Chương 16: Đại sự kiện

“Có cần thêm phân bón không nhỉ?” Sở Phong cân nhắc, hắn đem vườn hoa tại nội viện dọn dẹp ra một vùng, định đem ba mầm hạt giống chôn vào đó, lại có chút chần chờ.

Vì nó quá quan trọng, cần thập phần để ý, cho nên hắn cẩn thận từng chút một, phân bón hóa học bình thường chắc chắn không có tác dụng rồi.

Hắn nghiêng đầu, nhìn Hoàng Ngưu, con hàng này vẫn còn toét miệng cười nhạo hắn, nhìn hắn như thằng ngốc, nó cho rằng ba mầm hạt giống kia không trồng nên cơm cháo gì.

“Này, Hoàng Ngưu , ngươi giúp cái, ba mầm hạt giống này, có thể nảy mầm hay không, phải xem vào ngươi rồi”

Vẻ mặt hắn trịnh trọng, khiến Hoàng Ngưu ngạc nhiên, bộ dạng khó hiểu, Ùm....ụm....bò....ò... một tiếng, giống như đang hỏi hắn tại sao nói như vậy.

“Nhìn đi, trong vườn hoa này, cái gì cũng có, nhưng mà, xét lại, hình như thiếu chút phân bón, ngươi giúp ta chút nào” Sở Phong bình tĩnh nhìn nó mà nói.

Hoàng Ngưu đang mơ màng, ngơ ngác một lúc, sau đó giật mình hiểu ra, lập tức trừng đôi mắt trâu, sau đó trong lỗ mũi bắt đầu bốc lên khói trắng, nhìn hắn chằm chằm.

“Đừng có nóng, việc này với ngươi chỉ là chuyện nhỏ mà, sự tình tự nhiên, ta đặc biệt cho phép ngươi có đặc quyền giải quyết ngay tại vườn hoa này”

Lỗ tai của Hoàng Ngưu cũng bắt đầu bốc khói trắng, ánh mắt như muốn giết người, phẫn uất trừng trừng nhìn Sở Phong, cái chân trước bắt đầu cào cào đất, bộ dáng chuẩn bị xông vào hắn.

“Kích động cái gì, ta không chê thì thôi, có chút thối thum thủm, ta chịu đựng được mà!” Sở Phong không biết sống chết, còn ráng khuyên nhủ nó.

(dịch giả: em đến quỳ anh Sở Phong..)

Đùng..!

Hoàng Ngưu không nói nhiều, trực tiếp lao đến, cụng đầu Sở Phong một cái, đem hắn đánh bay, khiến hắn ngã vào trong vườn hoa.

Hắn đau đến nhe răng nhếch miệng, rốt cuộc cũng hiểu được cảm thụ của mập mạp, cùng con trâu đàm phán, kiểu gì cũng quá nguy hiểm.

Lúc này, Hoàng Ngưu muốn nổi điên lên, đôi mắt trâu trừng chằm chằm vào hắn, nó có chút hoài nghi cái thằng trước mắt này so với thằng mập kia có phải còn không đáng tin cậy hơn hay không, bộ dạng thiếu đòn.

Sở Phong xoa xoa cánh tay, bò dậy, than thở:” Ngươi không hiểu đâu, đây là thánh chủng mà, ta sợ phân bón bình thường không có tác dụng. Bản thân ngươi thì có lai lịch thần bí, không phải người ta hay nói sao, phân trâu có công hiệu so với phân bón bình thường gấp mấy lần, mà còn phân của con trâu cường hãn như vậy nữa….”

“Ùm....ụm....ò....ò...”

Hoàng Ngưu gầm gừ, cái đầu của nó không lớn lắm nhưng thanh âm như sấm rền quanh quẩn nội viện, khiến Sở Phong phải bịt hai lỗ tai mới chịu được.

“Thôi, không muốn thì thôi, coi như ta chưa nói gì” Sở Phong nói, hắn thấy nó cả bốn chân đều khởi động rồi, nói nữa thì chắc nó liều mạng luôn.

Sở Phong đem cái mầm nhìn trọn vẹn no đủ nhiều nếp nhăn vùi vào đất, bắt đầu tưới nước.

“Phải xem vận mệnh của ngươi rồi” Hắn lẩm bẩm.

Ba mầm hạt giống bị niêm phong vô số năm tháng, hắn thật không biết còn có thể nảy mầm không, nội tâm thì hy vọng.

Bất quá, nếu nó đã không phải là phàm vật, chắc là sinh mệnh lực cũng rất ương ngạnh, có thể hoàn cảnh không thích hợp lắm, nhưng biết đâu nó sống lại được,

“Không dùng phân trâu cũng tốt” Sở Phong lẩm bẩm, hắn bỗng dung nghĩ tới vấn đề nghiêm trọng.

Hoàng Ngưu sau khi nghe được lời này, sắc mặt bất thiện, mà cũng có chút khó hiểu, xem hắn giải thích thế nào.

Sở Phong giải thích:” Lỡ đâu thật sự trồng ra Tây Vương Mẫu, hay là Cửu Thiên Huyền Nữ, các nàng mà biết ta dùng phân trâu bón các nàng, còn không đánh chết ta!”

Hoàng Ngưu ngẩn ra, sau đó thẹn quá hóa giận, lại Ùm....ụm....ò....ò... , muốn xông tới lần nữa.

“Ngươi đừng có qua đây, ta nói theo tình hình thức tế mà, lỡ các nàng cảm thấy đó là khinh nhờn các nàng, thì nguy hiểm lắm, thôi ta vẫn cứ dùng cách bình thường nhất, thành thành thật thật, cái gì giảm được thì giảm thôi” Sở Phong cười cười.

Hoàng Ngưu lỗ mũi phun khói, hung hăng trừng mắt, quay đầu gặm quả dứa đi chỗ khác.

“Tiên thảo ngươi ăn, còn có quả táo, quả dứa đều là ta cho ngươi đó nha!” Sở Phong ở phía sau hô to.

Sau đó, hắn đem ba mầm hạt giống, phân biệt chôn ở ba khu vực khác nhau trong vườn hoa, bởi vì các loại hoa cùng với tính chất đất đai khác nhau, hắn cảm thấy phân tán ra thì tốt hơn.

“Hi vọng nó sớm nảy mầm” Sở Phong cũng rất chờ mong, muốn nhìn thật sự nó có thể phát triển thành cái gì.

“Mà, nếu quả thật trồng ra được huyền nữ, biết đâu cảm nhận được là ta sáng tạo ra các nàng, đừng nói khinh nhờn gì đó, biết đâu tỏ ra một bộ dạng nghe lời ta thì sao” Hắn nở nụ cười.

“Ùm....ụm....ò....ò...”

Một tiếng bò rống cắt đứt suy nghĩ của hắn.

Hoàng Ngưu cười toe toét, mắt trâu liếc xéo, giống như khinh bỉ hắn mơ tưởng hão huyền

.

“Cút sang một bên” Sở Phong đẩy cái đầu nó ra, bị một con trâu khinh bỉ, hắn cũng không biết nói cái gì.

Xoẹt!

Bỗng, hắn nghe được một tiếng nổ lớn, phương xa có ảnh lửa , cực kỳ chói mắt, phóng đến vòm trời, nhất thời làm lòng hắn chấn động.

“Đạn đạo!”

Đây là đối với các loại thực vật trên không trung động thủ sao? Hắn kinh hãi.

Hoàng Ngưu trực giác nhạy cảm, trợn tròn đôi mắt, nó cảm ứng được trước cả Sở Phong, toàn thân căng cứng, da lông màu vàng phát ra gợn sóng sáng lên.

Nó có chút khẩn trương, thân hình căng cứng đề phòng.

Sở Phong minh bạch, vừa nhìn thấy một màn tên lửa đối không này, có thể xem như là kỳ lạ quý hiếm rồi, ngày thường có khi nào mọi người thấy được đâu.

“Hình như nơi phát ra cũng không phãi xa lắm, tình thế nghiêm trọng đến mức này rồi à” thần sắc hắn ngưng trọng.

Hai ngày nay, hắn nghe được rất nhiều lời đồn, nghe nói, đã sớm quyết định sử dụng loại vũ khí có tính sát thương này rồi, chỉ là một mực không có tin tức chính xác thôi.

Hắn định lên mạng tra một chút, có lẽ bây giờ có chút tin tức.

Ngay lúc đó, điện thoại rung nhẹ, mập mạp liên lạc, nhấc máy lên đã nghe được thanh âm của Chu bàn tử.

“Huynh đệ, ngươi vừa rồi có nhìn thấy không? Wao, bay thẳng lên trên không, nhắm đến thiên ngoại, vậy mà ta có thể tận mắt chứng kiến, hơn phân nửa là có thể đem những thứ thực vật quỷ dị kia thanh lý sạch sẽ!”

“Hy vọng có hiệu quả” Sở Phong đáp lời hắn, nhưng hắn cũng nhắc nhở Chu Toàn, nên chuẩn bị một ít, tránh cho tình trạng xấu nhất xảy ra.

Sau đó, hắn hỏi mập mạp ăn trái cây kia rồi hiện tại cảm giác thế nào.

“Biến hóa rất lớn, không nói nhiều nữa, ta lại mệt rồi, lại muốn đi ngủ nữa” Chu Toàn cười gượng, giọng có chút mất tự nhiên.

“Ngươi không phải mọc ra một cái đuôi thật chứ?” Sở Phong hoài nghi, sao thằng mập này lại né tránh.

“Làm gì có” mập mạp quái khiếu, giải thích một hồi, hắn cũng không bị biến thành quái vật xấu xí à nha.

“Vậy sao lại ấp úng, vì sao?”Sở Phong hỏi.

“Ta….. mọc ra một cái sừng! » mập mạp khóc không ra nước mắt, rồi chửi ầm lên : « Nhất định là con Ngưu Ma Vương kia giở trò, ta nhìn thấy rất giống sừng trâu »

Hắn lại nguyền rủa một lúc lâu, thanh âm rất lớn.

Hoàng Ngưu vốn dĩ đang ngạc nhiên với cái điện thoại của Sở Phong, chăm chú quan sát, khi nó nghe được âm thanh nguyền rủa nó của mập mạp, lập tức lao tới, hướng điện thoại phát ra một tràng ngưu thoại : « Ùm....ụm....ò....ò... ,Ùm....ụm....ò....ò... Ùm....ụm....ò....ò..., »

« Ngưu Ma Vương ! ngươi nghĩ ta là con đồng loại như ngươi sao, nói tiếng người đi cứ um..ò thì ai mà hiểu ? » mập mạp hổn hển.

« Ba~ » Sở Phong cắt đứt trò chuyện, mà Hoàng Ngưu còn chưa thỏa mãn, nó đang cảm thấy chọc thằng mập mạp kia rất thú vị.

Sở Phong bắt đầu tra tìm các loại tin tức, chính quy thì lại không có, đối với tin tức sử dụng vũ khí mang tính hủy diệt kia là một mảng im lặng, nhưng các tin tức nhỏ lẻ thì đưa tin rất nhiều.

Thậm chí có người đã upload một ít hình ảnh, so với lúc Sở Phong chứng kiến tương tự,

Thế giới khắp nơi cũng thế, mọi người tin tưởng sắp đến một hồi chiến tranh đại quy mỗ giữa các loại vũ khí nóng, có người còn chứng kiến tro cốt thực vật rơi vãi đầy trời.

« Xảy ra chuyện lớn rồi » Sở Phong tự nhủ, lông mày nhăn lại.

Nếu như thật sự có hiệu quả, có lẽ đã sớm công bố rồi, đằng này quan viên các nơi lại trầm mặc, điều này nói rõ tình thế đã phi thường nghiêm trọng.

Sau đó, hắn lại xem các loại tin tức khác, quả nhiên có thể thấy mọi người rất hứng thú với năng lực siêu tự nhiên, thảo luận không ít, dù là trong không khí khẩn trương tại thời gian này, vẫn là có không ít người chú ý, phân tích.

Ngân sí thiên thần, kim cương, hỏa linh, bạch hổ vương, bốn người này đang được thảo luận rất nhiều, đều đang nói đến bọn họ có được năng lực siêu phàm nhập thánh, có lẽ ngày sau có thể được tôn làm thần linh.

Sở Phong không xem tin tức nữa, hắn có chút lo lắng, không biết tương lai sẽ như thế nà, hắn cần làm một ít chuẩn bị.

Hoàng Ngưu rất bất mãn khi hắn tắt điện thoại, ra hiệu hắn mở lại cho nó xem, thanh âm cùng video trong điện thoại đối với nó có lực hấp dẫn rất lớn.

Sở Phong đem điện thoại ném cho nó, rồi ra khỏi nhà.

Dọc đường, hắn đi vào một cái sân nhỏ bên ngoài, nơi ở của Triệu tam gia, cũng là một cửa hàng vũ khí lạnh.

Ngày nay, loại tay nghề làm vũ khí cổ xưa nhiều nơi đều đứt đoạn rồi, nhưng Triệu tam gia thì vẫn được truyền thừa từ gia tộc đầy đủ.

Triệu tam gia tiến đến, hắn sử dụng hợp kim tài liệu ở thời đại này, chế tạo ra các loại dụng cụ cắt gọt, rất được người dân trong trấn hoan nghênh.

Sở Phong đưa cho lão cái nỏ gấp, cái này là lúc trước Triệu tam gia đưa cho hắn khi hắn quyết định lữ hành.

« Tiểu Sở, ngươi về lúc nào đấy ? » Triệu tam gia thấy hắn thì lộ ra dán tươi cười, lão hiện tại hơn sáu mươi tuổi rồi, nhưng thân thể còn phi thường cường tráng, tóc đã trắng bạc, nhưng thô cứng.

Xem xét bên ngoài, lão nhân này có thân hình cao lớn nhìn rất kiên cường.

« Nửa đêm hôm qua mới trở về, ngủ một giấc, tỉnh lại thì tới vấn an tam gia »Sở Phong cười cười.

« Tiểu tử rất biết nói chuyện, chắc là muốn cái gì ở ta đúng không ? » Triệu tam gia cười hỏi.

« Tam gia, cháu nhờ ông chế lại một ít tên nỏ » Sở Phong nói rõ ý đồ của hắn, hiện tại dị biến khắp nơi, hắn rất không an tâm, cần cẩn thận đề phòng.

Súng ống thì thôi, có lệnh quản chế cả, căn bản không mua được, thời đại này một ít vũ khí lạnh vẫn còn có thể sử dụng được.

Trao đổi một lúc, Sở Phong miêu tả đồ vật mình muốn, rồi sau đó cáo biệt.

Hắn nghe được từ Triệu tam gia, mấy hôm nay có rất nhiều người đến cửa hàng yêu cầu mua các loại dụng cụ hợp kim sắc bén , cung không đủ cầu, nhưng với hắn thì lão ưu tiên chế ra.

Vừa về đến nhà, Sở Phong có chút nghi hoặc, hắn nghe trong nhà, tiếng rống của Hoàng Ngưu Ùm....ụm....ò....ò... ,Ùm....ụm....ò....ò... không ngừng.

Ngay lập tức, hắn phát hiện vấn đề, con hàng này đang nghịch điện thoại, bộ dạng rất phấn khích, tập trung chơi đùa.

Từ từ, cái gì vậy ? Sở Phong đến gần, hắn giật mình, cái con hàng này nó đang mở danh bạ ra, chọn trong danh sách một vài người trò chuyện.

Sở Phong chóng mặt, trán đầy hắc tuyến.

Đặc biệt là, hắn thấy được trong những cái tên kia, hư hư thực thực hình như có tên Lâm Nặc Y, hắn muốn thổ huyết rồi.

« Ngưu Ma Vương, tao liều mạng với mày ! » Sở Phong thét to.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện