Quyển 4 - Chương 2-1: Con Mắt Của Loki! (1)
Dịch: Sun
-------------------------------------------------
Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên rời khỏi khách sạn, gọi một chiếc taxi để đi tới tổng bộ của Tổ Chức Linh Hồn Italy. Trên đường đi cũng không xảy ra tình huống gì đặc biệt, mà hai ngày qua bọn họ cũng đã đi lộ trình này nhiều lần, gần như đã thuộc đường luôn rồi. Vậy nên hành trình này rất suôn sẻ, chẳng mấy chốc đã tới được tổng bộ Tổ Chức Linh Hồn Italy.
Lúc hai người đến nơi thì lập tức nhận thấy phản ứng của người Ý đã khác hẳn hai ngày trước. Khi ấy, lệnh cấm của nước Mỹ còn chưa kết thúc, người Ý cũng không nắm được tin tức về Bùi Kiêu, họ chỉ biết được những gì Bùi Kiêu đã làm tại Pháp. Đương nhiên, vì những điều đó đều do người Pháp nói, nên chẳng thể là lời khen ngợi tốt đẹp gì. Nhưng chắc hẳn người Pháp cũng nói một chút về thực lực của Bùi Kiêu, nên người Ý tuy có làm mặt lạnh với hai người Bùi Kiêu, nhưng cũng không cố tình gây chuyện với bọn hắn.
Cũng chính vì vậy, khi tin tức từ nước Mỹ truyền tới, đám linh hồn làm nhiệm vụ tiếp đãi hai người Bùi Kiêu của Italy lập tức kinh sợ đến vã mồ hôi lạnh, thầm mắng đám người Pháp là quá đểu cáng. Bọn họ chỉ đưa tin tới nói sơ qua về thực lực của Bùi Kiêu, nhưng lại cố tình ‘quên mất’ vấn đề quan trọng nhất… Bùi Kiêu đã bước vào Tầm Chân Chi Lộ!
Tầm Chân Chi Lộ hay còn gọi là Nửa Bước Chân Ma, đồng thời cũng đại biểu cho việc một kẻ trở nên ‘coi trời bằng vung’, ‘thích gì làm nấy’… Đương nhiên, cái sự ‘coi trời bằng vung’ và ‘thích gì làm nấy’ này còn tùy thuộc vào bản tính của từng người. Nhưng lỡ tính cách của cái gã Bùi Kiêu này cũng bá đạo như Cung Diệp Vũ thì làm sao bây giờ? Chẳng phải tổ chức linh hồn Italy sẽ lập tức bị diệt hay sao? Giống như cái tổ chức linh hồn của quốc gia ‘đó’ ở Châu Âu, đến bây giờ cũng chỉ còn lại một đám mèo con chó con, đau khổ giãy giụa, tất cả cũng chỉ vì bọn họ trở mặt với Cung Diệp Vũ khi tên này đã tiến vào Tầm Chân Chi Lộ đó thôi.
Vậy nên, lần này, khi hai người Bùi Kiêu trở lại tổng bộ của Tổ Chức Linh Hồn Italy, những người kia chẳng những không dám làm mặt lạnh với bọn hắn, mà ngược lại, ai nấy đều tươi cười vô cùng sán lạn, cứ như thể muốn cười đến rách cả miệng vậy. Còn với những người tính tình kiên nghị, họ dứt khoát không chịu ra gặp Bùi Kiêu, mắt không thấy, đầu không nghĩ thì lòng không phiền. Dù là ai đi nữa, tận mắt thấy người khác tiến vào Tầm Chân Chi Lộ, sắp trở thành cường giả Chân Ma cấp thứ tư trên thế giới, thì cũng sẽ cảm thấy không được dễ chịu.
Bản tâm của Bùi Kiêu giờ phút này đã đạt tới trạng thái tĩnh lặng như ‘ánh trăng dưới giếng cổ’ (1), suy nghĩ và biểu hiện của người xung quanh, hắn đều hiểu hết nhưng lại không thèm để ý chút nào, chỉ tự mình đi tìm tên linh hồn đặc thù kia để đổi Thực Phẩm Chấp Niệm. Đó là một anh mập người da trắng, khoảng hơn ba mươi tuổi. Bùi Kiêu giao cho anh ta 5100 đơn vị dung lượng Thiên Sinh Vũ Khí trong những tiếng hô thán phục và hâm mộ của những người xung quanh, có điều là hắn chẳng để ý tới những người đó, chỉ kiếm một cái ghế rồi ngồi xuống, xem anh mập kia bắt đầu chế tạo Thực Phẩm Chấp Niệm.
Điều đầu tiên mà người ta sẽ nghĩ tới khi thấy anh mập này sẽ là: anh ta giàu có. Chẳng những khi sống đã thế, mà cả sau khi đã chết rồi, có được năng lực chế tạo Thực Phẩm Chấp Niệm này cũng vậy. Cứ suy nghĩ một chút đi, mức giá cho việc chế tạo Thực Phẩm Chấp Niệm thông dụng cả thế giới là 10% tổng lượng Thực Phẩm Chấp Niệm tạo ra được. Như vậy, một tháng có vài người dung hợp Thực Phẩm Chấp Niệm thì chắc anh ta đã được tới vài trăm đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm rồi. Mà việc này còn diễn ra quanh năm suốt tháng, vậy chắc hẳn chấp niệm của anh ta phải đạt tới khoảng 2000 đơn vị rồi cũng nên.
Bùi Kiêu cảm thấy rất tò mò về anh mập này. Hắn hỏi: “Chấp niệm của anh đạt tới bao nhiêu đơn vị rồi vậy?”
Anh mập kia đang chăm chú hòa tan đống Thiên Sinh Vũ Khí trên mặt đất. Năng lực của anh ta có phần tương tự như năng lực của Dương Đỉnh Thiên, chỉ khác là Dương Đỉnh Thiên thì hòa tan chấp niệm thành chất lỏng có dạng như thủy ngân, còn anh ta thì hòa tan chấp niệm thành một loại sương mù màu trắng bạc. Mỗi một đám sương mù đều bay quanh anh ta như một đám mây nhỏ, chúng không giãn nở mà cũng không tiêu tán, nhìn đúng là rất kỳ diệu.
Anh mập nghe hỏi vậy hơi ngẩn ra, sau đó mới cười khổ nói: “Rất nhiều người cho rằng cái năng lực này của tôi là năng lực kiếm tiền ngon nhất trong tất cả năng lực đặc thù, chắc chắn phải tích lũy được đến mấy nghìn đơn vị chấp niệm. Nhưng thật ra lại không phải vậy. Khi chúng tôi dung năng lực đặc thù để hòa tan chấp niệm, thì chấp niệm của chính chúng tôi cũng sẽ bị hòa tan mà giảm bớt theo. Vậy nên chúng tôi mới phải thu 10% lượng Thực Phẩm Chấp Niệm chế tạo được để làm thù lao. Rất nhiều người cho rằng giá đó quá cao, nhưng thật ra chúng tôi cũng có lãi là bao đâu? Tính ra thì chấp niệm của chúng tôi chỉ tăng được 10% trong số 10% thù lao mà thôi. Thế nên đến giờ mà chấp niệm của tôi vẫn chỉ có hơn 400 đơn vị, mà tôi đã chết hơn bốn năm rồi đấy! Trừ khi cho tôi thêm hơn hai mươi năm nữa, còn không thì làm sao đạt tới mấy nghìn đơn vị được?”
Bùi Kiêu nghe vậy mới gật gù nói: “Đúng thật! Có được thì phải có mất. Lấy được bao nhiêu thì sẽ phải mất đi bấy nhiêu, đó đã là nguyên lý của trời đất rồi. Nói mới nhớ… Dương Đỉnh Thiên, sau mỗi lần ngươi sử dụng năng lực đặc thù thì đều bị chấn động chấp niệm, chẳng lẽ cũng vì chấp niệm của bản thân bị hao tổn à?”
Dương Đỉnh Thiên ở bên cạnh khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy. Sau khi rời khỏi Nam Bắc Chiến Trường, ta mới phát hiện ra chấp niệm của mình đã mất đi khoảng 5 đơn vị. Xem ra, khi ta sử dụng năng lực hòa tan Thiên Sinh Vũ Khí của mình thì sẽ phải tiêu hao chấp niệm của bản thân đó.”
Trong khi hai người đang nói chuyện thì anh mập kia đã hòa tan hết ba, bốn món Thiên Sinh Vũ Khí, tạo thành một đám mây màu bạc lớn bay quanh người. Sau đó, thấy anh ta vẫy tay với đám mây kia một cái. Đám mây kia lập tức bay tới phía trên một cái vỏ bao, tiếp theo, mọi người xung quanh liền thấy từng hạt gạo liên tục rơi ra từ trong đám mây, đồng thời, đám mây cũng nhanh chóng thu nhỏ và trở nên mỏng dần, đến khi bao đầy gạo thì đám mây kia cũng đã hoàn toàn tiêu tan.
Bùi Kiêu nhìn cảnh tượng kỳ diệu trước mặt, lòng thầm cảm thán không thôi. Thiên địa tạo hóa đúng là thần kỳ đến khó mà hình nổi. Ai có thể nghĩ rằng sau khi chết rồi lại tồn tại một thế giới kỳ diệu đến như vậy chứ?
Lúc này, anh mập kia bỗng nhiên cười ha hả rồi nói với Bùi Kiêu: “Các anh có muốn nếm thử món mới không? Gần đây tôi mới được thưởng thức hương vị của món trứng cá muối chính cống, nên giờ đã có thể thực thể hóa ra loại đồ ăn này. Nếu các anh muốn nếm thử thì tôi sẽ làm cho một ít. Nhưng tôi phải nói trước rồi là món trứng cá muối này cần lượng chấp niệm khá lớn, phải khoảng 50 đơn vị mới chế tạo được một lọ, mà ăn thì sẽ hết rất nhanh. Thế nên các anh thích thì tôi mới làm.”
Bùi Kiêu nghe vậy thì cảm thấy rất tò mò, hắn hỏi với vẻ hứng thú: “Nói thế là thế nào? Chẳng lẽ trước kia anh thể thực thể hóa ra trứng cá muối à?”
Anh mập vẫn cười ha hả: “Thật ra thì toàn bộ các loại thực phẩm và gia vị mà chúng tôi thực thể hóa được, đều phải là những thứ mà chúng tôi đã từng nếm qua hoặc cảm nhận qua. Ví dụ như tôi chưa bao giờ ăn kẹo, thế thì dù tôi có thể thực thể hóa ra thứ có hình dạng viện kẹo, nhưng khi các anh ăn vào thì sẽ không thấy có bất kỳ mùi vị nào cả. Dù là chua, cay, ngọt, đắng hay gì đi nữa, cũng phải là mùi vị mà bản thân đã từng nếm qua, thì tôi mới có thể thực thể hóa ra được. Cách đây không lâu, khi người ta dùng Thiên Sinh Vũ Khí chặt đứt tội nghiệt cho một con em của gia tộc lớn nước Anh, họ phát hiện đứa nhóc đó lại là linh hồn đặc thù. Thế nên tên nhóc đó có thể thực thể hóa ra trứng cá muối, tôi liền trao đổi đồ ăn của mình với nó, sau khi ăn xong thì tôi mới có thể thực thể hóa ra thứ này được đấy.”
Bùi Kiêu khẽ gật đầu, vừa cười vừa nói: “Vậy thì thực thể hóa 200 đơn vị, tổng cộng bốn lọ trứng cá muối đi. Sau đó hãy thực thể hóa 300 đơn vị cà phê và 300 đơn vị lá trà. Những cái khác thì cứ theo những gì chúng ta bàn bạc lúc trước mà thực thể hóa.”
Anh mập cười hắc hắc: “Được, vậy các anh chịu khó ngồi đợi vài giờ nhé. Muốn chế tạo lượng thực phẩm nhiều như thế này một cách nhanh chóng, thì chắc hôm nay tôi không còn thời gian nghỉ ngơi nữa rồi. Ha ha…”
Bùi Kiêu mỉm cười, cũng cảm thấy có chút thiện cảm với anh mập này. Hắn đang định tiếp tục đàm luận với anh ta về chuyện của giới linh hồn thì đột nhiên cảm nhận được một cỗ ý chí giết chóc bùng lên cực kỳ mãnh liệt ở một nơi cách đó rất xa. Cỗ ý chí này xuất hiện cực kỳ đột ngột, giống như hiện ra từ trong hư không, khiến cho Bùi Kiêu không kịp nói một lời, lập tức đứng vụt dậy, nhìn chằm chằm về một nơi nào đó rất xa ngoài kia.
Dương Đỉnh Thiên vốn đang vừa tập trung chú ý, quan sát động tác và kỹ năng của anh mập, vừa so sánh với năng lực đặc thù của mình, thì không ngờ Bùi Kiêu đang ngồi yên bên cạnh bỗng đứng vụt dậy, vì đứng lên quá nhanh và mạnh mà làm cái ghế bắn ra, đụng ngã Dương Đỉnh Thiên. Người xung quanh cũng giật thót, kinh sợ nhìn về phía Bùi Kiêu, không hiểu cái gã cường giả Nửa Bước Chân Ma này lại làm sao rồi.
“Chân Ma cấp…”
Bùi Kiêu vừa nhìn chằm chằm về hướng bên kia, vừa thì thào nói: “Có Chân Ma cấp xuất hiện! Không biết là cường giả Chân Ma cấp hay quỷ quái Chân Ma cấp… Nhưng tên Chân Ma cấp này đang giao chiến với ‘hắn’…”
“Dương Đỉnh Thiên, bao phủ chấp niệm cho Anh Dũng Súng giúp ta!”
Bùi Kiêu quay vụt lại. Đồng thời, trong mắt hắn chợt lóe lên sáng, Anh Dũng Súng đã xuất hiện trong lòng bàn tay. Cùng lúc đó, cơ thể hắn cũng bắt đầu biến thành khổng lồ, chỉ sau khoảng một giây, một người khổng lồ cao 10m với lôi điện quấn khắp toàn thân đã xuất hiện. Hắn ném luôn Anh Dũng Súng cho Dương Đỉnh Thiên, nhưng lại không chờ bạn mình từ từ bao phủ chấp niệm, mà tay nắm luôn lấy tên kia. Sau đó, chân lóe lên ánh chớp, hắn lao thẳng xuyên qua vách tường với một tốc độ cực nhanh.
Ngay khi vừa ra khỏi phòng, hắn lập tức quát lớn với một đám Tự Do Linh Hồn đang tụ tập bên ngoài: “Có Chân Ma cấp giao chiến trong phạm vi nội thành, không thể ước tính nổi sẽ ảnh hưởng tới bao nhiêu người sống! Tổ chức linh hồn của các ngươi hãy lập tức cho người đi cứu nạn và sơ tán, ta sẽ đi ngăn cản tên Chân Ma cấp kia trước!” Tiếng nói còn chưa dứt thì hắn đã chạy xuyên thẳng qua vách tường, ra khỏi tổng bộ của Tổ Chức Linh Hồn Italy, phóng về phía phát ra trường khí thế giết chóc.
Trên một con đường lớn, Varotian đang cố giữ thế trận giằng co với một thanh niên tóc màu bạc đứng giữa không trung. Bình thường, Varotian luôn mặc một bộ trang phục mục sư, phối hợp hoàn hảo với cơ thể, khiến hắn trông luôn vừa phong cách, vừa đẹp đẽ, rất có dáng vẻ của một công tử quý tộc. Nhưng hiện giờ thì trông hắn lại chả khác gì một tên ăn mày: toàn thân đầy những vết cháy đen, bộ trang phục mục sư cũng đã biến thành một đống vải rách. Tuy trang phục của linh hồn thực ra chỉ là một loại tư tưởng được thực thể hóa, chỉ cần một ý nghĩ là có thể lập tức phục hồi lại như cũ, nhưng cũng cần có trạng thái thần kinh ổn định thì mới làm được. Mà giờ thì Varotian lại đang trong lúc chiến đấu căng thẳng, còn lấy đâu ra tâm trí để làm việc này? Thế nên hắn cũng chỉ có thể mặc cái thứ rách rưới trên người để chiến đấu mà thôi.
Về phần gã thanh niên tóc màu bạc đối diện Varotian, tên này thế mà cũng mặc một bộ trang phục dài màu đen, kiểu dáng dường như cũng có phần giống trang phục của mục sư. Có điều, nhìn qua thì có vẻ hắn còn hợp phong cách này hơn cả Varotian, thêm nữa là bộ trang phục này lại là thuần một màu đen. So với vẻ chật vật, rách rưới không khác gì tên ăn mày của Varotian lúc này, bộ đồ trên tên thanh niên tóc màu bạc lại không có đến một nếp nhăn, như thể hắn chỉ là một người đứng bên ngoài quan sát chứ chẳng liên quan gì tới tình hình của Varotian vậy.
“Thật bất ngờ đấy, Varotian. Thực lực của mày còn tiến bộ hơn nhiều so với một năm trước. Có lẽ, lúc này có phải đối mặt với quỷ quái hay cường giả Chân Ma cấp bình thường, mày cũng hoàn toàn không bị áp đảo đâu nhỉ? Ha ha, lại nói tiếp, chắc chẳng mấy ai biết đúng không? Cái thanh đao quân dụng mà mày vẫn dùng không phải Thiên Sinh Vũ Khí chính thức của mày, mà ngược lại, cuốn Kinh Thánh lúc nào mày cũng cầm trên tay lại là Thiên Sinh Vũ Khí mạnh nhất nhì thế giới. Là Thiên Sinh Vũ Khí có dung lượng 1200 đơn vị… Thần Yêu Trần Thế, đúng không nhỉ? Ha ha ha, lại có thể phá vỡ không gian ảo, buộc tao phải xuất hiện.” Thanh niên tóc màu bạc đứng đó vừa cười vừa nói.
Cuốn Kinh Thánh trong tay Varotian lúc này đang sáng sực như một mặt trời thu nhỏ, liên tục phát tán ra ánh hào quang màu vàng kim, hình thành một vòng bảo hộ màu vàng che chắn toàn thân hắn. Nhưng dù là vậy, vẻ mặt Varotian vẫn rất tập trung, hai mắt nhìn chằm chằm vào thanh niên tóc màu bạc, cơ bản là không dám làm ra một cử động dư thừa nào.
“Rocky, cậu luyện hóa Con Mắt Của Loki vào cơ thể thật sao? Chẳng lẽ cậu không biết thứ đó không giống Thiên Sinh Vũ Khí bình thường ư? Bên trong nó còn sót lại tội nghiệt của quỷ quái, rồi nó sẽ nuốt chửng tinh thần và ý thức của cậu đó! Rocky, bạn của tôi, từ bỏ nó đi!” Varotian nhìn thanh niên tóc bạc rồi nói.
Tiếng cười của thanh niên tóc bạc lập tức dừng lại, khuôn mặt tươi cười của hắn cũng biến thành vẻ đầy dữ tợn, hắn nói mà như gào lên: "Tao đã sa đọa rồi thì còn sợ gì tội nghiệt? Cũng đừng gọi bạn bạn cái mẹ gì nữa! Tao đã không còn là bạn mày từ lâu rồi! Chết đi, Varotian! Tao sẽ không cho phép mày trở thành cường giả Chân Ma cấp đâu!”
Nói xong, mắt trái của tên thanh niên tóc bạc sáng bùng lên. Ở nơi vốn là tròng mắt bình thường của hắn bỗng xuất hiện một ký hiệu hình tam giác kỳ dị, mà hình tam giác đó còn đang không ngừng xoay tròn. Chỉ sau nháy mắt, tất cả những gì xung quanh Varotian đều đã biến mất, đường xá, con người, xe cộ, thế giới, tất cả đều biến mất hoàn toàn… Varotian đang đứng trong một không gian không có bất cứ một thứ gì!
Đây… chính là năng lực tấn công đặc biệt của Thiên Sinh Vũ Khí: Con Mắt Của Loki – Thiên Sinh Vũ Khí mạnh nhất thế giới có dung lượng 3400 đơn vị… Được thực thể hóa từ con quỷ quái Ma Vương cấp đầu tiên từng xuất hiện trên thế giới!
Chú thích: 1. Ánh trăng dưới giếng cổ: mặt nước giếng cổ phẳng lặng như gương, đến nỗi mà ánh trăng rọi vào lại cảm tưởng như có trăng dưới đáy giếng. So sánh với lòng người nghĩa là muốn nói lòng rất tĩnh lặng, không bị những sự vật bên ngoài làm ảnh hưởng.
Lời bình:Thiên Sinh Vũ Khí thật sự mạnh nhất thế giới hóa ra đến giờ mới xuất hiện. Nó có năng lực gì? Liệu có tương xứng với uy danh lớn lao của mình? Mời đón đọc TVKD được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm tại địa chỉ facebook Vô Hạn Thế Giới!