũng không tin ngươi cái sơn cốc này vĩnh viễn không có điểm cuối.
Thanh Lang mắng một câu, tự mình triển khai thân hình, hết tốc lực lao đi về phía trước.
Hỏa Lang cùng hai gã đội trưởng kia không dám chậm trễ, vội vàng đuổi
theo, nếu là bọn hắn cũng phân tán, vậy nhất định phải chết.
...
Lăng Tiếu cùng Kim sắc Lang Vương mới vừa bước vào Mê Huyễn cốc, đối mặt với tầng tầng sương mù đồng dạng cảm thấy mờ mịt, không biết nên đi như thế nào.
- Sơn cốc quỷ quái này thật đúng là kỳ lạ, chỉ sợ cất giấu bí mật gì
cũng nói không chừng, bằng không làm sao ngay cả ánh mặt trời đều không
thể xua tan sương mù được?
Lăng Tiếu ngồi trên lưng sói thầm nghĩ.
- Tiểu Kim, hướng về cái phương hướng này chạy đi cho ta.
Lăng Tiếu chỉ vào một cái phương hướng truyền ý niệm cho Kim sắc Lang Vương nói.
Kim sắc Lang Vương ăn thịt của Xuyên Sơn Thú, lực lượng khôi phục được
không sai, không chút nào có ý trì hoãn, liền hướng phương hướng mà Lăng Tiếu chỉ toàn lực chạy đi, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Nửa ngày sau, Lăng Tiếu cùng Kim sắc Lang Vương tiến vào trong Mê Huyễn cốc, bị nhất giai cao cấp Thị huyết Biên Bức công kích.
Thị huyết Biên Bức cùng Xuyên Sơn Thú đồng dạng là linh thú có thể hoạt
động ở trong Mê Huyễn cốc, bọn chúng mặc dù không có giống như Xuyên Sơn Thú có thể chạy trốn rời đi như vậy, nhưng bọn chúng có thể lợi dụng
sóng âm cảm ứng phân biệt phương hướng cùng sự vật, có thể ở trong Mê
Huyễn cốc qua lại tự nhiên săn thức ăn.
Công kích Lăng Tiếu cùng Kim sắc Lang Vương tổng cộng có tám con Thị
huyết Biên Bức, mỗi một con hình thể đều tương đối lớn, triển khai hai
cánh ước chừng cũng đến 1,5 thước chiều rộng, mặt khác cấp bậc bọn chúng cũng không cao, nhưng mà trong miệng máu kia lại óc hai hàm răng kịch
độc khiến người ta tương đối sợ hãi, chỉ cần bị cắn rách da, ngay cả
Huyền Sĩ giai cũng khó có thể bảo vệ tính mạng.
Lăng Tiếu một bên ra lệnh cho Kim sắc Lang Vương chạy trốn, một bên làm
nhiều việc cùng lúc, đao kiếm nơi tay, dựa vào phản ứng mẫn duệ cùng
nhanh chóng hơn người, lợi dụng đao quang kiếm ảnh bảo vẹ thân thể phòng ngừa bị Thị huyết Biên Bức cắn bị thương.
- Đáng chết, những gia hỏa kia làm sao một đường đều đuổi theo.
Lăng Tiếu không khỏi mắng một câu. Hắn lợi dụng đao kiếm khiến cho tám
con Thị huyết Biên Bức không dám nhích tới gần, nhưng mà những Thị huyết Biên Bức này lại vẫn ở phụ cận đuổi theo, để cho hắn buồn rầu không
thôi.
- Chủ nhân, bọn chúng là đang gọi đồng bạn tới.
Kim sắc Lang Vương nhắc nhở.
- Ta dựa vào, Tiểu Kim dừng lại, bản thiếu gia giết chết mấy cái tiểu biên bức này.
Lăng Tiếu để cho Kim sắc Lang Vương dừng lại, sau đó hét lớn một tiếng,
từ trên lưng sói nhảy lên, đao kiếm hướng một con Thị huyết Biên Bức
trong đó phất qua.
Đao ảnh kiếm quang đem con Thị huyết Biên Bức phản ứng không kịp kia bao phủ lấy, giữa không trung nổ tung thành một đoàn huyết vụ.
Lăng Tiếu mới chỉ giết một con, thân thể lại bắt đầu rơi xuống.
Lúc này bảy con Thị huyết Biên Bức khác thấy Lăng Tiếu mất đi thăng bằng, liền đồng thời hướng Lăng Tiếu cắn tới.
Bảy cái bóng đen bao phủ giữa không trung, bảy đôi răng nanh âm sâu đáng sợ.
- Đừng tưởng rằng bản thiếu gia dễ khi dễ.
Lăng Tiếu thầm hô một tiếng, đao kiếm ở chung quanh thân thể huy vũ tạo
thành từng vòng bảo hộ, khiến cho những Thị huyết Biên Bức này không
nhích tới gần được.
Đang ở lúc Lăng Tiếu nhanh chóng rơi xuống đất, Kim sắc Lang Vương nhìn đúng cơ hội, một đạo kim sắc quang đoàn phun ra.
Thị huyết Biên Bức tựa hồ rất sợ ánh sáng, vừa gặp phải quang đoàn liền
rối rít sợ hãi, bắt đầu tháo chạy bốn phía, song có hai con lại trốn
không nhanh như vậy, trực tiếp bị kim sắc quang đoàn bắn cho nát bấy.
Sau khi Lăng Tiếu rơi xuống đất kinh thán một tiếng:
- Còn tốt chứ Tiểu Kim.
- Chủ nhân, ta đói bụng!
Kim sắc Lang Vương vô cùng thành thật nói.
- Ta dựa vào, ngươi là heo a, mới nửa ngày liền đói bụng.
Lăng Tiếu hết chỗ nói rồi, con Kim sắc Lang Vương này ăn nhiều lắm.
- Chủ nhân, ta là sói, không phải là loài heo cấp thấp kia.
Kim sắc Lang Vương nói.
- Ngươi con hàng này, ở chỗ này tự mình ngươi nhìn xem một chút đi, ta cũng không biết đi đâu tìm thức ăn.
Lăng Tiếu nhẹ mắng.
- Chủ nhân, lại có biên bức tới.
Kim sắc Lang Vương nhắc nhở.
Lần này tổng cộng là tới gần hai mươi con Thị huyết Biên Bức, trong đó
có hai con đặc biệt lớn, triển khai hai cánh đoán chừng tầm hai thước
rưỡi, nhìn dáng dấp ít nhất có thực lực nhị giai đê cấp.
- Ngao!
Kim sắc Lang Vương rất nhanh tiến vào trạng thái chiến đấu, lộ ra răng nanh hung ác nhnf hắc ảnh đến gần càng ngày càng nhiều.
- Mẹ ơi, đám gia hỏa này thật đúng là quấn thân, Tiểu Kim chạy mau!
Đối mặt với nhiều Thị huyết Biên Bức như vyaaj, Lăng Tiếu không dám
khinh thường, nhảy lên lưng của Kim sắc Lang Vương phân phó nói.
Kim sắc Lang Vương lần nữa chạy nhanh lên, những Thị huyết Biên Bức kia như ảnh tùy hình ( theo sát không bỏ ).
Tốc độ của Kim sắc Lang Vương mặc dù nhanh, nhưng mà ở trên điểm này thì phi hành linh thú chiếm cứ ưu thế, Kim sắc Lang Vương căn bản không
thoát được truy kích của những Thị huyết Biên Bức này, bất đắc dĩ lần
nữa ngừng lại.
Mới vừa dừng lại, một con Thị huyết Biên Bức đầu lĩnh trong đó liền đánh xuống.
Kim sắc Lang Vương lần nữa phun ra công kích thuộc tính, dọa cho những
con nhất giai Thị huyết Biên Bức kia chạy tán loạn, chỉ có hai con Thị
huyết Biên Bức đầu lĩnh kia là không sợ hãi kim quang.
Thấy tình huống này, Lăng Tiếu hảo hảo thu về một đao một kiêm của mình, lấy nhị giai đê cấp Hoàng Kim kiếm lấy được từ trong tay Kim Lang khởi
lên.
Ở trong sơn cốc sương mù mờ mịt, Hoàng Kim kiếm lộ ra vẻ dị thường chói mắt.
Một ít nhất giai Thị huyết Biên Bức vốn định tấn công Lăng Tiếu lại không dám nhích tới gần.
Lăng Tiếu không khỏi vui mừng, đồng thời vận khởi Kim Cương Ngũ Biến
quyết, một tầng quang quyển màu vàng nhạt bao trùm quanh thân hắn, tiếp
theo truyền tin cho Kim sắc Lang Vương để cho nó cũng vận khởi hộ kình.
Kim mao toàn thân của Kim sắc Lang Vương dâng lên một tầng kim sắc quang huy, ánh sáng rạng rỡ, lộ ra vẻ quý khí dị thường đặc biệt.
Trong lúc nhất thời, tất cả nhất giai Thị huyết Biên Bức trốn đến không
còn một con, chỉ có hai còn nhị giai Thị huyết Biên Bức vẫn chưa từ bỏ ý định, phát ra âm ba công kích.
Lăng Tiếu chỉ cảm thấy đầu óc một mảnh hỗn loạn, trong tai ông ông vang lên không ngừng, một loại cảm giác muốn ngất xỉu.
- Ngao ô. . . Ngao ô. . .
Kim sắc Lang Vương liên tục hống khiếu, thanh thanh chấn thiên động địa, đem những âm ba của Thị huyết Biên Bức kia chấn tán.
- Gia hỏa đáng chết!
Lăng Tiếu hồi phục thanh tĩnh, đặc biết căm tức, quát một tiếng, lần nữa từ trên lưng sói bắn ra, Hoàng Kim kiếm nở rộ ra kiếm quang cường đại,
một kiếm hướng một con trong đó chém tới.