Chương 142: Không Để Lại Gì?
Bất quá Hà Thác Đối thu lại viên linh cấp trung giai lam sắc pháp châu, chỉ vào Xích dực viêm ma từ từ chìm xuống dưới Địa hỏa tiên liên trong nham tương trì, "Chư vị còn không yên tâm thì hai vật này do chư vị lấy trước rồi chia cho bọn mỗ sau.”
"Được, như lời Hà huynh.” Mặc lão quái, Kim bà bà, Phong lão quái nhìn nhau, Phong lão quái lướt nhanh đến phía trên Địa hỏa tiên liên vung tay, một cây thanh sắc tiểu đao từ tay áo bay ra, choang một tiếng, cọng Địa hỏa tiên liên cứng như tinh thiết, thanh sắc tiểu đao chém vào rực hoa lửa, nhưng vẫn cắt được. Một tay đỡ lấy Địa hỏa tiên liên, tay kia của Phong lão quái chụp xuống, như mở bát úp, xách thi thể Xích dực viêm ma chìm một nửa xuống nham tương lên.
"Hiện tại Thiết linh tử đã chết nhưng y là người cua bọn ta, cánh Địa hỏa tiên liên của y sẽ thuộc về bọn ta. Còn các vị chia chác thế nào thì bọn ta không can thiệp.” Thấy Phong lão quái cầm Địa hỏa tiên liên, tay kia xách thi thể Xích dực viêm ma ném trước mặt chúng nhân, Hà Thác Đối mỉm cười: "Các vị cứ hái ba cánh Địa hỏa tiên liên, còn lại giao cho bọn mỗ là được.”
Ngừng lại một chốc, mục quang Hà Thác Đối lại dừng ở bộ hài cốt gần đó, nói đầy thâm ý, "Xích dực viêm ma và đồ của Tần lão ma thì chúng ta chia đều làm sáu, được không?"
Bọn Mặc lão quái nhìn nhau rồi gật đầu, "Được, chia theo lời ngươi là được.”
Phong lão quái không nói nhiều, kéo mạnh tay định bẻ một cánh Địa hỏa tiên liên. Nhưng rồi lão nhíu mày, cánh sen rất dài, không thể bẻ được. Tay Phong lão quái rực thanh quang, động dụng chân nguyên, cách một tiếng thật khẽ, bẻ được một cánh sen như hồng ngọc.
Phong lão quái đưa năm cánh Địa hỏa tiên liên cho Mặc lão quái mắt ánh lên thần sắc tham lam.
Thiết linh tử xui xẻo bị giết, Kim bà bà vốn không nhắm vào Địa hỏa tiên liên cũng cực kỳ động tâm, nói với Mặc lão quái, "Mặc lão quái, ngươi thu hai cánh Địa hỏa tiên liên lại, ta sẽ dùng thứ khiến ngươi và Phong lão quái mãn ý để đổi lấy cánh Địa hỏa tiên liên này được không?"
"Tất nhiên được.” Mặc lão quái gật đầu.
Vốn cánh Địa hỏa tiên liên này của Thiết linh tử, sẽ do lão và Phong lão quái, Kim bà bà chi nhau, Kim bà bà nếu lấy ra được thứ khiến lão vừa y thì có thể nhường lại một phần ba cho bà ta. Với lão chỉ cần lợi dụng một cánh lục phẩm Địa hỏa tiên liên, gần như nắm chắc tu thành hỏa linh căn.
Mặc lão quái gật đầu rồi cúi xuống định hái hai cánh Địa hỏa tiên liên.
Nhưng bất ngờ, Mặc lão quái đột nhiên ném cả đóa Địa hỏa tiên liên vào địa hỏa nham tương trì.
Đồng thời, bạch cốt pháp y của lão rực bạch quang, ma âm gào thét như sói tru quỷ hú, lao vút về phía cửa thoát thân, mọi tấm phướn trắng chưa tổn hại chặn sau lưng.
"Mặc lão quái, ngươi định làm gì!" Kim bà bà ré lên.
Phong lão quái biến sắc, lao vút về phía Địa hỏa tiên liên bị Mặc lão quái ném đi, cầm lấy Địa hỏa tiên liên thì cũng thét lên thê thảm.
Không hiểu vì sao, mới hút lấy Địa hỏa tiên liên thì đã ngập một nửa đóa xuống nham tương, y không động dụng chân nguyên, mà nửa bàn tay cũng bị đốt bỏng rộp.
Một đạo lam sắc thủy quang từ tay Hà Thác Đối bắn ra chém tan mọi tấm phướn, đuổi vào thông đạo, Mặc lão quái thét lên thê thảm nhưng tiếng xé không khí không dừng.
Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt.
"Chà, là chuyện gì hả?" Ngay cả Ngụy Tác và lục bào lão đầu ẩn trong góc thèm thuồng nhìn dói phương phân chia Địa hỏa tiên liên cũng ngẩn ngơ, nhất thời không kịp phản ứng.
Hà Thác Đối cực độ âm trầm nói nhanh, "Mặc lão quái có thù tất báo, trong Di Thiên cốc trung có không ít đệ tử Bạch Khô môn, quyết không thể để y đào thoát! Đại Ngu Cuồng Sinh, chúng ta truy sát Mặc lão quái. Phong lão quái, Thịnh Toàn, giao Kim bà bà cho các ngươi.” Dứt lời, Hà Thác Đối và Đại Ngu Cuồng Sinh lao vút đi.
Kim bà bà biến hẳn sắc mặt, đệ tử tinh anh Thiên Nhất môn tên Thịnh Toàn cũng chặn ở lối ra, cùng bọn Phong lão quái kẹp Kim bà bà giáp vào giữa.
"Phong lão quái, hóa ra ngươi tiết lộ tin tức! Chả trách chúng biết tình hình ở đây như lòng bàn tay!" Kim bà bà vừa nhanh chóng thi triển thanh sắc quang tráo, vừa gầm lên với Phong lão quái, "Ngươi hùa với chúng thì được lợi gì!"
"Những thứ khác không cần cũng không sao.” Tay còn đau đớn, sắc mặt hung hãn như quỷ dữ, Phong lão quái lạnh giọng: "Chỉ là ta cũng rất có hứng với yêu đơn Xích dực viêm ma.”
"Chỉ vì muốn có thêm viên yêu đơn này?" Kim bà bà lạnh giọng: "Dù ngươi giết ta lúc này, không sợ chúng sẽ giết ngươi sao?"
"Việc đó thì ta không lo. Lúc trước ta đã bảo chúng giao ra bảy mươi vạn viên hạ phẩm linh thạch, chi ta biết chỗ để ở đâu, chỉ khi ta an toàn ra khỏi đây mới theo ước định cho chúng biết địa điểm cất bảy mươi vạn viên hạ phẩm linh thạch.” Phong lão quái lạnh giọng: "Nể tình chúng ta quen nhau, ngươi tự kết liễu đi, ta sẽ an táng tươm tất.”
"Chà!" Ngụy Tác thấy Phong lão quái vừa nói vậy vừa rút ra mấy sợi như sợi tơ trong Địa hỏa tiên liên ra.
Thiên niên ti!
Gã hiểu ngay vì sao Mặc lão quái lại làm như thế.
Địa hỏa tiên liên sinh trưởng tại địa hỏa nham tương trì đương nhiên không thể không nhiên xuất hiện pháp khi độc ác chuyên để bẫy người ta như Thiên niên ti.
Địa hỏa tiên liên đã lọt vào tay Phong lão quái, hiển nhiên do Phong lão quái lúc bẻ cánh Địa hỏa tiên liên đã ngầm cài mấy cọng Thiên niên ti vào.
Chỉ cần Mặc lão quái cũng như y, dùng chân nguyên bẻ Địa hỏa tiên liên thì Thiên niên ti sẽ chui vào thể nội, trừ khử Mặc lão quái rồi, ngần ấy người giết Kim bà bà nhất cá tất nhiên vạn vô nhất thất.
Mưu kế của Phong lão quái cực kỳ ác độc, thông thường ai thấy Địa hỏa tiên liên mới được hái, thiên cấp linh dược vào tay mình thì đều mắt sáng hơn sao, chỉ mong bẻ được một cánh, hà huống Phong lão quái còn cố ý thị phạm trước, dùng chân nguyên bẻ một cánh Địa hỏa tiên liên.
Mưu kế này dù Ngụy Tác cũng trúng chiêu.
Không ngờ Mặc lão quái lại âm trầm tinh ranh đến thế, trong tình hình này mà vẫn phát hiện Thiên niên ti, lập tức nghĩ thông tiền nhân hậu quả, biết là Phong lão quái và bọn Hà Thác Đối lừa gạt lão.
Càng khiến Ngụy Tác bội phục tột bậc là tích tắc Mặc lão quái đã hiểu rằng mang Địa hỏa tiên liên theo thì khó thoát nên ném Địa hỏa tiên liên đi, bức người khác phải chú ý, Phong lão quái cũng buộc phải cứu Địa hỏa tiên liên.
Bị bọn Hà Thác Đối bao vây chuẩn bị xuất thủ mà vẫn để láo thoát khỏi nham động, chỉ không rõ Mặc lão quái có thoát được không.
"Phong lão quái, viên yêu đơn này đối với ta cực kỳ trọng yếu.” Kim bà bà biến sắc mấy lần rồi van xin, "Nể tình chúng ta quen nhau nhiều năm, ta sẽ cho ngươi hai mươi vạn viên hạ phẩm linh thạch, chúng ta liên thủ giết đệ tử Thiên Nhất môn này, hiện tại toàn bộ Địa hỏa tiên liên đều trong tay ngươi, ta không cần cánh nào, ngươi lại được nuốt trọn bảy mươi vạn viên hạ phẩm linh thạch của chúng, ngươi có được gấp mấy lần viên yêu đơn này, không được sao?"
Nghe Kim bà bà nói vậy, đệ tử tinh anh Thiên Nhất môn tên Thịnh Toàn cũng hơi khẩn trương, nhưng Phong lão quái lạnh giọng: "Kim bà bà, có linh thạch cũng phải còn mạng mới lấy được, ta không chắc sẽ thoát được Thiên Nhất môn và Tụ Tinh tông liên thủ truy sát.”
Kim bà bà định nói gì đó nhưng lập tức biến sắc không nói thành lời vì tiếng xé gió vang lên, Hà Thác Đối và Đại Ngu Cuồng Sinh mặt mày khó coi lại xuất hiện ở cửa động.
Thấy Hà Thác Đối và Đại Ngu Cuồng Sinh xanh lét mặt mày, Phong lão quái cũng hơi biến sắc run giọng: "Thế nào, để y thoát rồi hả?"
Hà Thác Đối sầm mặt trầm giọng: "Không ngờ Mặc lão quái còn luyện một con rối thế thân, bị y qua mặt.”
"Nơi này không nên ở lâu.” Sắc mặt Phong lão quái cũng sầm xuống, ngoái lại hung hắn bảo Kim bà bà, "Kim bà bà, ngươi tự giải quyết hay để bọn ta phải động thủ?"
"Thôi vậy, chỉ trách ta tin lầm ngươi.” Kim bà bà liếc Phong lão quái đầy thê thảm, vỗ mạnh lên trán, máu tóe lên, trán xuất hiện một lỗ thủng, thân thể gục xuống, hơi thở tắt ngay.
Phong lão quái đanh mặt lục lọi Kim bà bà một lượt, lấy cả nạp bảo nang ra.
Thanh quang lóe lên, ngực Kim bà bà lại phun máu, Phong lão quái không yên tâm phát ra thêm một đạo phong nhận, cắt vào tâm mạch bà ta.
Phong lão quái trước đây trông có vẻ tiêu sái hiền lành nhất trong bốn người lại có thủ đoạn độc ác đến mức Ngụy Tác cũng thấy lạnh buốt sống lưng, cơ hồ có con trùng bò qua.
Không hề dừng lại, phong trụ quét qua biến di dài tu sĩ trong góc thành bột, đồng thời thu hết mọi vật vào tay Phong lão quái.
Gom hết mọi thứ trong động, bọn Phong lão quái lướt ra ngoài.
"Không để lại gì cho ta cả!"
Tuy lấy làm may mắn là toán sát thần đã đi nhưng thấy họ lấy sạch mọi thứ, Ngụy Tác vẫn ấm ức cực độ kêu thầm.
"Ầm!"
Đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, núi non lay động.
Chát!
Phong lão quái lao đi đầu tiên văng lại như cái túi rách, đập xuống đất lăn liền hai vòng, chỉ vài trượng nữa là rơi xuống địa hỏa nham tương trì.
Thông Thiên Chi Lộ
Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----