Chương 141: Song Quyền Khó Địch Nổi Bốn Tay.
"Tự nổ yêu đơn? Không phải chứ?"
Ngụy Tác ẩn trong góc tối xem kịch cũng tròn mắt.
Cái “đầu chó” của Xích dực viêm ma tuy thủng một lỗ, lăn lộn dị thường thống khổ tại nham tương trì, nhưng từ góc độ của Ngụy Tác thì thấy vết thương từ từ khôi phục. Vị lục cấp trung giai đại ca này chưa đến mức sơn cùng thủy tận, nhưng vì sao lại nóng tính như thế? Rõ ràng lúc nãy còn lưu manh như thế mà giờ lại xốc nổi.
Tích tắc trong óc gã lóe điện quang, tiếng nổ inh tai vang lên, lục sắc quang mạc bị nổ tung, băng hoa và hoàng sắc quang mang ở phía sau phun trào song khí, tan biến vô ảnh vô tung khi bị hắc sắc đơn hỏa xung kích.
Trong sát na, Hà Thác Đối và bọn Mặc lão quái nhợt nhạt mặt mày!
Ai cũng hiểu rõ lục cấp trung giai yêu thú tự kích nổ yêu đơn có uy lực thế nào.
"Lẽ nào Hỏa linh toản của Phong lão quái đánh trúng chỗ yếu hại của nó?"
Mặc lão quái chỉ kịp lóe lên ý nghĩ tránh đi, không kịp thu lại ba mươi hai tấm bạch sắc trường phan, hắc sắc đơn hỏa đã tràn tới, ba mươi hai tấm Âm hồn phan lão khó khăn lắm mới luyện chế được, có thể bố trận ở bất cứ đâu bị thiêu rụi quá nửa.
Mọi tu sĩ khác cơ hồ đều cuống quít phát ra pháp bảo phòng ngự mạnh nhất.
"Chà! Hay quá!"
Lục bào lão đầu hưng phấn kêu lên, đồng thời mắt Ngụy Tác tròn vo, liên tục ba linh quang quang tráo và năm tấm pháp thuẫn che trước mặt toán tu sĩ.
Tấm nhỏ nhất trong năm tấm cỡ nửa thân người, tấm lớn nhất ngang với Xích giáp thuẫn của Ngụy Tác, cũng rất dày dặn.
Uy năng của năm tấm pháp thuẫn cho thấy, có tới bốn tấm là linh giai pháp thuẫn!
Tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ trọng quả nhiên hơn xa tu sĩ tầm thường.
"Rẹt, rẹt, rẹt"!
Liên tục vang lên tiếng nổ, ba linh quang quang tráo có uy năng có hơn bán linh giai vỡn ta, năm tấm pháp thuẫn chặn trước mặt bảy tu sĩ rơi mất ba tấm, cuối cùng cũng chặn được đơn hỏa xung kích như mưa bấc.
Hà Thác Đối và bọn Mặc lão quái tuy sắc mặt khó coi nhưng thấy tình cảnh đó đều lấy làm may mắn vì thoát chết.
Nhưng Hà Thác Đối có tu vi tối cao cũng lồi mắt ra vì lại một viên hắc sắc yêu đơn từ miệng Xích dực viêm ma phun ra.
"Sao lại thế được!" Thấy cảnh đó, Ngụy Tác cũng hoài nghi mắt mình. Chúng nhân đều biết, trừ yêu thú đặc biệt như Song đầu khuyển ra, mọi yêu thú khác chỉ có thể có một viên yêu đơn.
"Giả đơn!" Lục bào lão đầu lại hưng phấn cực độ cười ha hả, "Được! Khá lắm, lại ngưng được giả đơn, xem ra Xích dực viêm ma này sắp thành trưởng lão cấp rồi, phen này sẽ có kịch hay để xem.”
"Tách, tách, tách, tách"!
Bọn Mặc lão quái đều kinh hoàng, hai tấm pháp thuẫn còn lại bị đơn hỏa trong yêu đơn chân chính chạm vào.
Đơn hỏa thật sự như dầu đen, uy năng hơn xa đơn hỏa lúc nãy.
Hai tấm linh giai pháp thuẫn cơ hồ không kịp ngăn chặn đã bị thiêu tan tành.
Hắc sắc đơn hỏa tràn ra phía sau tấm pháp thuẫn, chạm vào Thiết linh tử không kịp tránh né, cao thủ Chu thiên cảnh ngũ trọng, có thể dễ dàng giết được Ngụy Tác chỉ kịp kêu lên thê thảm, biến thành một cục than đen.
Pháp y của Thiết linh tử tuy đẹp đẽ nhưng không thể so với pháp y trên mình di hài trong động.
Bị hắc sắc đơn hỏa trực tiếp thiêu hủy, bùng một tiếng, phap y của Thiết linh tử rơi xuống, hóa thành một đống tro tàn.
"Hỏa linh toản cần thời gian nhất định để kích phát, giúp ra chặn yêu đơn!"
Toàn thân Phong lão quái bao trùm trong thanh sắc phong trụ, nhăn nhó rít lên.
"Xoạt!"
Cùng lúc, Kim bà bà ở bên Thiết linh tử sợ run người, vung tay rút pháp bảo kim sắc phượng trâm, hóa thành một đạo kim quang, đánh trúng đầu Xích dực viêm ma.
Mặt Xích dực viêm ma vỡ ra một vết lớn.
Đau đớn, yêu đơn thật sự của Xích dực viêm ma thu hồi rất hanh, đơn hỏa cuốn tới, pháp bảo hình kim sắc phượng trâm bị đốt thành tro.
Thấy chỉ thò đầu ra thì vẫn bị đánh vào đâu, Xích dực viêm ma gầm lên như địa hỏa sôi trào, toàn thân nổi lên.
Vị lục cấp trung giai đại ca này hiển nhiên không chỉ biết mỗi thủ đoạn dùng đơn hỏa oanh kích, vừa nổi lên thì hỏa vân lại ngưng kết phía trên cả nham động, mưa lửa trút xuống ào ạt.
Đẳng cấp như song phương giao chiến quả thật hung hiểm dị thường, khiến Ngụy Tác kinh tâm động phách, không dám xem tiếp.
"Bên trái, bên trái, linh giai pháp bảo công thủ toàn diện, đệ tử tinh anh Thiên Nhất môn đúng là đệ tử tinh anh, có cả bảo vật như thế.”
"Mau xem, mau xem kìa! Linh giai trung phẩm thủy hệ pháp bảo!"
"Ha ha, đánh! Đánh cho ta!"
Ngụy Tác tắt tiếng vì lục bào lão đầu lại tỏ ra rất hưng phấn, như thể bạo lực cuồng chỉ hi vọng hai bên đánh đến sứt đầu mẻ trán, không còn dáng vẻ sợ bị toán tu sĩ phát hiện như lúc trước.
Bên trái Phong lão quái, đệ tử Thiên Nhất môn trẻ tuổi có tu vi thấp nhất, trước đó bị lãng quên lại lấy ra một tờ giấy vàng lớn cỡ bàn tay.
Chân nguyên của y liên miên dồn vào, kim sắc quang mang sáng rực, hình thành một chữ "Thiên" lớn trước mặt y.
Chữ "Thiên" do kim quang ngưng thành này trông nặng vạn cân, được y thôi động thì chặn trước mặt, từ từ ép xuống địa hỏa nham tương trì, uy áp khiến Ngụy Tác có cảm giác nghẹt thở.
Bên phải Phong lão quái, Hà Thác Đối mặt mũi thập phần âm trầm lấy ra một viên lam sắc châu tử, thủy hệ linh khí kinh nhân tràn ra, trong tích tắc đã ngưng thành một tấm linh giai thủy thuẫn trước mặt Phong lão quái, thủy hệ linh khí vẫn liên tục từ lam sắc châu tử phát ra.
Lục bào lão đầu nói đó là linh giai trung phẩm pháp bảo, vậy khẳng định không thể nhầm.
"Xoạt!"
Được Phong lão quái toàn lực dồn chân nguyên, Hỏa linh toản lại kích phát, hồng quang lóe lên xuyên qua trán Xích dực viêm ma.
Ầm!
Hắc sắc yêu đơn lại giáng ra, dâng tràn hắc sắc đơn hỏa.
Đệ tử Thiên Nhất môn phát ra chữ Thiên và đơn hỏa co kéo được một chốc thì bị thiêu cháy, đơn hỏa lại chạm vào thủy thuẫn do linh cấp trung giai lam sắc châu tử kích phát, nhất thời không thiêu được, họ Hà liên tục phát ra băng hoa, cầm chân yêu đơn Xích dực viêm ma.
"Xong rồi, hảo hán không địch nổi đông người, Xích dực viêm ma xong rồi.” Thấy yêu đơn oanh kích bị đệ tử Thiên Nhất môn và Hà Thác Đối liên thủ chặn lại, lục bào lão đầu tỏ ra ấm ức.
Quả nhiên, thừa cơ hội này, một đạo thanh quang và một đạo bạch quang từ Đại Ngu Cuồng Sinh và Mặc lão quái bắn ra, giáng vào ngực Xích dực viêm ma hất nó văng đi mấy bước.
Xoạt một tiếng, Phong lão quái lại phát ra Hỏa linh toản, đục thủng một lỗ bên trái mặt Xích dực viêm ma.
Đơn hỏa của Xích dực viêm ma tuy hung hãn nhưng còn có khắc tinh là Hỏa linh toản.
"Cẩn thận! Nó định tự phát nổ yêu đơn thật sự!"
Sắc mặt Hà Thác Đối biến hẳn, định lùi cho nhanh. Viên yêu đơn lơ lửng trên không chợt loáng thoáng xuất hiện hắc hồng sắc quang văn.
"Bốp!" Cùng lúc động quật lạnh hẳn lại, một viên bạch sắc tinh châu từ tay Kim bà bà bắn ra, vào ngay miệng Xích dực viêm đang hút hỏa linh khí tức để tự kích nổ yêu đơn.
Hàn khí kinh nhân bừng lên, đầu Xích dực viêm ma kết một lớp băng cứng.
"Mặc lão quái!"
Ném xong bạch sắc tinh châu, Kim bà bà hú vang. Mặc lão quái lạnh lùng phất tay, sáu đạo bạch quang phá băng cắm vào đầu Xích dực viêm ma.
Sáu mũi xương nhọn khắc đầy phù văn!
Tích tắc băng đóng trên đầu Xích dực viêm ma tan đi, Mặc lão lạnh lùng thốt ra một chữ “nổ”.
Ầm!
Sáu mũi xương nhọn nổ tung, hất bay nửa cái đầu Xích dực viêm ma.
"Được rồi!"
Đệ tử Thiên Nhất môn trẻ tuổi nhất hớn hở kêu lên.
Đồng thời, Mặc lão quái, Kim bà bà và Phong lão quái đến gần hơn, như lâm đại địch nhìn bọn Hà Thác Đối.
Nếu Thiết linh tử bất tử còn sống, bốn người bọn lão ngang với bọn họ Hà, nhưng hiện tại Thiết linh tử mấy mạng, giao chiến tất họ sẽ triệt để hạ phong.
Hiện tại Xích dực viêm ma đã giải quyết xong, vấn đề này lại nổi lên.
"Yên tâm, tại hạ nói là giữ lời, Xích dực viêm ma chưa chết hẳn, đừng để có gì bất ngờ xảy ra.” Hà Thác Đối nhìn ba người mỉm cười: "Nếu chư vị yên tâm với bọn mỗ thì đừng xuất thủ, chuyên tâm phòng bị, để mỗ giết Xích dực viêm ma xong rồi tính.”
Hà Thác Đối đưa mắt ra hiệu cho Đại Ngu Cuồng Sinh và đệ tử tinh anh Thiên Nhất môn đứng cạnh đoạn thư thái điểm vào viên lam sắc châu tử trước mặt, thủy thuẫn đột nhiên hóa thành thủy nhận dài cả trượng chém vào nửa cái đầu còn giật giật của Xích dực viêm ma.
Không có đủ chân nguyên, lực phòng ngự của Xích dực viêm ma đại giảm, thủy nhận lướt qua, nửa cái đầu còn lại cũng bị cắt bay.
Thông Thiên Chi Lộ
Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----