Chương 46: Quy củ do người lập
"Cái gì? Bảo chúng ta sau này phải quỳ xuống dập đầu với Dương Chiến? Đại lễ hoàng tộc? Đây là cái quy củ gì?"
Đám Nguyên Lão đoàn nghe thấy câu này đều thất kinh.
Bọn họ đều là nguyên lão, có bối phận thúc thúc của Dương Chiến, có người là tổ tông, thậm chí còn càng cao, bình thường họ đều tiềm tu, nếu như dựa theo quy củ hoàng triều, bọn họ sẽ trở thành thần tử, khi gặp Dương Chiến phải một mực cung kính, hướng hắn dập đầu, thậm chí quyền sống trong tay cũng do Dương Chiến quyết định, làm sao có thể nhịn được?
"Quy củ? Đây chính chính là quy củ do ta lập. Ai không phục ta sẽ phế bỏ võ công của kẻ đó!"
Dương Kỳ lạnh lùng nói:
"Việc này có nhiều chỗ tốt cho gia tộc, nếu tiếp tục chia năm xẻ bảy, ngươi tranh ta đoạt, sớm muộn gì cũng phá gia diệt tộc."
Hắn biết, muốn thực thi cái chế độ này nhất định phải ngang ngược.
Bằng không việc tốt hôm nay không xong.
Những người này nếu như không phục thì cũng không thể giết, nhưng không ai bảo chứng họ sẽ không đem chuyện này nói ra ngoài.
Nếu họ làm như lời Dương Húc mời một số đại môn phái tới đây, chắc chắn bản thân hắn sẽ bị truy sát, thậm chí mất mạng, cái án Xuân Thu Môn còn đó.
Mà việc này còn liên lụy tới phụ thân.
Huống chi, Ảnh Độc môn vốn là một đại tai họa.
Nếu không thu phục hoàn toàn đám này người, họ sẽ trở thành sâu mọt trong nội bộ, thậm chí trở thành mầm tai họa.
Lúc này hắn biểu hiện thực lực tuyệt đối, vượt xa mọi người trong Dương gia, Dương Chiến liên tục gật đầu, thầm nghĩ:
"Thanh La! Nàng có thấy không? Con của chúng ta cuối cùng cũng cường đại, trưởng thành rồi, có lẽ đối với yêu tộc các ngươi còn không đáng giá nhắc tới, thế nhưng tiềm lực của nó vô hạn, chưa tới 20 tuổi đã đánh bại cao thủ cảnh giới Khí Tông, tương lai định có thể tìm được nàng."
"Dương Kỳ, ngươi đã hoàn toàn biến thành yêu nghiệt, ngươi chính là một nghiệt chủng của yêu quái." Dương Thạch phẫn nộ chửi rủa: "Ngươi có bản lĩnh thì giết hết mọi người trong Dương gia đi, bằng không sẽ không có ai nghe theo lời tên yêu nghiệt ngươi đâu, ngươi chờ xem, tất cả người trong Dương gia chúng ta chỉ cần còn một hơi thở, sẽ nhất định mời người khác đến trảm yêu trừ ma."
Hắn nói liền một hơi.
"Đã như vậy, ta sẽ thanh toàn ngươi!"
Dương Kỳ đương nhiên biết Dương Thạch vô cùng oán hận mình, cho dù có buông tha cho hắn, hắn cũng sẽ làm chuyện xấu, trong lòng lập tức hạ quyết tâm, đưa chân khí vào trong người đối phương.
Răng rắc răng rắc!
Dương Thạch ngừng nói, từng tiếng kêu răng rắc xuất hiện, kinh mạch trong cơ thể hắn toàn bộ nổ tung, đan điền Khí Hải bị vỡ, Hàn Băng chân khí tiêu tán, ngưng kết thành một tảng băng dầy, thân hình bị đông cứng, hoàn toàn tử vong.
"Dương Thạch đã chết?"
"Dương Kỳ có thể phản phệ chân khí của đối phương, biến Dương Thạch thành một người băng."
"Quá ác độc... hiện giờ không ai có thể khắc chế hắn nữa rồi."
"Làm sao bây giờ? Nếu như phản kháng chắc chắn sẽ bị đánh chết, tu vi của hắn không ai chống được nữa rồi."
Rất nhiều người đều âm thầm nói chuyện, châu đầu ghé tai.
Đột nhiên, có một tên tiểu bối Dương gia đi lên, quỳ xuống chỗ Dương Chiến dập đầu:
"Gia chủ, đệ tử nguyện ý chấp hành gia quy mới."
Tên tiểu bối này là một thanh niên tài tuấn, tu luyện khí công đã đạt tới tầng 5, mới chỉ hơn hai mươi tuổi, tên là Dương Dương.
"Tốt, tốt lắm."
Dương Kỳ thấy có người đầu tiên đi tới, không khỏi gật đầu:
"Dương Dương, ngươi phải toàn tâm toàn ý chấn hưng Dương gia chúng ta, ngươi bây giờ có tu vi khí công tầng 5, sắp đến cảnh giới Binh Khí. Cũng được, ta giúp ngươi đề thăng tu vi, từ nay về sau cùng nhau chấn hưng gia tộc, vinh hoa cùng hưởng."
Vừa nói Dương Kỳ tung một chưởng chụp xuống đỉnh đầu Dương Dương, Dương Dương toàn thân run rẩy, trong cơ thể giống như có một ngọn lửa thiêu đốt, tạp chất đều bị Dương Kỳ tẩy rửa bài trừ, huyết nhục, kinh mạch toàn thân giống như bị nén lại, kiên cố đáng sợ.
Cùng lúc đó, Dương Kỳ truyền một phần chân khí trực tiếp quán đỉnh nhập vào đan điền Khí Hải của hắn, làm cho chất lượng chân khí tăng vọt, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã tăng thêm 20 năm khổ tu.
Đợi khi bàn tay Dương Kỳ rời khỏi đỉnh đầu hắn, Dương Dương điểm ngón tay một cái, một đạo kiếm khí ở đầu ngón tay ngưng tụ thành hình, mặt đất bị rạch một đường thật sâu.
"Ha ha ha, ta tấn chức đạt tới khí công tầng 6, ngưng khí thành binh!" Dương Dương mừng như điên:
"Đã bớt đi bao nhiêu năm khổ tu."
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều quay sang nhìn Dương Kỳ như gặp quỷ.
Trực tiếp tiêu hao nguyên khí trợ giúp người khác quán đỉnh, hành động này Dương Kỳ lại làm một cách thoải mái, hơn nữa mặt không đỏ, trái tim không nhảy, giống như phất tay đuổi muỗi vậy.
"Ta nguyện ý phục tùng quy định mới của gia tộc."
"Ta cũng nguyện ý phục tòng."
Lập tức, một số lượng lớn thanh niên tài tuấn đều quỳ xuống, hướng Dương Chiến dập đầu, biểu thị tôn trọng, dùng lễ nghi hoàng triều với gia chủ Dương Chiến.
Đây là một mối lợi lớn.
Hiện tại Dương Kỳ dùng thủ đoạn uy hiếp, cho nên trong lòng bọn họ không hề tình nguyện, phẫn nộ dị thường, thế nhưng hắn lại giúp bọn họ đề thăng tu vi, hận không thể chạy tới, lập tức tuân thủ quy củ, được quán đỉnh đề thăng tu vi.
Thế giới này cũng chỉ có lợi ích với động lòng người, tu vi khí công là chỗ dựa cả đời, tất cả vinh quang, địa vị đều là do khí công mang tới. Người có thể vì tiền tài mà giết người, bán đứng tất cả, vì tu vi khí công họ càng có thể làm những chuyện lớn hơn.
"Rất tốt."
Dương Kỳ thực hiện quán đỉnh cho tất cả số thanh niên tài tuấn này.
Có mấy có tu vi khí công tầng 4 cảnh giới "Luyện khí" mãi không thể đột phá tới tầng 5 cảnh giới "Bạo Khí", được Dương Kỳ quán đỉnh vượt qua bước trọng yếu, bắt đầu bước vào cảnh giới Bạo Khí, chân khí phóng ra ngoài, cách không đả thương người.
Tất cả mọi người đều chấn động.
Một chút người có bối phận thúc thúc của Dương Kỳ không nhịn được nữa, rốt cục quỳ xuống tiến hành dập đầu.
Nhưng mà Dương Kỳ không quán đỉnh cho những người này, hắn muốn bồi dưỡng một số thanh niên tài tuấn và huynh đệ đồng lứa, những lão gia này đều là những kẻ lõi đời chỉ khéo đưa đẩy, không đáng lãng phí nguyên khí trợ giúp bọn họ.
Một tay cầm củ cà rốt, một tay giơ gậy, cứ như vậy trong nháy mắt lôi kéo được rất đông người.
Hiện giờ chỉ còn Nguyên Lão đoàn là không tỏ thái độ.
Họ đang hai mặt nhìn nhau.
Dương Tỉnh Sư, "Nhan Thái Quân" sắc mặt cực kỳ khó coi, bảo bọn họ dập đầu với Dương Chiến, so với giết bọn họ còn khó hơn.
"Được rồi, cao thủ Nguyên Lão đoàn có thể không cần dập đầu, chỉ hành lễ là được rồi."
Dương Chiến lên tiếng, hắn không muốn dồn mọi chuyện vào đường cùng.
Câu nói này đã làm cho tình thế hòa hoãn đi phần nào, Dương Trụ Công gật đầu, đầu tiên nhìn Dương Chiến thi lễ một cái, nói:
"Ta nguyện ý phục tùng gia quy mới của Dương gia."
Vừa nói hắn vừa liếc mắt nhìn Dương Thạch đã chết cứng đơ, khí công của Dương Thạch tương đương với bản thân hắn, nhưng mà chết một cách oan uổng, hắn bị Dương Kỳ giết như giết một con gà.
Hắn vừa... mở miệng, một số nguyên lão khác cũng bắt đầu thực hiện.
Dương Kỳ thấy trong lòng dâng lên một cảm giác tự hào, đây là lực lượng mang đến cảm giác chinh phục, nó có thể mang tới bất kỳ cái gì, cho dù là tài phú, địa vị, quyền lực, không có lực lực không làm được gì cả, ở thế giới này chỉ có cách nắm giữ lực lượng mới có thể giữ mình.
Cuối cùng, chỉ còn có Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân không có tỏ thái độ, hai đại cao thủ Khí Tông có tôn nghiêm của mình, họ đương nhiên không muốn hành lễ với Dương Chiến.
Cũng đúng thôi, bọn họ là chủ nhân của gia tộc, bảo họ tuân lệnh gia chủ hiện giờ, ai mà chịu được? Thân phận vốn cao cao tại thượng, tự nhiên lại bị người khác quản chế.
"Thế nào? Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân, các người không tôn trọng gia quy mới, không có lòng chấn hưng gia tộc sao? Không định làm gương ọi người?"
Dương Kỳ nói với giọng lạnh như băng.
Trước đây hắn còn gọi Dương Tỉnh Sư "Lão tổ tông", thế nhưng hiện giờ không còn khách khí, bởi vì hắn biết khách khí không có tác dụng gì, chỉ có cường ngạnh áp chế mới có thể khiến những người này thần phục.
Vì giữ gìn quyền uy của phụ thân, Dương Kỳ thậm chí còn động sát tâm.
"Ngươi..."
Dương Tỉnh Sư bị Dương Kỳ nói một câu thiếu chút nữa tức chết, nhưng mà hắn không thể phản bác, hắn rõ ràng nhận ra sát khí lạnh băng tỏa ra trong mắt Dương Kỳ.
"Người này quá kinh khủng, bây giờ hắn mới chỉ có tu vi khí công tầng 8, mà đã có thể quét ngang Khí Tông, nếu như tấn chức đạt tới tầng 9 Khí Tông, vậy chẳng phải có thể chống lại cường giả vô địch cảnh giới Đoạt Mệnh hay sao?"
Rốt cục, Dương Tỉnh Sư tiến hành hành lễ với Dương Chiến dưới ánh mắt độc ác của Dương Kỳ.
"Lão phu Dương Tỉnh Sư tham kiến gia chủ."
Hắn lần đầu tiên cúi đầu.
"Nhan Thái Quân, còn ngươi?"
Giọng nói Dương Kỳ càng lúc càng thản nhiên, thế nhưng bất kỳ ai cũng nhận được, chỉ cần Nhan Thái Quân không đáp ứng, hắn sẽ hạ lập tức sát thủ, dùng thủ đoạn sấm sét.
Uy phong đã lập nên quy tắc ở nơi này.
"Lão thân tôn trọng gia quy."
Nhan Thái Quân miễn cưỡng hành lễ, bà ta thật sự rất sợ Dương Kỳ, lúc nãy bị tóm tới mức không có khả năng phản kháng, nếu Dương Kỳ hạ thủ, bà ta không có năng lực chạy trốn.
"Như vậy là được rồi."
Dương Kỳ vỗ tay, nói:
"Điều này chẳng nhẽ không tốt sao? Trước đây gia tộc chia năm xẻ bảy, từ nay về sau, Dương gia chúng ta thoát thai hoán cốt, xác lập quyền uy gia chủ, thực hiện chế độ trung ương tập quyền mới có thể làm đại sự. Còn nữa, Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân, ta biết trong lòng các người cũng không phục, đợi ta tu luyện tới đạt Khí Tông, đến lúc đó mọi người cùng nhau tìm hiểu nghiên cứu tu luyện tới đạt cảnh giới Đoạt Mệnh."
Câu nói này làm tỉnh người trong mộng.
Sắc mặt Nhan Thái Quân, Dương Tỉnh Sư dần dần dịu lại, thiên ngôn vạn ngữ, các loại tôn nghiêm đều không so được với sự thần kỳ của cảnh giới Đoạt Mệnh. Thọ mệnh của bọn họ sắp đến, tối đa chỉ có thể sống thêm hai ba mươi năm nữa, lúc đó khí huyết sẽ cạn khô, bắt đầu tử vong.
Nếu như có thể "hướng thiên đoạt mệnh" (đoạt thọ mệnh của trời), thì tôn nghiêm quá nhỏ bé.
Dương Chiến nghe Dương Kỳ nói như vậy cũng rất vui mừng, làm phụ thân bao giờ chẳng vui vẻ khi thấy con mình có tiền đồ.
"Phụ thân đại nhân, kỳ săn bắn mùa thu hôm nay mời người ra lệnh."
Dương Kỳ nhắc Dương Chiến một câu.
"Đúng, đúng! Kỳ săn bắn mùa thu của gia tộc, lập tức bắt đầu." Dương Chiến vung tay lên, dùng giọng uy nghiêm của gia chủ hạ lệnh.