Q.5 - Chương 44: Gia Gia Hồ Lô Thần Bí
Một câu “Vượt qua cấp chín thông qua” như tiếng sấm, ở trong ngoài hội trường khảo hạch nổ tung.
Xưa nay chưa từng có a!
Đây là từ khi Đan Minh thành lập tới nay, lần đầu tiên có người có thành tích thông qua khảo hạch “Vượt qua cấp chín”.
Mọi người rối rít hoài nghi, có phải Quan khảo hạch bên trong đầu óc có vấn đề hay không, cho nên mới phán ra thành tích như thế? Cấp chín thìcấp chín nha, tại sao còn thêm chữ “Vượt qua”?
Vân Khê sờ sờ lỗ mũi, bị đám Quan khảo hạch vây quanh đưa ra trường thi, xoay người, vừa định muốn hỏi bọn họ đòi lại vương phẩm đan dược mà nàng mới vừa luyện chế tốt, ai ngờ người phía sau gặp nàng quay đầu lại, lập tức khẩn trương như chim bay tứ tán.
“À đan dược của ta......”
“Rầm!”
Đại môn nặng nề đóng lại trước mặt của nàng.
Vân Khê dở khóc dở cười, thì ra là bọn họ là nghĩ nuốt riêng đan dược của nàng, cho nên mới như thế quỷ quỷ quái quái, phản ứng dị thường đến thế.
“Đan dược của ta, còn không có đặt tên đâu, thật là......” Nàng không nhịn được lắc đầu.
Xoay người, nàng vừa định đi, thì cửa phía sau lại mở ra, một cái đầu ló ra, chính là Lưu đại sư. Chỉ thấy hắn cười ha ha đối với Vân Khê nói: “Vân cô nương, như thế này ngươi có thể đi chổ thương nhân dược liệu của Đan Minh tùy tiện lựa chọn dược liệu ngươi muốn, ta sẽ nói một tiếng với bọn họ, hết thảy phí dụng dược liệu, đều do Đan Minh chúng ta gánh chịu.”
Nói xong, hắn nhanh chóng rụt đầu trở về, sợ nàng đuổi theo hắn vọt vào bên trong cửa.
Vân Khê thật hết chỗ nói rồi.
“Thiên Thiên, chúc mừng muội!” Vân Trung Thiên đến phía sau của nàng, ôn nhu cười.
“Huynh tại sao cứ gọi muội a là Thiên Thiên vậy?” Vân Khê hiếu kỳ nói.
Vân Trung Thiên âm thầm than nhẹ, đưa tay, vuốt vuốt tóc của nàng, nói: “Đó là nhũ danh còn bé của muội, trước kia cả nhà chúng ta cũng là gọi muội như vậy.” Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt của hắn rõ ràng phai nhạt xuống.
“Có thể nói cho ta biết hay không, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Rất nhiều chuyện Vân Khê nghĩ không ra, cha mẹ nàng ở Nam Hi quốc đến cùng có đúng cha mẹ nàng hay không? Còn có Vân Trung Thiên, nếu hắn là ca ca của nàng, như vậy bọn họ tại sao lại chia lìa?
“Thiên Thiên, bây giờ còn không phải là thời điểm nói cho muội biết chân tướng, muội chỉ cần nhớ kỹ, chúng ta là thân nhân duy nhất, là đủ rồi.” Vân Trung Thiên nhàn nhạt cười, ngưng mắt nhìn nàng nói, ” Cố gắng mà quý trọng cuộc sống bây giờ đi, chỉ cần muội sống vui vẻ, ca ca cũng là hài lòng, không còn phiền muộn.”
“Nhưng là......” Vân Khê còn muốn nói điều gì, Vân Trung Thiên đã giơ tay lên, cắt đứt nàng, hướng nàng lắc đầu.
Lúc này, chung quanh vô số người săn tìm, rối rít hướng Vân Khê vây quanh, thay nhau oanh tạc cùng thuyết phục.
“Vân cô nương, tới chỗ chúng ta đi, chúng ta hàng năm cho ngươi mười triệu lượng thù lao!”
“Vân cô nương, tới chỗ chúng, chúng ta cho ngươi hai mươi triệu lượng!”
“Ba mươi triệu lượng”
“Ta ra bốn mươi triệu lượng!”
Một nhóm người đấu giá, cuối cùng đánh nhau, chờ bọn hắn đánh ra thắng bại, thời điểm quay đầu lại đi tìm Vân Khê, nàng đã sớm biến mất không thấy.
Vân Khê đã dẫn người của nàng, đi trước nơi mua bán dược liệu, mua dược liệu, dù sao thời gian Tiểu Thụ khảo hạch còn dài, nàng không ngại thừa dịp kẻ hở, chọn thêm chút ít dược liệu cần thiết, dù sao do Đan Minh tính tiền, không nên phí phạm!
Chờ bọn hắn mua trở lại, tiểu Thụ cũng đúng lúc khảo hạch xong, kết quả trong dự liệu, tiểu Thụ đã như ý nguyện thông qua khảo hạch cấp chín Luyện Đan Sư. Mặc dù quá trình không có truyền kỳ như Vân Khê vậy, bất quá tiểu mộc biểu hiện cũng đưa tới Quan khảo hạch chú ý, đối với hắn tán thưởng có thêm.
Đáng chú ý chính là, Vân Phiên Phiên đã ở lần này mà thông qua tư cách khảo hạch Luyện Đan Sư cấp chín, trước khi chia tay, còn cho vài ánh mắt giao phong, ý tứ phảng phất là đang nói…, cuối cùng thắng thua ngày mai trên đại hội luyện đan sẽ biết.
Không nghi ngờ chút nào, đại hội luyện đan lần này cạnh tranh vô cùng kịch liệt, chỉ riêng Luyện Đan Sư cấp chín, liền liên tiếp xuất hiện vài vị. Còn Luyện Đan Sư cấp chín trở xuống thì tỏ vẻ rất áp lực, mọi người cơ hồ đã có thể tiên đoán được cuộc thi này trục chính sẽ là Luyện Đan sư cấp chín, mà bọn họ bất quá chỉ là theo thái tử đọc sách, thuần túy ôm tâm tư tham dự cùng trao đổi mà đến.
Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người bị lưu tại Tiêu gia, trên mặt hai người cũng đều bị thương, không dám tùy ý đi ra ngoài gặp người, sợ bị người chê cười, tâm tình hai người có chút buồn bực.
“Thật nhàm chán a!”
“Đúng là thật nhàm chán! Cũng không biết Thiên Tầm tham gia khảo hạch Luyện Đan Sư thế nào.”
“Sớm biết sẽ không cùng gian thương kia tỷ võ rồi, gian thương chính là gian thương, vô cùng xảo trá.”
“Chờ võ công của chúng ta có tiến bộ, đến lúc đó quay đầu lại tìm hắn tính sổ!”
“Vậy bây giờ làm gì đây a? Thật là nhàm chán.”
“Nếu không, chúng ta đi ra ngoài đi dạo một chút? Tìm một chỗ không người, chúng ta đi ra ngoài hóng mát một chút. Ta vừa lúc biết một chỗ, phong cảnh xinh đẹp tuyệt trần, lại không có người nào xuất hiện.”
“Thật tốt quá! Vậy chúng ta còn không mau đi?”
Hai người trải qua một phen thương nghị, cuối cùng quyết định đi ra ngoài hóng gió.
Nơi này hoa sen nở rộ, Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người cũng nằm ở bên bờ, nhắm mắt nghỉ ngơi, xông vào mũi chính là mùi hoa sen thơm ngát, còn có...... Tựa hồ còn kèm theo chút mùi rượu.
Chậm đã, nơi nào đến mùi rượu thế?
Hai người tò mò, men theo nơi mùi rượu bay tới tìm kiếm.
“Hai tiểu tử, có muốn tới đây theo lão nhân gia uống một ngụm hay không?” Ở một bụi cỏ tươi tốt, bọn họ rốt cuộc tìm được nơi mùi rượu phát ra.
“Hồ lô gia gia, tại sao là ngươi?” Bạch Sở Mục nhận ra đối phương, lộ ra vẻ mừng rỡ, hắn đối với đối phương ấn tượng không tệ.
“Hồ lô gia gia? Hắn là ai vậy a?” Long Thiên Thần tò mò.
“Là lần trước ta cùng Thiên Tầm ở chỗ này vô tình gặp được lão tiền bối, tán gẫu qua mấy câu, không nghĩ tới hôm nay lại ở nơi này gặp lại, thật là trùng hợp a.” Bạch Sở Mục mỉm cười, ở bên người lão giả tìm chỗ ngồi xuống, cũng học bộ dáng lão giả, tùy ý nằm ở bên trong đống cỏ khô, nói, “Tiền bối, ngài lần trước là vì nữ nhi ngài uống rượu, như vậy lần này lại là vì cái gì?”
Long Thiên Thần cảm thấy thú vị, cũng học bọn họ nằm ở bên trong đống cỏ khô, gia nhập hàng ngũ bọn họ.
“Uống rượu phải xem tâm tình của mình, chưa chắc mỗi một lần đều cần lý do.” Lão giả đột nhiên quay đầu, nhìn thoáng qua Bạch Sở Mục, đuôi mắt nhếch nhẹ lên, hỏi, “Các ngươi đánh nhau sao? Làm sao bị đánh được thảm như vậy?”
Trên mặt Bạch Sở Mục ửng đỏ, ngại ngùng cười cười: “Cũng là võ công chúng ta không tốt, cho nên mới phải bị đánh, bất quá tiểu tử kia thật sự đáng giận, chuyên hướng trên mặt chúng ta đánh, quá hèn hạ!”
“Hắn căn bản là mượn cơ hội trả thù! Tiểu nhân xấu xa” Long Thiên Thần bực tức nói.
“Ta xem, xét đến cùng, là hai người các ngươi võ công không đủ?” Lão giả cười đùa lên tiếng, nhìn hai người trẻ tuổi, tâm tình không khỏi mới tốt lên. Hắn bỗng nhiên đứng dậy, mắt nhìn hai người trẻ tuổi từ trên xuống, nói: “Cũng được, lão phu với các ngươi hữu duyên, liền chỉ điểm các ngươi mấy chiêu.”
“Lão nhân gia ngươi cũng biết võ công?” Long Thiên Thần có chút không tin.
Lão giả cúi người, một tay bắt hắn từ trên mặt đất kéo lên, một tay giơ cao khỏi đỉnh đầu. Long Thiên Thần bị hắn làm sợ hết hồn, oa oa thẳng gọi.
“Ha ha ha......” Lão giả nghênh ngang cười một tiếng, sau đó tay ba ba ba đánh ở các yếu huyệt trên người Long Thiên Thần, “Người trẻ tuổi, trên người của ngươi công lực hùng hậu, phúc duyên không cạn. Chỉ tiếc, ngươi không thể hảo hảo mà lợi dụng bọn họ, đến nay mới hóa đi phần nhỏ công lực trong đó, để lão phu tới giúp ngươi giúp một tay sao!”
Một cổ sức mạnh hùng hồn đột nhiên đánh vào trong cơ thể Long Thiên Thần, mạnh mẻ hướng tứ chi bách hài chạy đến, Long Thiên Thần cả người lay động được càng thêm lợi hại, song lần này, cũng không bởi vì kinh sợ mà lay động, mà là tế bào cả người hắn đều bị kích thích, mỗi một chỗ da thịt, mỗi một giọt máu dịch đều ở kịch liệt nhảy lên, kịch liệt sôi trào.
“A ——”
Lực lượng nhiều quá đánh sâu vào, Long Thiên Thần có chút không chịu nổi rồi, hắn gào to một tiếng, lại vào thời khắc này tấn chức.
Huyền tôn ngũ phẩm!
Không, là Huyền tôn ngũ phẩm đỉnh!
Hắn có cảm giác mình chỉ cần thêm một chút sức mạnh nữa đánh sâu vào, là có thể trực tiếp đánh sâu vào Huyền tôn lục phẩm.
Song, nhưng vào lúc này giờ phút này, lực lượng phía dưới đột nhiên ngưng, hắn bị kéo, tự Nhiên rơi xuống.
“Lên cấp quá nhanh, đối với ngươi chưa chắc đã có trợ giúp, lão phu chỉ có thể giúp ngươi đến chỗ này. Kế tiếp, ngươi phải cần dựa vào chính mình cố gắng đi tấn chức, bất quá lão phu đã giúp ngươi đả thông mấy chỗ huyệt vị trọng yếu, ngày sau ngươi tu luyện, sẽ thông thuận nhiều lắm.” Lão giả mới vừa mới phát công lực, hiện tại một chút việc cũng không có, bình thản ung dung, thấy vậy Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người bị một trận ngạc nhiên.
“Đa tạ tiền bối rồi!” Long Thiên Thần rất là mừng rỡ, không nghĩ tới đối phương tùy ý phất tay mấy cái, hắn liền lập tức tấn chức rồi, hơn nữa hắn cảm giác thân thể uyển chuyển rất nhiều, gân cốt so với trước, cũng khác biệt nữa. Toàn bộ hết thảy cũng là công lao của lão giả, ông ta quả nhiên là một đời cao nhân a!
Bạch Sở Mục thấy vậy kích động một trận, la hét ầm ĩ nói: “Đến ta! Đến ta!”
“Chờ một chút.” Lão giả đột nhiên hí mắt, ngó chừng Long Thiên Thần nói, “Ngươi cũng đã biết, bên trong thân thể ngươi có một đoàn bóng ma màu đen chứ?”
Long Thiên Thần nhức đầu, về chuyện bóng ma, ngay từ lúc Triệu viện trưởng nói hắn đã nghe, chỉ vì không có ảnh hưởng đến sức khỏe mấy, cho nên hắn mới không để ý đến.
Hắn gật gật đầu nói: “Ta biết, nhưng tựa hồ không có cách nào trừ đi nó, cho nên ta cũng chỉ có thể mặc kệ nó.”
” Bóng ma trên người của ngươi quả thực rất sâu, giống như là từ trong bụng mẹ mà có. Muốn trừ đi nó, đâu có dễ thế?” Lão giả tựa hồ nghĩ tới điều gì, ánh mắt bắt đầu trở nên xa xăm.
Long Thiên Thần lạc quan khẽ cười nói: “Không sao đâu, có thể sống bao lâu thì biết bấy lâu.”
“Tiểu tử ngươi! Trên người có vấn đề, làm sao không nói sớm? Đại ca cùng đại tẩu của ngươi nếu như biết trên người của ngươi có vấn đề, bọn họ nhất định sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi giải quyết, một mình ngươi buồn bực không nói, mọi người làm sao giúp ngươi?” Vẻ mặt Bạch Sở Mục đột nhiên nghiêm nghị, mạnh mẽ lên án.
Long Thiên Thần buông buông tay nói: “Đại ca, đại tẩu bọn họ bận rộn như vậy, ta không muốn bọn họ phân tâm nữa, huống chi trước mắt đại ca bận rộn tìm kiếm cửa vào gia tộc Hiên Viên, đại tẩu thì bận rộn đại hội luyện đan, ta làm sao có thể vào lúc này gây thêm phiền toái cho bọn chứ?”
Lão giả tựa hồ nghe đến lời nhạy cảm, ánh mắt khẽ biến, thử dò xét hỏi: ” Cửa vào Gia tộc Hiên Viên? Đại ca của ngươi tìm kiếm cửa vào gia tộc Hiên Viên làm cái gì? Chẳng lẽ hắn không biết gia tộc Hiên Viên không cho phép ngoại nhân tự ý vào sao? Nếu không dữ nhiều lành ít.”