Chương 195: Hôm Nay Mình Cũng May Hết Nhỉ?
Làm sao bây giờ?
Tống Thư Hàng vô cùng buồn rầu...? Xem ra, phải nhờ các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 tư vấn vậy.
Hắn lấy điện thoại ra rồi mở tới nhóm Cửu Châu số 1, sau đó bắt đầu sắp xếp lại từ ngữ trong đầu, nghĩ xem làm thế nào để miêu tả chuyện vừa xảy ra, rồi xin các tiền bối chỉ cách giải quyết.
Đương lúc Tống Thư Hàng gõ chữ vào khung trò chuyện, thì trong danh sách bạn tốt cho người liên lạc với hắn.
ID là Tam Nhật Tiểu Hòa Thượng, đây là đệ tử tục gia của Thông Huyền Đại Sư.
Lần trước, người này gửi cho Tống Thư Hàng cách dùng ba loại pháp thuật “Tinh thần lạc ấn thuật”, “Lạc ấn cảm ứng pháp”, “Lâm thời ngự kiếm thuật”
Dù rất có thể Tam Nhật sư huynh gửi nhầm, nhưng cũng nhờ vào lâm thời ngự kiếm thuật mà Tống Thư Hàng có thể xử lý tên thích khách tấn công Tô thị A Thập Lục vào mấy ngày sau.
- Thư Hàng, có đang onl không? - Tam Nhật Tiểu Hòa Thượng hỏi.
- Có đây, Tam Nhật sư huynh có việc gì? - Tống Thư Hàng nhanh chóng hỏi lại.
- Ta nghe nói vừa nãy ngươi vào nhóm Cửu Châu số 1 hỏi cách phong ấn quỷ tướng à? - Tam Nhật Tiểu Hòa Thượng hỏi, hắn không gia nhập nhóm Cửu Châu số 1, nhưng qua Thông Huyền Đại Sư, trong nhóm có chuyện gì hắn cũng biết.
- Tam Nhật sư huynh có cách phong ấn quỷ tướng sao? - Tống Thư Hàng cười khổ, rồi nói tiếp, - Tiếc là muộn rồi, con quỷ kia đã bị ta giết chết.
- Tiếc thật đấy...- Tam Nhật Tiểu Hòa Thượng đau lòng, rồi lại hỏi, - Thư Hàng, ta muốn hỏi xem ngươi gặp con quỷ tướng này ở đâu? Nơi có quỷ tướng, ắt sẽ có rất nhiều oán quỷ hay quỷ binh gì đó nhỉ? Chắc chắn là không chỉ có mình con quỷ tướng đó đúng không?
Dạo gần đây, Tam Nhật Tiểu Hòa Thượng đang tu luyện một thần thông của phật môn, thần thông này cần thu thập rất nhiều quỷ hồn, rồi phong ấn vào phật tháp. Sau đó, dựa vào việc tụng kinh để độ hóa quỷ hồn, khiến chúng trở thành linh hồn tinh thuần. Cuối cùng, dựa vào linh hồn tinh thuần để dựng phật tháp.
Phật tháp hoàn thành, đi kèm với thần thông phật độ bảo tháp, vừa vung tay lên liền có thể trấn áp kẻ địch. Uy thế của nó có thể sáng với pháp thuật tụ lý càn khôn của đạo gia.
Nhưng thời nay, một con quỷ thì dễ kiếm, chứ muốn tìm nơi nào có nhiều oán quỷ thì lại khó. Hoa Hạ hòa bình từ rất lâu rồi, không còn chiến tranh nữa.
Mà những nơi từng xảy ra các trận chiến lớn, thì cũng bị tiền bối lặng lẽ độ hóa từ lâu, đa phần các oán quỷ trong đó đều đã bị bắt sạch.
Vậy nên, khi nghe Tống Thư Hàng bắt được một quỷ tướng, hắn liền mừng rỡ chạy qua hỏi.
- Dù ta không dám khẳng định... Nhưng nơi ta đang ở hẳn sẽ xuất hiện rất nhiều quỷ hồn. Có quỷ tưởng hay không thì ta không rõ, nhưng quỷ binh chắc sẽ có rất nhiều, oan hồn lại càng nhiều.- Tống Thư Hàng trả lời rất nhanh.
- Thật sao? Giờ ngươi đang ở đâu? - Tam Nhật sư huynh hưng phấn hỏi.
Tống Thư Hàng đáp:
- Quảng trường La Tín ở thành phố J.
- Ha ha, cách chỗ ta ở không xa. Đợi chút, nếu ta ngự kiếm phi hành thì cùng lắm là một tiếng sau sẽ tới! - Tam Nhật sư huynh nói xong liền offline.
Tống Thư Hàng siết chặt di động... hình như cái mối họa mình gây ra, có phương án giải quyết rồi?
Sau cứ thấy may thế nhỉ?
Sau đó, Tống Thư Hàng liền vội vàng gọi điện cho Thổ Ba, bảo mình muốn đi chơi quanh quanh thôn chút, chắc sẽ về muộn, để bên ấy khỏi lo rồi đi tìm, không cẩn thận lại cuốn vào chuyện không hay.
Giờ chỉ mong Tam Nhật sư huynh có thể đến trước khi đại quân oán quỷ ập tới.
Mong rằng hôm nay mình sẽ may mắn! Tống Thư Hàng thầm cầu nguyện.
Quả thực thì.... vận may của Tống Thư Hàng hôm nay khá tốt.
Chừng bốn mươi lăm phút sau, trên bầu trời xuất hiện một luồng kiếm quang, vèo một cái liền rơi xuống trước mặt hắn. Phía trên kiếm quang, đứng một người đàn ông da ngăm ngăm, hắn nhẹ nhàng nhảy xuống.
Người đàn ông này rất tuấn tú, tuấn tú theo kiểu khỏe khoắn. Vậy nên, cái đầu láng o kia chẳng thể làm mờ đi vẻ tuấn tú của hắn.
- Thư Hàng! - Người đàn ông cười với Tống Thư Hàng, không cần giới thiệu thêm, đây ắt hẳn chính là đệ tử tục gia của Thông Huyền Đại Sư, Tam Nhật sư huynh.
- Chào Tam Nhật sư huynh! - Tảng đá nặng trịch đè trong lòng Tống Thư Hàng nãy giờ rốt cục cũng buông lỏng, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Có Tam Nhật sư huynh, dù đại quân của đám quỷ vật có tấn công thì cũng không sợ! Tâm Nhắt huynh là phật môn cao đồ, sở trường là đấu với quỷ vật.
Nhưng chẳng phải Tam Nhật sư huynh là đệ tử tục gia à? Sao cũng cạo trọc đầu nhỉ?
- Quỷ khí ở nơi này nồng nặc quá.- Tam Nhật sư huynh nhìn quanh rồi nheo mắt, gật đầu đầy thỏa mãn.
Hắn cứ tưởng rằng lúc Tống Thư Hàng bảo “sẽ xuất hiện rất nhiều quỷ hồn” thì cùng lắm là trăm con thôi. Nhưng giờ, khi nhìn lượng âm khí phủ trên thôn này, thì oán quỷ đê giai chắc cũng phải có hơn ngàn con! Với lượng oán quỷ khổng lồ như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều quỷ binh, thậm chí còn có cả quỷ tướng!
- Được, được, được! - Tam Nhật sư huynh nói liên tục ba chữ được, - Thư Hàng, sư huynh cũng không biết nên cảm ơn ngươi thế nào, ngươi giúp ta một việc lớn rồi!
Tống Thư Hàng cười nói:
- Ha ha, sư huynh cũng giúp ta một việc lớn ấy chứ.
- Không cần nói thêm nữa, lượng oán quỷ ở đây còn vượt mức mong đợi của ta. Đợi ta bắt được hết đống quỷ vật này, chắc chắn sẽ tặng ngươi thứ gì tốt tốt chút! - Tam Nhận sư huynh vỗ vỗ vai Tống Thư Hàng đầy hào sảng.
Nếu có thể bắt trọm số quỷ vậy này, hắn có thể tu luyện thần thông phật độ bảo tháp ngay lập tức. Quả thực chuyến đi này đã giúp hắn tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Đây là ân tình lớn, nếu không tặng gì cho Tống Thư Hàng, thì lỡ sau này bị những đồng đạo cười cho thối mũi thì sao? Khi đối xử với hậu bối, đặc biệt là với một hậu bối hữu duyên, thì những tu sĩ trong nhóm Cửu Châu số 1 không keo kiệt bao giờ.
Nghĩ tới đây, Tam Nhật sư huynh liền lấy điện thoại ra gọi.
- Sư phụ, con muốn truyền “Bất động kim cương thân” cho Thư Hàng tiểu hữu, để trả một món nợ ân tình, có được không? - Tam Nhật sư huynh hỏi.
Phía đầu dây bên kia im lặng một chút, rồi vang lên ba tiếng gõ mõ đều đều.
- Được, cám ơn sư phụ.- Tam Nhật sư huynh cười nói.
Sau đó, hắn vỗ vỗ Tống Thư Hàng:
- Thư Hàng tiểu hữu, Bạch tiền bối vẫn đang ở cùng ngươi phải không?
Tống Thư Hàng gật đầu, dù hiện tại Bạch tiền bối đang đi tìm phi kiếm, nhưng sau này hắn vẫn sẽ quay về.
- Mấy hôm sau, đợi đến khi ngươi về nhà rồi, bảo Bạch tiền bối gửi tọa độ cho ta, ta dùng phi kiếm gửi cho ngươi công pháp “Bất động kim cương thân”. Đừng từ chối, đây là thứ ngươi nên có.- Tam Nhật sư huynh bảo.
- Bất động kim cương thân? Đó là công pháp gì thế? - Nghĩ tới công pháp của phật môn, Tống Thư Hàng liền bất giác sờ sờ tóc mình. Mình khó khăn lắm mới dùng quân tử vạn dặm hành để thay đổi ngoại hình của chân ngã, đừng có bảo là học xong cái này lại biến về như lúc trước.
- Chẳng phải ngươi đang luyện "Kim cương trụ cột quyền pháp" sao? “Bất động kim cương thân” là công pháp phụ trợ cho "Kim cương trụ cột quyền pháp", nó không phải quyền pháp, mà là công pháp luyện thể nhất phẩm, gia tăng tính phòng ngự cho cơ thể. Cùng một bộ với quyền pháp cơ bản, nó sẽ giúp ngươi dễ vượt qua nhất phẩm dược long môn! - Tam Nhật sư huynh cười ha hả.
- Cảm ơn sư huynh! - Vừa nghe thấy đây là công pháp phụ trợ của "Kim cương trụ cột quyền pháp", Tống Thư Hàng liền biết mình muốn học "Bất động kim cương thân".
Dù chân ngã trong cơ thể lại trọc lóc cũng không sao.... Thực lực quan trọng hơn ngoại hình. Cùng lắm thì sau khi thăng lên cảnh giới nhị phẩm, lại sửa thành tu theo công pháp nho môn, thay đổi ngoại hình của chân ngã!
Nhưng hôm nay đúng là suôn sẻ, không chỉ dễ dàng giải quyết vụ oán quỷ báo thù, mà còn có được công pháp luyện thể nhất phẩm từ tay Tam Nhật sư huynh.
Đúng là may mắn!
****************
Nửa tiếng sau...
Trên bầu trời của quảng trường La Tín, mây đen cuồn cuộn kéo tới, đè thấp xuống thôn xóm dưới chân.
Mắt thường không thể nhìn thấy luồng mây mù này, nhưng những ai có linh nhãn bẩm sinh, hoặc tu sĩ sau khi đã mở nhãn khiếu đều có thể thấy được, hơn nữa còn thấy gió, giữa mây mù cuồn cuộn là hơn trăm, hơn ngàn oán quỷ đang gầm gừ.
Tiếng qủy la hét rền rĩ không ngừng lan ra. Người thường đứng dưới đám mây quỷ này thì sẽ thấy bỗng nhiên lạnh run.
Mà phía trên đám oán quỷ đó, đứng gần hai mươi con quỷ binh. Chúng mặc chiến giáp cổ đại, tay cầm binh khí cổ đại, mặt đeo cùng một chiếc mặt nạ có ngoại hình đáng sợ, nhìn vừa tàn khốc vừa tà ác.
Đứng trên hai mươi con quỷ binh ấy, là một con quỷ tướng mặc bộ áo giáo tím đẹp đẽ, tay cầm một thanh đao quan vũ! Mặc hắn cũng đeo mặt nạ quỷ... Hơn nữa, khác với con quỷ tướng bị Tống Thư Hàng giết chết, con quỷ này có quỷ khí dồi dào, không hề rơi vào trạng thái suy yếu! Thực lực của nó có thể sánh với tu sĩ nhị phẩm đứng đầu.
- Chậc chậc, giàu to rồi, những oán quỷ này quá đủ cho mình tu luyện! Hơn nữa, nhìn cái thế này là vẫn còn rất nhiều quỷ hồn nữa. Tiếc cho chúng quá, càng nhiều oán quỷ, thần thông của ta càng chóng luyện thành.- Tam Nhật sư huynh xoa xoa tay, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
Tống Thư Hàng vỗ vỗ ngực, lòng thầm thấy may mắn…may mà Tam Nhật sư huynh liên lạc với mình đúng lúc! May mà Tam Nhật sư huynh ở gần thành phố J! May mà Tam Nhật sư huynh đến ngay!
Nếu Tam Nhật sư huynh chỉ muộn nửa tiếng thôi, thì đối diện với cả ngàn oán quỷ thế này, Tống Thư Hàng thực sự không thể kiểm soát được.
Quá là may, Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
- Giết giết giết, giết sạch mọi sinh linh ở chốn này! - Trên bầu trời, con quỷ tướng vung đại đao lên, hô với giọng giận dữ. Chúng đã biết đồng bạn của mình bị giết, chúng đến để báo thù.
Dù phải diệt sạch những sinh linh trong thôn thì cũng phải báo thù cho tứ đệ. Con quỷ tướng cầm đao quan vũ lạnh lùng nói.
Đám quỷ binh hô lên một tiếng, rồi tách nhau ra, mỗi con dẫn một đội oán quỷ, rồi vây quanh, bao phủ lấy thôn xóm.
Sau đó, lũ oán quỷ do đám quỷ binh lãnh đạo chồm về phía những sinh linh trong thôn. Dù là người hay súc vật, chỉ cần có khí huyết đều là đối tượng cho chúng tấn công.
- Ha ha, tới đúng lúc lắm! - Tam Nhật sư huynh cười ha hả, hắn đưa tay ra sau lưng rồi rút ra một cây gậy bị quấn trong vải.
Khi cây gậy này được mở ra, mới thấy rõ nó là một lá cờ đen. Không biết lá cờ này được làm từ gì mà vừa mềm như vải, lại bóng loáng như kim loại.