Chương 19-20: Nơi này không thể ở được nữa!
Dịch giả: Kiều Ân
"Chị, sau khi chị khỏe rồi thì đến công ty của đàn anh làm việc đi!, Công ty bọn họ đãi ngộ rất tốt. Đến lúc đó em cũng sẽ đi. " Hạ Trí kích động đề nghị.
Đồng thời trong lòng Hạ Trí đã rất sung sướng vì việc này.
Hắn và Hạ Tinh Hà sẽ có công việc, cuộc sống của bọn họ chẳng mấy chốc sẽ tốt lên, không cần phải muộn phiền vì tiền nữa.
Hạ Tinh Hà sắp xếp lại đồ đạc nói: Chị không có ý định đi làm. "
Hạ Trí sửng sốt một chút, "Vậy chị định làm cái gì? "
"Đi thôi, đi về. " Hạ Tinh Hà không nói thêm cái gì, ôm đồ đạc rời khỏi bệnh viện.
Hạ Trí lập tức giúp cô dọn đồ, hai người cũng rời bệnh viện trực tiếp trở về nhà.
Trải qua mấy ngày điều trị,sức khỏe Hạ Tinh Hà hiện tại đã khá nhiều, bây giờ cơ bản thì đã ổn.
Trên xe buýt, Hạ Trí cao hứng nói: "Chị, để ăn mừng chị xuất viện, ba em hôm nay mua một con gà rồi hấp cách thủy, chờ chúng ta về rồi ăn. "
Nghĩ đến tay nghề nấu ăn của chú, khuôn mặt Hạ Tinh Hà lộ ra một nụ cười.
Hạ Tinh Hà rõ ràng là không muốn, thế nhưng mỗi lần cơm của chú nấu, cô lại không nhịn được mà ăn nhiều hơn.
Bởi vì cơm chú nấu có mùi vị của nhà...
Hạ Tinh Hà dựa đầu vào cửa sổ xe, trong lòng có vài phần ấm áp. Nếu không phải có chú cùng tiểu Trí, mấy năm mà cô phải trải qua nhất định sẽ rất khổ cực.
Bởi vì hai người họ cho cô không khí của gia đình, cho dù cuộc sống nghèo khó, ít nhất thì cô cũng không phải là cây lục bình không có rễ.
Hiện tại Hạ Tinh Hà đã lấy lại được ký ức, từ nay về sau, cô nhất định sẽ cho hai người họ cuộc sống tốt nhất.
Hạ Tinh Hà dự định sẽ lập tức kiếm tiền, đương nhiên là cô có rất nhiều cách để kiếm ra tiền.
Còn về việc đi làm thì thực sự cô chưa hề nghĩ qua. Không phải cô tự cao, mà là công ty mà Hạ Trí nói thì cô thật không có để vào mắt...
Xe dừng lại ở rất nhiều trạm, cuối cùng mới đến khu của bọn họ.
Xuống xe, hai người chạy thẳng đến cửa nhà.
Đây là khu dân nghèo, ở đây đều là những tầng lớp dưới đáy xã hội.Người làm thuê, thu phế phẩm, hoặc là người già không nơi nương tựa , người khuyết tật...
Những người ở nơi này đều là đang cố giãy dụa vì mạng sống của chính bản thân.
Cuộc sống là cái gì bọn họ không biết, bọn họ chỉ đơn giản là cố gắng để có thể tồn tại.
Hơn nữa suốt một thời gian dài ở đây, tam quan cùng tư tưởng đều sẽ bị ảnh hưởng rằng những người ở đây đều đã có số mệnh riêng của mình.
"Tiểu Trí, bây giờ chúng ta phải tìm nơi khác!, Nơi đây không thể ở được nữa. " Hạ Tinh Hà chợt nói.
Hạ Trí sửng sốt một chút, có chút chần chừ, " Có thể được nhưng bây giờ chúng ta không có nhiều tiền cho lắm... "
"Tiền không là vấn đề, chị sẽ nghĩ cách. Trước tiên phải tìm nơi khác, chỗ này không thích hợp với em, cũng không thích hợp để chú dưỡng bệnh. " Hạ Tinh Hà nói xong, bỗng nhiên liền thấy phía trước tụ tập rất nhiều người.
Một chuỗi âm thanh hung ác từ đám người kia truyền đến, " Dọn đồ nhanh lên chút đi, nếu mà không rời đi tôi đập phá đồ đạc mấy người! "
Hạ Trí biến sắc, "Chuyện gì xảy ra vậy, tại sao bọn họ lại ở trước cửa nhà chúng ta? "
Hạ Tinh Hà nhanh chóng đi đến đẩy đám người ra thì thấy chủ cho thuê nhà cùng với Hạ Thành Võ giằng co.
Hạ Thành Võ là người thành thật, tự dung bị chủ nhà mắng đỏ mặt tía tai, chỉ biết hỏi lại, "Tại sao đột nhiên lại đuổi chúng tôi đi, có phải là chúng tôi không trả tiền thuê nhà đâu! "
"Từng ấy tiền của ông tôi còn không thèm để vào mắt, lập tức trả lại cho mấy người, mấy người nhanh cút đi cho tôi, nhất định ngày hôm nay phải dọn đi! " chủ nhà hung ác đẩy Hạ Thành Võ ra, vào nhà sẽ đem đồ của bọn họ vứt ra ngoài.
"Ông dừng tay, đừng có động đến đồ của chúng tôi" Hạ Thành Võ tiến đến muốn ngăn cản, chủ nhà dùng sức đẩy một cái, cả người Hạ Thành Võ lảo đảo, va phải bàn ăn cơm phía sau, một nồi canh gà trên bàn đổ xuống đất.
Chương 20: Cảm giác cô không dễ dây vào
Những người khác cũng đột nhiên choáng váng một trận, mắt nhìn thấy mà muốn té xỉu......
"Ba ——" Hạ Trí sợ tới mức nháy mắt nhào lên và tiếp được ông.
Sắc mặt Hạ Thành Võ rất kém, hiển nhiên là do trong người có bệnh.
Hạ Tinh Hà vội vàng tiến lên kiểm tra tình hình của ông, cô phân phó Hạ Trí, "Nhanh chóng gọi xe cứu thương."
"Được!" Giọng nói của Hạ Trí đều đang run rẩy. Trong khi nó lấy di động ra và gọi điện cho cấp cứu, Hạ Tinh Hà cố gắng làm biện pháp sơ cứu Hạ Thành Võ.
Cô không biết nhiều lắm về sơ cứu, chỉ có thể để ông nằm thẳng ở trên ghế sô pha, tận lực giúp ông có thể thở thông.
Chủ nhà cùng với người chung quanh đều bị dọa sợ.
Đám đông xem náo nhiệt cũng không dám nhìn, chỉ sợ Hạ Thành Võ xảy ra chuyện gì xấu, bọn họ sẽ bị liên lụy, vì thế một đám từ từ phân tán.
"Chuyện này không có liên quan tới tôi, tự ông ấy té xỉu, không liên quan tới tôi." Chủ nhà cũng đang định trốn.
Hạ Tinh Hà đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm ông ta, ánh mắt cô sắc bén lạnh lùng, khiến người ta cảm thấy cô có một loại khí thế rất mạnh mẽ không thể giải thích.
Chủ nhà sợ tới mức càng thêm chột dạ, "Đã nói không liên quan tới tôi, cô đừng nghĩ ăn vạ trên đầu tôi!"
"Nếu hiện tại ông mà rời đi, toàn bộ chuyện này nhất định tôi sẽ tính ở trên đầu ông. Không tin thì cứ chờ xem." Hạ Tinh Hà nhẹ nhàng uy hiếp, khiến người ta có cảm giác không giận nhưng đầy uy nghiêm.
Chủ nhà còn muốn tranh luận thêm, nhưng Hạ Tinh Hà đã không để ý đến ông ta.
Ông ta cũng đứng ngay tại chỗ, thật sự không dám rời đi......
Xe cứu thương rất nhanh đã tới, khi Hạ Thành Võ bị đưa lên xe, Hạ Tinh Hà đi bước một về phía chủ nhà.
Chủ nhà nhìn cô gái trước mắt không cao lắm, có chút mảnh mai yếu ớt, có cảm giác hoang đường rằng không dễ động đến cô.
Thật kỳ lạ, một cô gái mảnh mai gầy yếu như vậy, ông chỉ cần dùng một bàn tay liền có thể bóp chết, vì sao lại có cảm giác không dễ dây vào?
Chủ nhà sắp dùng hết sự tức giận để hù dọa cô, đột nhiên Hạ Tinh Hà nhẹ nhàng nói, "Ai là người đã ra lệnh cho ông làm chuyện này?"
"Cái gì?" Chủ nhà sửng sốt.
Hạ Tinh Hà không muốn vòng vo, "Nói cho tôi biết ai là người đã ra lệnh cho ông, sự việc xảy ra lần này sẽ không liên quan đến ông. Nếu không, chú tôi có điều gì không may, lần sau chúng ta sẽ gặp nhau tại toà án."
Cô gái này, không phải đang nói đùa.
Mỗi một câu cô ấy nói đều rất nghiêm túc, cũng không phải đang cố ý hù dọa ông.
Trực giác chủ nhà nói cho ông biết, tốt nhất ông vẫn nên nói thật, không nên chọc tới những phiền toái này mới là sáng suốt nhất.
Tuy rằng người kia nói ông không được tiết lộ ra người đứng phía sau, nhưng Hạ Tinh Hà hiển nhiên đã nhìn thấu nó.
Vì để dấu diếm sự việc này, tự ông đã chọc tới một phiền toái lớn không đáng.
Chủ nhà trực tiếp nói: "Là một người phụ nữ, cô ta cho tôi một số tiền, muốn tôi đuổi các người đi, tôi chỉ biết cô ta họ Ngô."
Ngô Dung!
Đáy mắt Hạ Tinh Hà hiện lên một tia sắc bén, người đàn bà kia, cô còn chưa đi tìm cô ta tính sổ, cô ta đã dám tìm tới trước cửa nhà cô.
Nếu cô ta đã muốn đi tìm chết, cô sẽ thành toàn cho cô ta!
Hạ Tinh Hà xoay người đi lên theo xe, chủ nhà nhìn thấy cô đi rồi, lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi.
......Edit & Dịch: Emily Ton....
Sau khi tới bệnh viện, Hạ Tinh Hà và Hạ Trí mới biết được, trước đó Hạ Thành Võ đã bỏ lỡ hai buổi lọc máu.
Nhưng ông đã lừa bọn họ, nói tự ông đã tới làm.
Hóa ra Hạ Thành Võ đã tiết kiệm tiền điều trị của mình, để giúp Hạ Tinh Hà điều trị thân thể.
Nếu không lọc máu, hơn nữa thân thể vốn đã không tốt, bệnh tình của ông càng thêm nghiêm trọng, không chú ý một chút liền dễ dàng không thể cứu được.
Bác sĩ giải thích với hai người bọn họ với giọng ảm đạm, "Tuy rằng người bệnh tạm thời đã ổn định một chút, nhưng không thể kéo dài tình trạng này lâu thêm được nữa. Cần phải nhanh chóng đổi thận, đúng lúc hiện tại có một nguồn thận, nếu người nhà đồng ý, ngày mai sẽ chuẩn bị giải phẫu."
Tâm tình Hạ Trí phức tạp hỏi, "Bác sĩ, đổi thận thì mất bao nhiêu tiền?"