Chương 1420: Trẫm đã nhìn nhầm
- Được. Như vậy, trẫm phong con làm Đại nguyên soái chinh tây, chuyên chịu trách nhiệm tất cả công việc ở Tây Ngoại Châu!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Vâng!
Sắc mặt Uyển Nhi công chúa nghiêm nghị.
Thời điểm nên thả lỏng thì thả lỏng, thời điểm nên nghiêm túc, nhất định phải nghiêm túc.
Uyển Nhi công chúa tinh quái nhí nhảnh, trí lực hơn người, tất nhiên hiểu được rất nhiều chuyện hơn so với rất nhiều người khác.
Do Uyển Nhi công chúa đứng ra, Tây Ngoại Châu, nhất thời cực kỳ dễ dàng, nhanh chóng thu lấy.
Tốc độ thu lấy Tây Ngoại Châu như vậy thực sự khiến tất cả những người khác trong thiên hạ đều phải kinh ngạc.
- Cương vực Hỏa Vân, thần phục Thiên giới Đại Trăn!
- Cương vực Trọng Thiên, thần phục Thiên giới Đại Trăn!
............
.........
...
Mỗi ngày, các loại tin tức từ khắp nơi trong thiên hạ truyền về.
Cương vực Đông Phương, trên mặt Liên Thần lộ vẻ bối rối.
Ban đầu Liên Thần còn tưởng rằng Đại Chu có thể chống đỡ được bước tiến của Đại Trăn. Nhưng xem tình huống bây giờ, làm gì có chống đối. Căn bản đều là đưa cương vực cho Đại Trăn.
- Tên yêu nghiệt Diêm Xuyên này, hắn đã thu nhận Thượng Quan Uyển Nhi làm nữ nhi từ lúc nào vậy?
Liên Thần nghe đệ tử phía dưới báo cáo, nhất thời không ngừng cảm thấy cổ quái.
Dù sao cũng là bị Diêm Xuyên đánh bại, trong lòng chung quy có một chút canh cánh trong lòng.
Bắc Ngoại Châu!
- Ha ha ha ha, Thập Cửu, thấy được không? Thượng Quan Uyển Nhi ẩn nấp còn sâu hơn so với ngươi năm đó. Còn sớm!
Chung Sơn cười với một người con trai đứng sát bên cạnh nói.
Thành Lạc Dương, tại cửa Thái Cực Điện.
Mỗi tin tức xấu truyền đến, trong nháy mắt, tất cả Thiên giới Đại Chu đều muốn suy sụp.
Sắc mặt Võ Chiếu âm trầm, sắc mặt quần thần cũng âm trầm.
Lúc trước không một ai có thể nghĩ đến, Thượng Quan Uyển Nhi lại là kẻ phản bội.
- Mẫu đế, Diêm Xuyên đã bố cáo thiên hạ. Thượng Quan Uyển Nhi lại có thể là con gái của Diêm Xuyên và Triệu A Phòng. Uyển Nhi công chúa của Thiên giới Đại Trăn, hiện tại sắc phong làm Thượng Quan vương, quản lý chính việc chinh phạt Tây Ngoại Châu!
Thái Bình công chúa tỏ ra cổ quái nói.
Vẻ mặt của rất nhiều người trong đám quần thần đều giống như bị táo bón. Dáng vẻ bối rối kia, nhất thời không biết làm sao biểu đạt.
Phù!
- Thượng Quan Uyển Nhi, trẫm đã nhìn nhầm rồi!
Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Đại Đế, làm sao bây giờ? Đã có hai mươi cương vực nổi loạn!
Địch Nhân Kiệt lo lắng nói.
Võ Chiếu ngẩng đầu nhìn nóc nhà Thái Cực Điện, dường như muốn xuyên qua nóc nhà có thể nhìn thấy bầu trời.
Sau khi trầm mặc một hồi, Võ Chiếu hít sâu một cái nói:
- Thị phi thành bại, cũng không phải dựa vào cương vực lớn là có thể quyết định được. Đến cuối cùng ai là người có thể cười được, còn chưa biết!
- Ồ?
Quần thần kinh ngạc nhìn về phía Võ Chiếu.
Võ Chiếu lại không nói gì nữa, mà lạnh lùng nhìn về phía đông. Trong lòng Võ Chiếu có phần tức giận.
Lúc này tất cả thiên hạ thiên giới Đại Chu đang xôn xao bàn tán.
Đến lúc này, vô số bách tính mới hiểu được, Thượng Quan đại nhân cao cao tại thượng kia lại có thể là công chúa đến từ Đại Trăn?
Vô số bách tính không thể tưởng tượng nổi về chuyện này.
Mà giờ phút này tại cương vực Bất Tử, Phần Mộ Tiên Vương cũng kinh ngạc khi nghe được hậu bối trong gia tộc bẩm báo.
- Thượng Quan Uyển Nhi là con gái của Diêm Xuyên sao? Vận đạo của Diêm Xuyên này thật sự muốn nghịch thiên?
Phần Mộ Tiên Vương cổ quái nói.
- Vâng. Hiện tại, gần như toàn thiên hạ đều cảm thấy kinh hãi trước tin tức này. Ai có thể ngờ được, bàn tay của Diêm Xuyên lại có thể vươn xa như vậy?
Phần Mộ Lân Cốt cổ quái nói.
- Xa?
Phần Mộ Tiên Vương bối rối nhắc lại.
- Đúng vậy, Thiên đế Đại Hình ngày xưa là con trai của Diêm Xuyên. Một đám thánh nhân, cường giả, kiêu hùng đều chết vì hắn. Sau đó Minh Vương cũng là con trai của Diêm Xuyên. Vô số bộ lạc tại thế giới Đại Ác, còn cả cơ nghiệp của Liên Thần cũng bị hủy. Hiện tại Thượng Quan Uyển Nhi cũng gọi Diêm Xuyên là phụ thân. Thiên giới Đại Chu này cơ hồ đã bị nàng hủy rồi!
Phần Mộ Lân Cốt cổ quái nói.
- Ừm!
Phần Mộ Tiên Vương cũng kinh ngạc nửa ngày.
- Gia chủ, Võ Chiếu chính là Đại Đức Tôn. chúng ta còn không ra tay sao?
Phần Mộ Lân Cốt hỏi.
Hít sâu một cái, Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói:
- Từng có hai lần thất bại trước, lần này ta phải thận trọng hơn một chút, cẩn thận nghiên cứu Võ Chiếu, để đề phòng bất ngờ xảy ra. Dù sao đi nữa, tu vi của Võ Chiếu yếu như vậy, lại có thể nắm giữ được một châu trong thiên hạ, bản thân chắc hẳn không tầm thường, Bây giờ nhìn thấy Thượng Quan Uyển Nhi làm phản, ta mới yên tâm!
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
- Gia chủ, Võ Chiếu không còn hậu chiêu nào sao?
- Tất cả những việc Võ Chiếu trải qua đều rất rõ ràng. Võ Chiếu đã từng có một sư huynh Thông Thiên cường đại. Nhưng vậy thì có thể làm sao? Còn không phải là một nắm đất vàng sao? Đương nhiên, người khiến ta ngày xưa nhìn không thấu, vẫn là Chu Hồng Quân bảo vệ Đại Chu. Tuy nhiên, đầu hắn có vấn đề, đã sớm khiêu chiến với Thiên số. Kết quả hắn đã chết, không có gì đáng để ta phải chú ý nữa!
Phần Mộ Tiên Vương lắc đầu nói.
- Vậy thì tốt!
Phần Mộ Lân Cốt nói.
- Như vậy, ta đi bắt Võ Chiếu. Các ngươi chuẩn bị tế đàn, giúp ta thu thập công đức trong thiên hạ!
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Uốn éo đầu, Phần Mộ Tiên Vương chậm rãi bước ra khỏi Tiên Vương Điện, nhìn về phía thành Lạc Dương.
Ánh mắt Phần Mộ Tiên Vương có phần lạnh lẽo. Hắn đạp chân xuống, trong nháy mắt vọt về phía thành Lạc Dương.
Ầm!
Trong nháy mắt Phần Mộ Tiên Vương biến mất ở phía chân trời.
Bên trong Thành Lạc Dương, những báo cáo xấu không ngừng truyền đến. Tâm trạng của Võ Chiếu cực kỳ gay go.
Sau khi bãi triều, Võ Chiếu một mình ở lại bên trong Thái Cực Điện.
- Thượng Quan Uyển Nhi? Hừ! Ngươi dám phản bội ta sao?
Võ Chiếu lộ vẻ căm tức.
- Còn nữa, Diêm Xuyên, Thủy hoàng đế? Hừ!
Trong mắt Võ Chiếu đầy lửa giận.
Một mình Võ Chiếu ngồi ở trong đại điện, trong lòng càng lúc càng gay go.
- Két!
Đột nhiên, cửa đại điện ầm ầm đóng lại.
Bên ngoài đại điện, một đám thị vệ có chút sững sờ. Tại sao cửa đại điện lại tự nhiên đóng lại như vậy? Là Đại Đế đóng cửa đại điện sao?
Nghĩ tới đây, mọi người lại trở lại bình thường.
Nhưng Võ Chiếu hiểu rõ, cửa đại điện cũng không phải là do mình đóng lại.
Trong giây lát khi cửa lớn của đại điện đóng lại, con ngươi của Võ Chiếu cũng đột nhiên co lại.
Bởi vì trong nháy mắt này, không gian xung quanh đại điện đã bị một lực lượng cực lớn bao trùm.
Sắc mặt Võ Chiếu trầm xuống. Võ Chiếu nhìn tới, lại thấy ngay ở cửa lớn của đại điện, lúc này đang có một thân ảnh đứng sẵn.
Thân ảnh đó nửa người nửa cốt.
- Phần Mộ Tiên Vương?
Sắc mặt Võ Chiếu biến đổi nói.
- Lần trước tại Đại Tần Thành là do ta quá gấp gáp, náo động đến nỗ dư luận xôn xao. Kết quả khi bắt được Đại Đức Tôn, đến cuối cùng lại bị trong ngoài bị khinh bỉ. Lần này, ha ha, ta đã chú ý. Võ Chiếu, khi ta tới đây, Lạc Dương cũng không có bất kỳ người nào phát hiện!
Phần Mộ Tiên Vương cười lạnh nói.