Q.5 - Chương 43: Vân Khê, Vượt Qua Cấp Chín – Thông Qua
Hiện trường khảo hạch cấp bậc Luyện Đan Sư.
Vân Khê, Vân Thần Thụ, Long Thiên Tầm, Lam Mộ Hiên cùng Mộ lão năm người chia ra tới riêng vị trí khảo hạch của mình, mọi người dựa theo số đánh trên thẻ bài, theo thứ tự tiến hành khảo hạch, trong đó cứ hai mươi người một tổ. Long Thiên Tầm, Lam Mộ Hiên cùng Mộ lão ba người phân đến tổ một, Vân Khê cùng Vân Thần Thụ hai người thì an bài ở tổ hai, nói cách khác bọn họ phải đợi tổ 1 khảo hạch xong sau, mới có thể tiến nhập trường thi tiến hành khảo hạch.
Đã đến giờ tổ một khảo hạch, Long Thiên Tầm, Lam Mộ Hiên cùng Mộ lão ba người dẫn đầu vào trường thi.
Cửa trường thi đóng lại, không phải là nhân viên tham gia giám sát tổ khảo hạch, hết thảy bị giữ ở ngoài cửa.
Thời gian còn sớm, mấy người Vân Khê tùy tiện tìm chỗ, ngồi xuống từ từ chờ.
Tuyển thủ theo chân bọn họ chờ ở ngoài cửa trường thi không ít, trong đám người, có một người chen chúc, hướng bọn họ đi tới. Đến gần, người nọ nhìn Vân Khê, có chút mừng rỡ mở miệng: “Vân cô nương? Thật sự là ngươi!”
Vân Khê ngẩng đầu, nhìn lại, người này mặt mày thanh tú, mơ hồ cảm thấy có chút quen thuộc cảm: “Ngươi là......”
Đối phương cười nhạt, gậtđầu nói: “Vân cô nương bận rộn, xem ra là không nhớ rõ tại hạ. Tại hạ Tần Tú, ban đầu ở Thánh Đảo, từng cùng cô nương tỷ thí thuật luyện đan.”
“Tần Tú?” Vân Khê mi tâm chợt sáng, rốt cục nghĩ tới, Tần Tú lúc ấy cũng là đi theo bọn họ một đường thông qua đi tới Long Tường đại lục, nàng nhớ được sư phụ của đối phương là một người cực kỳ chán, mà đồ đệ hắn thì không phải. Lúc ấy tỷ thí luyện đan, nàng nhớ được hắn lĩnh ngộ cực cao, mặc dù cuối cùng bại bởi nàng, nhưng mà hắn không có chút nào nổi giận, ngược lại ý chí chiến đấu càng thêm sục sôi. Đối với đối thủ này, rất đáng giá để nàng tôn trọng.
Nhớ lại thân phận của hắn, Vân Khê nhìn hắn cười một tiếng, nói: “Nguyên lai là Tần công tử! Tần công tử cũng tới tham gia khảo hạch sao?”
Tần Tú lắc đầu: “Ta cùng sư phụ nửa năm trước đã gia nhập Đan Minh, hiện tại sư phụ ta là một trong nhưng luyện đan đại sư của Đan Minh, mà ta là tới phụ giúp giám sát khảo hạch luyện đan hôm nay.”
“Ngươi gia nhập Đan Minh? Như vậy ngươi có tham gia đại hội luyện đan ngày mai sao?” Có thể gia nhập Đan Minh, cũng đủ để chứng minh cấp bậc luyện đan của bản thân đối phương nhất định đã bước vào đến cảnh giới nào đó, Vân Khê có chút mong đợi, muốn cùng hắn ganh đua cao thấp.
“Biết rồi! Ta rất mong đợi có thể cùng Vân cô nương tỷ thí lần nữa.” Tần Tú nhàn nhạt cười, hết sức tự tin, nhưng hắn không có dừng lại quá lâu, tán gẫu mấy câu, rồi rời đi.
Vân Khê nhìn bóng lưng của hắn, trong đầu bỗng nhiên xẹt qua một cái ý niệm trong đầu, nếu có thể đem người này lung lạc đến Đan học viện của nàng, vậy chắc chắn là một khoản tài phú thật lớn, nàng cần có người đam mê luyện đan, người tâm vô tạp niệm.
Thời gian từng chút một trôi qua, cửa trường thi rốt cục mở ra, lục tục có Luyện Đan Sư từ bên trong cửa đi ra.
Nơi cửa chính, có hai gã nam tử người của Đan Minh canh giữ, một cho đi, một thông báo kết quả khảo hạch.
“......, cấp bốn thông qua!”
“......, cấp sáu thông qua!”
“......, cấp ba thông qua!”
Kèm theo kết quả thông báo khảo hạch, mọi người phản ứng không đồng nhất, có chút than tiếc, có chút hưng phấn.
Một lúc lâu, Lam Mộ Hiên, Mộ lão cùng Long Thiên Tầm ba người theo thứ tự xuất hiện ở nơi cửa chính, đám người Vân Khê nhón chân nhìn qua, rối rít dựng lỗ tai lên, muốn biết kết quả khảo hạch của bọn họ.
“Long Thiên tầm, cấp sáu thông qua!”
Bách Lí Song ở Vân Khê bên tai kinh hô, so sánh với bản thân Long Thiên Tầm còn muốn hưng phấn hơn: “Thiên tầm,thật giỏi!”
Long Thiên Tầm mỉm cười, không thể che hết mừng rỡ, nàng khẩn cấp mà nghĩ muốn đem cái tin tức tốt này nói cho Sở Mục ca ca biết.
Vân Khê vui mừng mở môi cười, không tệ, xem ra Đan học viện của nàng lại có thể thêm một thành viên.
“Lam Mộ Hiên, cấp tám thông qua!”
“Cấp tám? Mộ Hiên ——” Mộ Vãn Tình kích động chạy về phía Lam Mộ Hiên, cô dâu mới vui mừng ôm nhau, Mộ Cảnh Huy xa xa nhìn bọn họ, cũng rất là vui mừng.
Vân Khê cảm giác áp lực rất lớn, đến đồ đệ cũng đã là cấp tám luyện đan sư, nàng làm sao có thể so sánh với đồ đệ kém chứ?
Những người chung quanh trước mắt nghe nói cấp bậc cao nhất này, cả đám đều tò mò đem ánh mắt quăng về hướng Lam Mộ Hiên, muốn thăm dò đến tột cùng, hắn là từ nơi nào nhô ra, vì sao từ trước giờ không có nghe qua một người như vậy?
Ở bên trong cái nghề Luyện Đan Sư này, tư chất Luyện Đan Sư cấp sáu đã là một ranh giới nhất định, Luyện Đan Sư cấp sáu trở lên cũng như một cái bánh trái thơm ngon, được người ta tôn trọng cùng sùng bái. Hiện tại, vừa nghe đến tài nghệ của Lam Mộ Hiên là Luyện Đan Sư cấp tám, rất nhiều người săn xoi rối rít lao qua, đem Lam Mộ Hiên vây quanh ở trong đó, tranh nhau mượn hơi.
“Lam công tử, đến chỗ chúng ta đi, chúng ta nguyện ý ra giá cao mời ngươi.”
“Lam công tử, một tiếng thôi, mười vạn lượng. Chỉ cần ngươi đến chỗ chúng ta, hàng năm mười vạn lượng thù lao, chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.”
“Lam công tử......”
Lam Mộ Hiên mắc cở đỏ mặt, ánh mắt cầu trợ nhìn hướng Vân Khê, hắn khi nào chứng kiến trận chiến cùng tràng diện này? Đồng thời, hắn cũng sợ sư phụ hiểu lầm hắn, cho là hắn có phản bội sư phụ, ánh mắt của hắn rất lo lắng.
Vân Khê cúi đầu cười một tiếng, thật là một tiểu tử ngốc, vì vậy nàng liền cho hắn một ánh mắt an tâm, hắn mới ngây ngốc nở nụ cười.
Lúc này, Mộ lão cũng từ nơi cửa chính đi ra, một giọng nói thông báo kèm theo bước tiến của hắn vang lên.
“Mộ Tông Minh, cấp chín thông qua”
Cùng với tiếng hô này, hiện trường lập tức nổ tung.
Mọi người vốn là còn quay chung quanh ở bên cạnh Lam Mộ Hiên, liền rối rít thay đổi phương hướng, phóng mạnh về phía Mộ lão.
“Mộ tiên sinh, đến chỗ chúng ta đi, chúng ta nguyện ý giá cao mời ngươi.”
“Mộ tiên sinh, một tiếng, một triệu lượng! Chỉ cần ngươi đến chỗ chúng ta, hàng năm một triệu lượng thù lao, chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.”
“Mộ tiên sinh......”
Các ngươi giỏi, chỉ hơn có một cái cấp bậc thì đã khác đến mười lần, thù lao này thoáng cái liền từ mười vạn lượng lên đến một triệu lượng.
Mộ lão thong dong ứng đối, rất có phong phạm một đại tông sư.
“Các vị, thật xin lỗi, lão phu đã có Đông gia. Nếu như mọi người có hứng thú muốn cùng lão phu hợp tác thì…, có thể đến đan học viện của vạn hoàng học viện chúng ta......”
” Đan học viện của Vạn hoàng học viện? Làm sao cho tới bây giờ chưa nghe nói qua?”
“Vạn hoàng học viện khi nào thành lập đan học viện? Cho tới bây giờ chỉ nghe đã nói đan học viện của Thiên Long học viện, không nghĩ tới Vạn Hoàng học viện ở đại hội tỷ võ mười học viện, đã chiến thắng Thiên Long học viện, cảm giác mới mẻ, ngay cả đan học viện của mình cũng có, thật có thể nói là lúc này không giống ngày xưa a.”
Các loại tiếng nghị luận truyền xa xa, tất cả mọi người đối với chuyện Đan học viện được thành lập của Vạn Hoàng học viện rất tò mò.
Không hổ là Mộ lão, nắm được cơ hội liền quảng cáo cho Đan học viện của bọn hắn, quả thật bò.
Vân Khê hướng về phía Mộ lão dựng thẳng ngón tay, kết quả như thế là ở trong dự liệu của nàng, nhưng nếu đến tu vi như Mộ lão đều không thể đạt tới trình độ Luyện Đan Sư cấp chín thì…, chỉ có thể nói rõ Đan Minh đánh giá trình độ Luyện Đan Sư có vấn đề.
“Tổ hai khảo hạch lập tức sẽ phải bắt đầu, mọi người mau sớm vào bàn.” Người của Đan minh quát lên, hiện trường lúc này mới yên tĩnh lại, nhân viên tiến hành khảo hạch tổ hai lục tục vào sân.
” Tiểu Thụ, chớ khẩn trương, thường ngày làm như thế nào thì hôm nay làm thế ấy,.” Vân Trung Thiên nói với Vân Thần Thụ, giống như phụ thân dặn dò nhi tử vậy.
Vân Thần Thụ cười đến thoải mái, liên tiếp gật đầu: “Thiên ca ca yên tâm đi, Tiểu Thụ nhất định sẽ cố gắng, sẽ không để cho Thiên ca ca thất vọng.”
Vân Trung Thiên hướng hắn khẽ mỉm cười, đưa tay sờ sờ đầu của hắn.
Vân Khê nhìn Vân Thần Thụ, trong lòng không khỏi hâm mộ, nàng cũng rất hy vọng có thể có người khích lệ nàng như vậy, tựa như lúc nhỏ, nàng rời nhà đi học, phụ thân luôn sẽ đem nàng đưa đến tận cửa, dặn dò tốt một phen, sau đó đưa mắt nhìn nàng rời đi.
Cảm giác kia, thật là ấm áp.
Nàng đến bây giờ, mới cảm thấy nó ấm áp đáng quý, đáng tiếc phụ thân đã mất rồi.
Vân Trung Thiên quay đầu, nhìn thấy vẻ mặt nàng hoảng hốt, trong lòng khẽ đau. Sợ rằng đến chính nàng cũng không có nhận thấy được, giờ phút này nàng, cực kỳ giống một hài tử bị vứt bỏ, khiến người ta đau lòng.
Hắn tiến lên mấy bước, kìm lòng không đậu giơ cánh tay, đem nàng ôm vào trong ngực.
“Thiên Thiên, khảo hạch thật tốt nha, ca ca đang chờ tin tức tốt của muội.” như tiếng trời truyền vào trong tai Vân Khê, như ma âm, trấn an nàng.
“Ca......” Vân Khê nghẹn ngào, giọng hơi hờn dỗi, nàng đưa tay thật chặc ôm hắn, hắn quả nhiên chính là ca ca ruột của nàng, trong lòng của nàng không nghi ngờ gì nữa. Mặc dù nàng cũng gọi Chiến Thiên dực là đại ca, song loại quan hệ huynh muội này, không có bằng huynh muội huyết mạch thân tình. Trên người của bọn họ chảy cùng dòng máu, mặc dù linh hồn của nàng đến từ dị giới, song huyết mạch cảm ứng cũng không cách nào quên, nhiệt huyết ở nơi này từng chút một bị đốt toàn bộ.
Hai huynh muội ôm thật chặc, hưởng thụ ôn tình chốc lát.
Song, cử chỉ ở giữa bọn họ, lại mang đến cho người bên cạnh rung động cùng kích thích.
Đám người Bách Lí Song, Long Thiên Tầm, Lam Mộ Hiên rối rít trợn to hai mắt, lộ ra thần sắc không hiểu nổi...... Sư phụ không phải là muốn hồng hạnh xuất tường sao?
So với bọn hắn khiếp sợ, còn có người khác khiếp sợ hơn.
Trong đám người, có một người đẩy ra dòng người, do một nữ tử áo xanh cầm đầu, hùng hổ hướng hai huynh muội đi tới.
“Vân Trung thiên, ngươi làm chuyện tốt quá chứ?”
Hai huynh muội tách ra, nhất tề quay đầu nhìn về phía họ.
Vân Trung Thiên chân mày nhíu lại, lặng im không nói.
Vân Khê kinh ngạc, nhìn đánh giá, suy đoán thân phận của đối phương, vóc người cao gầy, khí chất lãnh diễm, còn có trên người như ẩn như hiện hơi thở hùng hồn, làm cho người ta không thể bỏ qua, chỉ bất quá giờ phút này trên khuôn mặt giận dữ của nàng hơi có vẻ dử tợn.
Vân Khê hỏi Vân Trung thiên: “Huynh biết nàng?”
“Vân Khê? Lại là ngươi!” phía sau nữ tử áo xanh, đi ra một người, lại là Vân San San ngày đó ở Vạn Hoàng học viện xin nghỉ học, cũng tức là đường muội của Vân Tiên Tử. Nàng vừa thấy Vân Khê, liền lộ ra hận ý dữ tợn, chỉ cần vừa nghĩ tới Đường tỷ chết thảm, nàng hận không thể đích thân giết ả ta.
“San San, ngươi biết nữ nhân không biết xấu hổ này?” Nữ tử áo xanh hừ lạnh, trong vẽ xinh đẹp lạnh lùng hiện lên sát cơ.
“Đâu chỉ biết? Nàng chính là hung thủ giết Tranh Tranh tỷ!” Vân San San cắn răng nói, tiến lên một bước, đối với Vân Khê cười lạnh nói, “Ngươi thật không biết xấu hổ. Bản thân đã là phụ nữ có chồng rồi, còn có một hài tử nữa, mà còn dám thông đồng cùng hôn phu của tỷ ta? Ngươi là nữ nhân không biết liêm sĩ nhất cõi đời này.”
Đám người chung quanh vây xem không hiểu chân tướng rối rít ồ lên, ánh mắt nhìn về phía Vân Khê có thêm mấy phần khinh bỉ.
“Vân San San, ngươi câm miệng cho ta. Ngươi còn dám chửi nàng một câu, đừng trách ta hạ thủ vô tình!” Vân Trung Thiên từ trước đến giờ lạnh nhạt, lúc này trên dung nhan cũng hiện ra sắc mặt giận dữ, Vân San San bị hắn trợn mắt, không khỏi rút lui một bước, nấp ở phía sau Vân Phiên Phiên.
“Vân Trung thiên, ngươi đừng có hù dọa ta. Một tháng trước, ngươi mới bị cung chủ chỉ hôn cho Phiên Phiên tỷ, bây giờ ngươi liền công khai cùng nữ nhân khác qua lại, ngươi không thấy có … lỗi với Phiên Phiên tỷ, không thấy phụ tín nhiệm của cung chủ sao?”
“Cái gì? Nàng là vị hôn thê của huynh?” Vân Khê kinh ngạc nhìn về phía Vân Trung thiên, nếu thật là vị hôn thê, thì nàng cần thiết giải thích một chút, để tránh phá hư tình cảm giữa bọn họ.
Vân Trung Thiên xem thấu tâm tư của nàng, chỉ nhíu mày nói: “Chuyện này muội đừng quản, an tâm đi vào khảo hạch đi.” Hắn ôn nhu hướng nàng cười một tiếng, vuốt ve tóc của nàng xong, thúc giục nàng, muốn đem nàng dụ dỗ vào trường thi. Hắn không muốn làm cho nàng nhanh như vậy đã bị liên lụy vào chuyện bên trong Vân tộc, mưa gió trong Vân tộc, sẽ làm cho một mình hắn gánh chịu là được.
“Vân Trung Thiên! Ngươi......” Vân Phiên Phiên nhìn cử chỉ ôn nhu của Vân Trung Thiên đối với Vân Khê, một đôi mắt trợn lên như muốn phun lửa, bên trong toàn bộ đều là ghen tỵ. Nàng biết Vân Trung Thiên lâu như vậy, có khi nào thì thấy hắn đối với nàng ôn nhu thế? Huống chi bọn họ là cung chủ tự mình chỉ hôn, vị hôn phu được Vân tộc công nhận, hắn làm sao có thể ở trước mặt nàng, đối với nữ nhân khác làm ra cử chỉ ôn nhu như vậy? Vân Phiên Phiên nàng còn mặt mũi nào tồn tại?
“Ngươi khốn kiếp!” Nàng mắng, tức giận nói, “Ngươi đừng quên thân phận của mình. Ngươi tính làm gì đó? Chỉ là dư nghiệt của cấm kỵ nhất tộc Vân tộc thôi, nếu không phải ta cầu xin cung chủ gả, ngươi cho rằng ngươi có cơ hội tiến vào Vân Huyễn điện, có cơ hội lấy được cung chủ tự mình chỉ giáo sao? Không nên mặt dày không biết xấu hổ, ở Vân tộc, người muốn cưới Vân Phiên Phiên ta có rất nhiều, ngươi đừng ép ta làm trò trước mặt mọi người của Vân tộc từ hôn. Ngươi phải biết, một khi bị nữ tử Vân huyễn điện từ hôn, ngày sau ngươi đừng mơ tưởng tái hôn nữa, mơ tưởng đặt chân tại Vân tộc!”
Những người chung quanh nghe nói là nàng đến từ Vân Huyễn điện của Vân tộc, mọi người không khỏi bắt đầu nghiêm nghị kính nể, phải biết rằng Vân Huyễn điện Vân tộc cũng giống như hoàng tộc nhân gian vậy, nghe nói phải có huyết mạch truyền thừa của Vân tộc, cùng thiên phú dị bẩm, hơn nữa phải là nữ tử, mới có thể tiến nhập Vân Huyễn điện. Dĩ nhiên, Vân Huyễn điện cũng sẽ chiêu thu chút ít nam tử ưu tú, nhưng mà những nam tử này phần lớn cũng là vì nữ tử Vân Huyễn điện chọn làm vị hôn phu tương lai, cũng có thể nói, ở trong cao tầng Vân tộc, trên căn bản lấy nữ tử vi tôn, cũng chỉ có Vân tộc Ngoại Tông hằng ngày chủ trì chuyện thế tục của Vân tộc, mới có thể xuất hiện hiện tượng nam tử chủ sự.
Tiến vào đến Vân Huyễn điện, cũng tương đương với cách quyền lực trung tâm của Vân tộc gần một tầng, ở Vân tộc, tiến vào Vân Huyễn điện là cần thông qua tầng tầng chọn lựa, mới có thể tiến vào Vân Huyễn điện, đây là chuyện thần thánh trong suy nghĩ của mỗi người Vân tộc.
Vân tộc còn có một quy củ vô cùng nghiêm khắc, đó chính là người Vân tộc chỉ có thể là cùng người bên trong tộc lấy nhau, như thế mới có thể bảo đảm huyết mạch Vân tộc sẽ không truyền ra ngoài. Tựa như Vân Trung Thiên, nếu hắn muốn thành thân, vị hôn thê của hắn chỉ có thể là cô gái Vân tộc, nhưng nếu hắn cùng với cô gái ngoài Vân tộc sống chết thành thân, như vậy hắn và nàng kia, còn có con của bọn hắn, cũng sẽ bị tộc quy của Vân tộc chế tài. Nhưng nếu muốn, hắn có thể có thê thiếp của mình, nhưng tuyệt đối không thể để cho các nàng có con nối dòng, nếu không hài tử cùng mẫu thân bọn họ cũng sẽ bị chế tài tàn nhẫn. Không chỉ nam tử như thế, nữ tử cũng có thể có nam sủng của mình, chẳng qua tuyệt đối không thể cho có con nối dòng, nếu không hài tử sanh ra sẽ không nhìn thấy mặt trời của sáng sớm ngày thứ hai.
Nói tóm lại, Vân tộc cần giữ vững huyết mạch truyền thừa tinh khiết nhất, tuyệt không cho phép lẫn lộn cùng khimh thường!
Vân Trung Thiên vì bị quản chế tộc quy mới như vậy, mới có thể bị chỉ hôn cho Vân Phiên Phiên, theo ý nghĩa mà nói, Vân Phiên Phiên mới là người nắm quyền trong cuộc hôn nhân này, mà còn hắn lại giống như được ban cho ân huệ.
“Đây là thật sao?” Vân Khê ở trong lòng chấn động, nàng không biết tình cảnh của Vân Trung Thiên ở Vân tộc là như thế, nàng vẫn cho rằng hắn là nhân vật trẻ tuổi phong vân trong Vân tộc, có thiên phú dị bẩm, tất nhiên sẽ ở Vân tộc hưởng thụ đãi ngộ vô cùng tốt, nhưng không ngờ là như thế.
Vân Trung Thiên ngưng mắt nhìn nàng, nhàn nhạt mà cười, rồi vân đạm phong khinh nói: “Không quan trọng.”
Đúng vậy, điểm này cũng không quan trọng.
Hắn sở dĩ ở lại Vân tộc, có nguyên nhân riêng của hắn, đó là nguyên nhân hắn muốn rời đi mà không thể rời đi, về phần hết thảy những thứ khác, đối với hắn mà nói, căn bản không quan trọng.
Huống chi, Vân Phiên Phiên chẳng qua là một con rối, ở sau lưng cuộc hôn ước này, có bí mật dấu diếm không muốn người khác biết, căn bản không phải Vân Phiên Phiên có thể hiểu. Cho dù không có nàng, cung chủ cũng sẽ đem hắn chỉ hôn cho những nữ tử khác ở Vân Huyễn điện, bà tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn.
Vân Trung Thiên ở dưới đáy lòng thầm thở dài.
Bốn chữ ngắn ngủn, rơi vào trong tai Vân Phiên Phiên, đã nhấc lên cơn tức giận thật lớn.
Không quan trọng? Hắn còn nói không quan trọng?
Hắn đến tột cùng là đem vị hôn nàng đặt ở đâu?
Vân Phiên Phiên nặng nề thở hào hển, hai mắt phóng hỏa.
Lúc này, Mặc đại thiếu từ sau đẩy tới, đi tới bên người Vân Phiên Phiên, ân cần cười nói: ” Phiên Phiên tiểu thư, cần gì cùng hắn tức giận như thế? Làm hại thân thể của mình, cái được không bằng cái mất.”
“Ngươi cút qua một bên cho ta.” Vân Phiên Phiên hướng hắn gầm lên, nàng tìm không được chỗ phát tiết, hắn liền đưa tới cửa, cho nên xem như hắn xui xẻo.
Đáng tiếc Mặc đại thiếu căn bản cũng không có tự giác này, vẫn như cũ cười ha ha vây quanh nàng: ” Phiên Phiên tiểu thư, tổ hai khảo hạch lập tức sẽ bắt đầu, hay là chúng ta vào trường thi trước đi, ngàn vạn lần đừng bởi vì người không liên quan, làm trễ nãi khảo hạch.”
Thì ra, Mặc đại thiếu ngày hôm trước tự mình đến xếp hàng ghi danh, chính là vì nữ tử trước mắt.
Vân Phiên Phiên nghe được hai chữ khảo hạch, đôi mày lạnh lùng nhẹ chau lại, hơi có vẻ chần chờ.
Không sai, hay là tham gia khảo hạch trước mới quan trọng hơn, thành tích lần khảo hạch này, đối với việc nàng tranh cử Thánh nữ Vân Huyễn điện tương lai mới cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không thể mất. Chờ khảo hạch xong, nàng quay đầu lại thu thập đôi cẩu nam nữ này sau.
“Các ngươi chờ đó cho ta!” Nàng hướng về phía huynh muội Vân Trung Thiên trừng mắt, lạnh lùng phất tay áo, nghiêng người đi vào đại môn trường thi.
Vân Khê đưa mắt nhìn bóng lưng của nàng, lạnh lùng híp mắt.
Nữ nhân chết tiệt, lại dám nhục nhã ca ca của nàng như thế, nếu không cho nàng ta chút mặt mũi, thì Vân Khê nàng thật uổng công lăn lộn bấy lâu nay.
“Đừng làm loạn. Lần khảo hạch này đối với muội mà nói, cũng quan trọng giống như trước, không nên vì ta, mà làm trễ nãi khảo hạch, làm trễ nãi đại hội luyện đan.” Vân Trung Thiên thật giống như con giun trong bụng nàng, tâm thần nàng hơi động, hắn liền cảm ứng được.
Vân Khê thở dài, tại sao hắn lại đoán được nàng đang suy nghĩ gì? Chẳng lẽ những gì nàng tính toán biểu hiện rõ ràng như vậy sao?
“Đừng than thở nữa, ta không sao. Nhanh chóng tham gia khảo hạch, ta chờ tin tức tốt của muội.” Vân Trung Thiên ôn nhu vuốt ve đầu của nàng, nụ cười vẫn ấm áp như thế, Vân Khê có chút say mê nho nhỏ.
“Không biết xấu hổ!” Vân San San vẫn còn ở hiện trường như cũ, nhìn cử chỉ của bọn họ, thật sự là nhịn không được.
Mặc đại thiếu cũng ở một bên đắc ý, trong lòng Vân Trung Thiên có người khác, đối với hắn mà nói cũng là chuyện tốt. Mặc dù hắn cũng hiểu biết quy củ của Vân tộc, hắn không thể nào trở thành phu quân của Phiên Phiên tiểu thư, song chính hắn lại không thể tự kềm chế yêu nàng, cho dù là Vô Danh Vô phận đi theo bên người nàng, chỉ cần mỗi ngày có thể gặp nàng, hắn đều nguyện ý.
Khóe mắt liếc nhìn sang, Vân Khê cố ý chọc tức Vân San San một chút, nàng kiễng mủi chân, nghiêng đầu, để sát vào gương mặt Vân Trung Thiên, rồi dừng lại, cười giảo hoạt. Từ góc độ Vân San San nhìn, nàng ta rõ ràng là đang hôn Vân Trung Thiên, dưới ban ngày ban mặt, nàng ta lại ở trước mặt mọi người hôn một nam tử có vị hôn thê, hơn nữa bản thân nàng ta còn là một nữ nhân có chồng có con...... A a a, vô sỉ a, quá vô sỉ rồ. Nàng nhìn không nổi nữa.
May là Phiên Phiên tỷ đã vào trường thi trước, nếu để cho nàng nhìn thấy một màn này, nàng giận đến ngất đi mới là lạ.
Thấy Vân San San giận đến bộ dáng lay động, Vân Khê lúc này mới hài lòng cười, cùng mọi người cáo biệt, dẫn Vân Thần Thụ một đường vào trường thi.
Đám người Bách Lí Song, Long Thiên Tầm, Lam Mộ Hiên cũng bị cử chỉ của nàng bạo nổ văng ngoài ngàn dặm, xong xong, sư phụ thật sự ở bên ngoài…......
Vân Trung Thiên bất đắc dĩ cười khẽ, nụ cười này rơi vào trong mắt những người khác, càng tăng thêm một tầng căn cứ xác thực.
Quả nhiên có gian tình a!
Vân Khê vào trường thi, nàng cùng Vân Thần Thụ có vị trí khảo hạch cách xa nhau một khoảng cách, đem Vân Thần Thụ đưa đến vị trí khảo hạch của hắn xong, còn dặn dò một phen, nàng mới đến vị trí của mình.
Thật vừa đúng lúc, bên trái của nàng vừa chính là Vân Phiên Phiên, nàng một đường đi đến được chào đón bằng hai mắt trợn trừng của Vân Phiên Phiên, đi tới vị trí của mình.
Vân Khê cố ý lơ đi ánh mắt phóng hỏa của đối phương, đi vào vị trí của mình, phối hợp chuẩn bị. Bởi vì quy tắc khảo hạch của Đan Minh quy định, không đồng nhất cấp khảo hạch, bản thân Luyện Đan Sư có thể mang dược liệu tương ứng cần thiết cùng công cụ luyện đan, về phần luyện chế ra cấp bậc đan dược thì do các đại sư của Đan Minh liên hiệp phán định.
Nói cách khác, nếu như Vân Khê hôm nay muốn khảo hạch tư chất cách Luyện Đan Sư cấp bảy, như vậy nàng cần thiết luyện chế đan dược cấp bậc ít nhất là cấp bảy hoặc cấp bảy trở lên, nàng có thể mang theo dược liệu tương quan cùng khí cụ, về phần luyện chế ra đan dược có phù hợp tiêu chuẩn hay không, cấp bậc Luyện Đan Sư thì phán định như thế nào, cũng chỉ có thể do Luyện Đan Sư Đan Minh đến phán quyết.
Dĩ nhiên, hôm nay Vân Khê muốn khiêu chiến, tuyệt đối không phải tư chất Luyện Đan Sư cấp bảy, mà là đẳng cấp cao nhất —— cấp chín!
Ở trong mắt mọi người, Luyện Đan Sư cấp chín là vô cùng hiếm thấy cùng hi hữu, mà trên thực tế, đối với Luyện Đan Sư chân chính mà nói, Luyện Đan Sư cấp chín chẳng qua chỉ chân chính tiến vào một cánh cửa của cảnh giới đại sư luyện đan mà thôi.
Bởi vì giám định khảo hạch Luyện Đan Sư cấp chín, chỉ đơn thuần là nhằm vào phẩm cấp một loại đan dược mà ngươi luyện chế ra được, trong khi đó làm một vị luyện đan đại sư ưu tú chân chính, thì cần trải qua thời gian không ngừng trui luyện cùng tích lũy. Đồng dạng là Luyện Đan Sư cấp chín, có ít người cả đời này chỉ có thể luyện chế một loại đan dược cấp chín mà thôi, có ít người còn nâng cao hơn, không những luyện chế được nhiều loại đan dược cấp chín, còn có thể sáng tạo mới, luyện chế ra đan dược mới mẻ độc đáo, tạo phúc cho thiên hạ.
Nhưng, ở nội bộ Đan Minh, phàm là đại sư có danh xưng Luyện Đan Sư đều là có tư cách Luyện Đan Sư cấp chín. Như vậy luyện đan đại sư trở lên, thì như thế nào để phân chia cấp bậc cho bọn họ đây?
Trên thực tế, đan dược ở trên cấp chín, còn có cấp đan dược cao hơn, thí dụ như Vương Phẩm đan dược, Tuyệt Phẩm đan dược, Tiên Phẩm đan dược chờ một chút...... Giống như Cửu Chuyển Thái Cực đan thuộc về Vương Phẩm đan dược số một, mà Tru Tiên đan thì cao cấp hơn chút ít, thuộc về phạm vi Tuyệt Phẩm đan dược. Bất quá, Vương Phẩm đan dược trở lên từ trăm ngàn năm qua trên căn bản đều tuyệt tích ở Long Tường đại lục, cho nên cũng dần dần bị quên lãng, bình thường phàm là Luyện Đan Sư có thể luyện chế ra đan dược cấp chín, cũng đủ để được mọi người cung phụng rồi.
Vân Khê muốn khiêu chiến Luyện Đan Sư cấp chín, đối với nàng mà nói căn bản không có khó khăn gì, bởi vì giống như Cửu Chuyển Thái Cực đan nghịch thiên cấp Vương phẩm đan dược như vậy, nàng có thể thành công luyện chế ra, nàng còn có cái gì phải lo lắng?
Nhưng mà, lần này không có mồi lửa của Tiểu Bạch hỗ trợ, nàng cần dựa vào thực lực chính mình để hoàn thành toàn bộ quá trình khảo hạch luyện đan.
Hết thảy chuẩn bị sắp xếp xong, hít sâu một hơi, Vân Khê tĩnh tâm, đem ánh mắt bất thiện đến từ bên trái coi như hoàn toàn không nhìn thấy, đang đợi khảo hạch chính thức bắt đầu.
Vân Phiên Phiên trợn mắt nhìn nàng ta hồi lâu, cũng không trông thấy nàng có phản ứng, nàng hừ lạnh một tiếng, cũng chỉ đành thu hồi tầm mắt, chuẩn bị bắt đầu khảo hạch.
Keng keng keng!
Tiếng chuông khảo hạch vang lên, hiện trường chỉ một thoáng trở nên yên tĩnh không tiếng động, tất cả Luyện Đan Sư đều riêng mình đắm chìm ở trong tiến độ luyện đan của mình.
Tại chỗ khảo hạch tổng cộng có mười tên giám thị, mỗi người giám sát hai gã Luyện Đan Sư, toàn trường đều giám sát, để tránh bọn họ nửa đường ăn gian.
Tần Tú từ khi Vân Khê vừa tiến vào trường thi, liền chú ý tới nàng, cố ý cùng các Quan khảo hạch trao đổi, do hắn tới toàn trường giám sát nàng cùng Vân Phiên Phiên quá trình hai người khảo hạch.
Tần Tú đối với tài nghệ luyện đan của Vân Khê tràn ngập tò mò, khi hắn thấy rõ dược liệu nàng bày ra ở trước mặt nàng, đáy mắt của hắn liền dấy lên ngọn lửa hưng phấn.
Nàng đây là muốn luyện chế đan dược gì? Tại sao ở bên trong phạm vi hắn biết, chưa từng thấy qua tổ hợp phối hợp dược liệu kỳ lạ như vậy?
Bởi vì mới lạ, cho nên hắn mới càng thêm hưng phấn cùng mong đợi.
“Tần Đại sư, ngươi biết hai nữ tử này?” Quan khảo hạch ở bên cạnh tò mò hỏi.
“Không phải là quá quen, nhưng mà ta biết nàng hôm nay nhất định sẽ làm cho mọi người thất kinh.” ánh mắt Tần Tú rất Kì vọng, đối với nàng tràn đầy lòng tin.
Quan khảo hạch bên cạnh nghe hắn nói như thế, cũng nhịn không được tò mò đánh giá hai nữ tử này.
Nếu bàn về dáng ngoài, hai gã nữ tử mỗi người mỗi vẻ, vị bên trái lãnh diễm bức người, ngũ quan sắc xảo, mặc dù không tươi đẹp bằng cô gái bên phải, song phù hiệu đặc thù trên quần áo nàng, cũng đủ để bù lại khuyết điểm của nàng, ai cũng sẽ không cho rằng một nữ tử đến từ Vân huyễn điện của Vân tộc không đủ siêu quần bạt tụy; nữ tử bên phải, đủ có thể được xưng tụng là nghiêng nước nghiêng thành, tươi đẹp động lòng người, song lại không có hào quang chói mắt của Vân Huyễn điện Vân tộc, chỉ có thể nói là hai người cân sức ngang tài.
Hơn nữa xem dược liệu trước mặt các nàng, nữ tử bên trái hiển nhiên là muốn luyện chế Huyết Linh đan thuộc về hàng ngũ đan dược cấp chín, mà trước mặt cô gái bên phải dược liệu, lại làm cho hắn nghi hoặc, trong đầu hắn tìm tòi một vòng, từ cách điều chế đan dược cấp thấp nhất đến cách điều chế đan dược cao cấp nhất, tựa hồ không cái nào giống như vậy.
Nàng rốt cuộc muốn luyện chế loại đan dược cấp bậc nào đây? Thật là khiến người tò mò khó hiểu.
Bọn họ tự nhiên sẽ không đoán được, đến tột cùng Vân Khê muốn luyện chế là đan dược gì, bởi vì hôm đó khi nghe lấy lời của Lưu đại sư xong, Vân Khê có rất sâu lĩnh ngộ. Nàng quyết định vứt bỏ tất cả cách điều chế hiện có của đan dược, bao gồm hết thảy cách điều chế đan dược ghi lại trong Tàn Hoa bí lục, nàng muốn căn cứ vào hết thảy kiến thức mình đã nắm giữ, từ kỷ xảo luyện đan cùng luyện đan, luyện chế ra một loại đan dược hoàn toàn mới.
Xưa nay chưa từng có, thuộc về một mình Vân Khê nàng.
Không có cải cách, làm sao có thể tiến bộ?
Hôm nay, nàng muốn đánh vỡ hết thảy lề lối cũ, không ngừng mà cách tân.
Hãy để cho nàng vẽ nên một nét bút trong bức tranh của lịch sự luyện đan đi.
Từ hôm nay......
“Quái, nàng rốt cuộc muốn luyện chế đan dược gì đây?” Những Quan khảo hạch khác cũng chú ý tới Vân Khê, càng ngày càng nhiều người đối với đan dược nàng sắp sửa luyện chế sinh ra tò mò, cả đám đều bu lại quan sát.
Lúc này, Lưu đại sư, Tô đại sư cùng Viên đại sư ba người tuần tra đến tổ khảo hạch của Vân Khê tham gia, cũng rối rít đến đây quan sát, chờ bọn hắn đến, mới phát hiện đã có một nhóm người vây xem ở trước mặt Vân Khê, thần sắc mọi người đều si mê, thậm chí ngay cả bọn họ tới gần cũng không có phát hiện.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lưu đại sư kinh ngạc, đẩy ra mấy người, đến gần trước mặt, vừa nhìn lên, hắn cũng ngây ngẩn cả người.
” Sao vậy?” Bất quá thời gian một cái nháy mắt, Lưu đại sư cũng lập tức gia nhập vào trong hàng ngũ si mê cùng mọi người, điều này cũng không khỏi quá thần kỳ. Tô đại sư cùng Viên đại sư vô cùng kinh ngạc, nhất tề đưa tới quan sát, cũng là một thời gian, hai người cũng gia nhập vào hàng ngũ bọn hắn.
Vân Phiên Phiên giờ phút này tâm tình rất là phiền não, nàng hôm nay vốn muốn luyện chế Huyết Linh đan, bản thân ra sức khảo nghiệm kỹ năng của nàng, nàng cần tuyệt đối chuyên chú cùng tĩnh tâm, nhưng ai biết, kể từ khi nữ nhân bên phải bắt đầu luyện đan, càng ngày càng nhiều Quan khảo hạch bu lại, vây xem ở trước mặt của nàng, sau đó mọi người không giải thích được cứ tiến vào ở bên trong cảnh giới si mê đến kỳ quái, không thể… rời bỏ được.
Vị trí của nàng ta đang ở cách nàng không tới một cánh tay, mọi người vây xem như vậy, cũng là ảnh hưởng đến nàng. Có một nhiều bóng người đung đưa qua lại, nàng không bị ảnh hưởng thì có quỷ mới tin, nhưng hết lần này tới lần khác nữ nhân bên phải rất bình tĩnh, phảng phất tất cả mọi người chung quanh vây xem ở trong mắt của nàng cũng là không khí, nàng phảng phất như không thấy.
Chết tiệt, bọn họ rốt cuộc lúc nào mới tản đi? Không biết bọn họ đã ảnh hưởng đến tiến độ luyện đan của nàng sao?
Nàng cố gắng mà muốn tĩnh hạ tâm, vứt bỏ hết thảy tạp niệm, nhưng hết lần này tới lần khác luôn luôn các giọng cảm thán từ trong miệng của bọn hắn thỉnh thoảng lại phát ra, quấy rầy đến nàng tâm phiền ý loạn.
“Wow!”
“Di?”
“A!”
“Thì ra là còn có thể như vậy......”
Vân Phiên Phiên thật sự không thể nhịn được nữa, hướng về phía mọi người lớn tiếng gào thét: “Các ngươi hết thảy câm miệng cho ta!”
Mọi người nhất tề quay đầu lại, hướng nàng nhìn lại, bao gồm những thứ Luyện Đan Sư khác, nhưng không có Vân Khê, bởi vì nàng hiện tại đã”Đan thần” Phụ Thể, hoàn toàn tiến vào đến trong trạng thái quên mình. Hiện tại coi như là có một vạn người vây xem nàng, vây bắt nàng vừa ca vừa nhảy múa, nàng cũng chỉ coi bọn hắn là không khí, là mây trôi, đây chính là cảnh giới.
Ánh lửa ầm ầm một chút bành trướng, mọi người vội vàng quay đầu lại quan sát, sợ bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào trong đó, về phần Vân Phiên Phiên, bọn họ chỉ coi nàng như không tồn tại.
Vân Phiên Phiên bị mọi người không nhìn, gạt ở một bên, giận đến đôi môi run run.
“Các ngươi rốt cuộc là tới giám sát khảo hạch, hay là tới quan sát khảo hạch?” Vân Phiên Phiên rống giận.
Đáng tiếc, vẫn như cũ không ai để ý tới nàng, nàng tức giận đến phổi cũng sắp nổ luôn
Nữ tử chết tiệt, nàng ta nhất định là có chủ tâm cùng nàng đối nghịch! Tốt, nàng cũng muốn xem một chút, nàng ta đến tột cùng đang làm cái gì, vì sao nhiều Quan khảo hạch cùng các đại sư luyện đan đều vây quanh nàng, không chớp mắt như vậy.
Vân Phiên Phiên ở trong lòng không phục, nàng rời đi vị trí của mình, gạt đám người, muốn tìm tòi đến tột cùng là cái gì.
Song, vừa nhìn, nàng bị triệt để chấn kinh đến.
Cái gì?
Nàng, nàng ta đang luyện chế...... Vương phẩm đan dược?
Không sai, màu sắc ngọn lửa này, còn có ánh sáng thánh khiết quanh quẩn trên đan dược từng chút một, hết thảy đều vô cùng tương tự với vương phẩm đan dược trên sách cổ ghi lại.
Chẳng lẽ nàng thật sự là ở luyện chế vương phẩm đan dược
Nhưng là, những dược liệu phối hợp cũng không tránh khỏi quá kỳ quái, trong đó có vài dạng dựa theo lẽ thường là không thể dung hợp ở chung một chỗ, nàng ta vì sao lại có thể......
Quá nhiều nghi ngờ, quá nhiều là điều không thể tin, khiến Vân Phiên Phiên từ trước đến giờ tự tin, tâm thần cũng bị rung động.
Từ từ, nàng cũng gia nhập vào trong hàng ngũ mọi người, quên mất mình giờ phút này còn đang tham gia khảo hạch cấp bậc Luyện Đan Sư.
Những Luyện Đan Sư còn lại đang luyện đan cũng rối rít bị hấp dẫn tới đây, một cuộc hai mươi người khảo hạch luyện đan, thoáng cái biến thành Vân Khê một người biểu diễn.
Tình huống quỷ dị như thế, trước đó chưa từng có, văn sở vị văn
(nghe cũng chưa từng nghe thấy).
Vân Khê lại càng hồn nhiên bất giác, cho đến khi nàng đem đan dược hoàn toàn luyện chế thành, thì ngẩng đầu, chợt thấy trước mắt đông nghịt một đám người, nàng giật mình, suýt nữa đan dược trong tay cũng bị vứt ra ngoài.
Mọi người hợp với tình hình hướng phía trước nghiêng đi, làm ra tư thế đón đan dược.
Hình tượng này, quỷ dị cùng tức cười đến nói không ra lời.
Khóe mắt Vân Khê giật giật, nhìn quanh một vòng, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói gì rồi, bởi vì ánh mắt của mọi người toàn bộ tập đều tập trung vào bình sứ đựng đan dược trong tay nàng, ánh mắt mọi người như lang như hổ, tùy thời đều chuẩn bị nhào lên.
Keng keng keng!
Rốt cục, rốt cục có người gõ tiếng chuông kết thúc khảo hạch.
Mọi người mới dằng dặc phục hồi lại tinh thần.
“Xong! Ta còn không có luyện tốt đan dược đâu”
“Ta cũng vậy, cái này thảm rồi. Cũng bị nàng làm hại!”
“Chúng ta yêu cầu một lần nữa khảo hạch!”
“Đúng, chúng ta yêu cầu một lần nữa khảo hạch!”
Chúng Luyện Đan Sư rối rít ồn ào kháng nghị, bởi vì … hiện trường một tổ luyện đan này thật sự là quá hỗn loạn, trên căn bản trừ Vân Khê, những người còn lại cũng chưa có một người nào luyện đan thành công, mọi người luyện chế đến một nửa, đã bị Vân Khê luyện chế vương phẩm đan dược phóng thích ra một Thánh Quang hấp dẫn chạy tới.
Đừng nói là bọn họ, tất cả Quan khảo hạch ở hiện trường, cũng không làm tròn trách nhiệm với mọi người.
Cho nên, đang lúc mọi người thương nghị, quyết định cho thêm những Luyện Đan Sư khác một cơ hội, để cho bọn họ một lần nữa tham gia khảo hạch.
Mà duy nhất thông qua khảo hạch là Vân Khê thì ở trong vòng vây mọi người, bị nhiệt tình “Mời” đi ra ngoài, mà vương phẩm đan dược nàng luyện chế lại bị Quan khảo hạch cưỡng chế để lại.
“Vân Khê, cấp chín...... Không, là vượt qua cấp chín thông qua!”