Chương 152: Thiết lập quy tắc, chơi lớn
Edit & Dịch: Emily Ton.
Một cuộc đấu rượu cho những người mới.
Toàn trường, gần như tất cả mọi người đều đang ồn ào, công tử Bắc Nam lục tục đứng lên, nóng lòng muốn thử.
Sau khi chứng kiến Hàn Vân Tịch vừa rồi đã đạt hết nổi bật, nếu bọn họ có thể đánh bại Hàn Vân Tịch tại một hồi đấu rượu, vậy danh tính bọn họ nếu không thể vang dội hơn Hàn Vân Tịch, ít nhất cũng sẽ ngang nàng.
Tham gia Hoa Mai yến, chẳng phải chính là muốn nổi danh ở bữa tiệc hay sao? Nữ tử có tiếng lập tức có thể đưa tới một đám kẻ ái mộ. Nam tử, thật ra cũng cùng một đạo lý.
Danh tiếng danh tiếng, danh tiếng càng lớn, tất nhiên sẽ càng có lợi.
"Vương Phi nương nương, nếu như mọi người đều có thịnh tình như thế, ngài cũng đừng nên cô phụ!"
Bắc công tử Trưởng Tôn Triệt vừa cười, vừa nhẹ lay động quạt xếp đi ra, tư thái phong lưu phóng khoáng, nụ cười mê hoặc ái muội, nhiều cô nương nhìn thấy đều không rời được mắt. Hàn Vân Tịch từng gặp qua loại yêu nghiệt như Cố Thất Thiếu, vì thế con mắt cũng không liếc mắt nhìn Trưởng Tôn Triệt một cái.
Bắc công tử vừa mới đi ra, Nam công tử Lý Mục Ca cũng không cam lòng yếu thế, hắn dẫm những bước nhỏ tinh tế theo sát sau đó, đi đến trung tâm yến hội.
Quạt xếp nhẹ mở khép hờ trên gương mặt còn đẹp hơn so với nữ tử, hờn dỗi nói, "Vương Phi nương nương, có thể đấu rượu với ngài, là vinh hạnh ba đời của tiểu sinh, ngài cũng đừng khiến tiểu sinh thất vọng, đau lòng nha!"
Hàn Vân Tịch nhìn thấy suýt nữa buồn nôn, hai người công tử Bắc Nam này, quả thực chính là một yêu một nghiệt, quá hoàn hảo!
"Hoàng thẩm, sao ngươi không thoải mái như vậy? Đấu một hồi cũng không thể sao? Không nghĩ tới ngươi sợ thua như vậy!" Trường Bình công chúa thúc giục, nàng ta đều không thể chờ.
Lúc này, Hàn Vân Tịch đứng lên, khí định thần nhàn, "Đương nhiên có thể đấu một trận. Nhưng, đấu pháp như thế nào? Thua thì như thế nào, thắng thì như thế nào? Tốt xấu hãy nói rõ ràng đi!"
Là phúc thì không phải hoạ, là họa thì tránh không khỏi. Nàng sẵn sàng bất chấp tất cả, mặc dù tương đối phiền toái, nhưng nếu chưa nếm thử, nàng cũng chưa chắc sẽ thua.
Hôm nay, nàng nhất định sẽ cố hết sức, khiến toàn bộ đám người này tâm phục khẩu phục, trở thành người thắng lớn nhất tại Hoa Mai yến, người thắng duy nhất. Để xem từ nay về sau, còn ai dám tìm nàng phiền toái.
Vừa thấy Hàn Vân Tịch đáp ứng, Trường Bình công chúa vui mừng, cũng đứng lên theo, "Ba người mới các ngươi, người thắng chính là lôi chủ, thủ lôi đài, tiếp nhận khiêu chiến của những người khác. Nếu thua..."
Trường Bình công chúa còn chưa nói xong, Hàn Vân Tịch lập tức ngắt lời, "Nếu thua, cởi quần và chạy một vòng ở trên đường cái Huyền Vũ!"
Khụ!
Khụ khụ!
Lời này vừa ra, Trường Bình công chúa lập tức bị sặc, liên tiếp khụ khụ vài lần, mà mọi người quanh mình cũng hoàn toàn ngây ngẩn cả người. Khuôn mặt của nhiều khuê nữ vẫn chưa lập thất đột nhiên đỏ bừng, thậm chí ngay cả nam tử, cũng đều hai mặt nhìn nhau, thực sự không thể tưởng tượng.
Hàn Vân Tịch a Hàn Vân Tịch, một hồi đánh đố với Mục Lưu Nguyệt chính là cởi áo ngoài, lần này cư nhiên cởi quần. Ngươi nha, có phải là nữ nhân hay không? Thật sự đủ tàn nhẫn! Ngươi như vậy là có nắm chắc phần thắng hay sao?
Ai ngờ, Hàn Vân Tịch lại bổ sung nói, "Quy tắc này, không chỉ giới hạn với ba người mới chúng ta, những người tiếp theo khiêu chiến với lôi chủ cũng đều giống nhau, thắng chính là lôi chủ, thua cũng phải cởi quần ra và chạy một vòng!"
Hoặc là không chơi, nếu đã muốn chơi, vậy hãy chơi thật lớn!
Nghe được một câu bổ sung này của Hàn Vân Tịch, một số nữ tử có tửu lượng lớn vốn đang nóng lòng muốn thử, tất cả đều mang sắc mặt trắng bệch, lần lượt đánh lui trống lớn ở trong lòng.
Tuy rằng thắng thua không chắc chắn, nhưng, định ra quy tắc như vậy, một khi tham gia đấu rượu, sẽ có nguy hiểm. Mọi người ở đây, ai dám chấp nhận rủi ro này?
Phải biết rằng, Mục Lưu Nguyệt có thân phận hiển hách hơn người như vậy, lại là bạn thân của Trường Bình công chúa. Mặc dù có người thay nàng ta chạy, nhưng cũng rơi vào kết cục thân bại danh liệt. Vạn nhất các nàng bị thua, đó chẳng phải còn thảm hơn Mục Lưu Nguyệt hay sao?
Toàn trường một mảnh yên tĩnh. Ngay cả công tử Bắc Nam vừa mới rêu rao cũng đã im tiếng, vẻ mặt khó có thể tin.
Rất tốt, tất cả mọi người mới vừa rồi ồn ào thúc giục, thậm chí khiêu khích Hàn Vân Tịch. Hiện tại, đổi thành Hàn Vân Tịch khiêu khích bọn họ.
Nàng nhướng mày nhìn về phía công tử Bắc Nam, cười nói, "Nhị vị công tử, nếu mọi người đều có hứng thú như vậy, chúng ta dứt khoát hãy chơi lớn, các ngươi sẽ không sợ, đúng không?"
Bắc công tử Trưởng Tôn Triệt từ trước đến nay không chịu nổi khiêu khích, chần chờ một lát, chung quy vẫn không nhịn được, hắn vui vẻ ra mặt, "Sao có thể không dám, chỉ cần Vương Phi nương nương mở miệng, tại hạ nhất định phụng bồi tới cùng!"
Hắn nghĩ, Hàn Vân Tịch cùng lắm bất quá cũng chỉ là nữ nhân, tuy rằng xuất thân giống nhau, nhưng cũng giống như những nữ tử có quy củ, nàng có bao nhiêu cơ hội để uống rượu? Tửu lượng có thể tốt tới đâu?
Nàng đưa ra điều kiện đáng sợ như vậy, vô cùng có khả năng là muốn dọa lui mọi người, người khác có thể trúng kế, nhưng không phải là hắn.
Nếu một nữ nhân như nàng có đủ khả năng để chơi, chẳng lẽ hắn đường đường là một đại nam nhân lại không dám chơi. Nếu được truyền đi ngoài, mọi người sẽ nghĩ thế nào?
Nam đấu nữ, ai sợ ai!
Nam công tử Lý Mục Ca vừa nghe thấy Bắc công tử đáp ứng, cũng không dễ dàng cự tuyệt.
Tuy rằng, trong lòng hắn không hề vui vẻ, cũng không có can đảm này, nhưng, Bắc công tử đã đáp ứng rồi, nếu hắn lùi bước, ngược lại, chẳng phải sẽ trở thành chê cười hay sao?
"Rất tốt! Vương Phi nương nương, tại hạ cũng phụng bồi tới cùng." Lý Mục Ca cuối cùng nói ra một câu có chút khí khái nam tử.
Hàn Vân Tịch thực sự vừa lòng, giơ ngón tay cái lên về phía hai người bọn họ, động tác tự do tiêu sái, tràn ngập phong thái tự tin, mọi người quanh mình nhìn thấy thì trong lòng tràn đầy bất an. Tất cả đều đang phỏng đoán, chẳng lẽ tửu lượng nữ nhân này rất tốt, nàng lại một lần nữa thâm tàng bất lộ?
Thu phục xong công tử Bắc Nam, Hàn Vân Tịch nhìn về phía Trường Bình công chúa, "Trường Bình, còn có ai muốn tham gia không? Muốn báo tên trước hay không?".
Trường Bình công chúa lập tức nhìn về phía mọi người, nhưng, ngoại trừ những nam tử không có ý định tham gia ngay từ đầu, những nữ tử còn lại, lại không có một người nào ngẩng đầu lên.
Trường Bình công chúa lập tức cảm thấy rất mất mặt, nàng ta giận dữ, điểm danh nói, "Thượng Quan Tình Nhi, ngươi tới?"
"Công chúa, bụng của Tình Nhi hôm nay cảm thấy không thoải mái, ngay cả trà bánh cũng không dám ăn nhiều, hay là để lần tới đi." Thượng Quan Tình Nhi thấp giọng từ chối.
"Tô Anh Tuyết, tính thêm ngươi?" Trường Bình công chúa tiếp tục hỏi.
Tô Anh Tuyết sợ tới mức vội vàng xua tay, "Công chúa, tửu lượng của ta không tốt, ngươi đều đã biết đến."
Trường Bình công chúa cảm thấy đặc biệt mất mặt, nàng ta tức giận, hỏi thêm vài người nữa, nhưng đều không có ngoại lệ, tất cả đều cự tuyệt. Mọi người vừa mới ồn ào, hoàn toán héo úa, trốn hết!
Phải biết rằng, các nàng khác với công tử Bắc Nam. Tửu lượng của công tử Bắc Nam đã được công nhận rất tốt, đấu với Hàn Vân Tịch, khả năng thắng rất lớn. Nhưng các nàng, dù sao cũng chỉ là nữ tử!
Nếu Hàn Vân Tịch trở thành lôi chủ, nhìn thấy Hàn Vân Tịch tự tin như vậy, cũng không biết tửu lượng nàng ấy sâu cạn bao nhiêu, ai dám mạo hiểm?
Nếu một người trong hai công tử Bắc Nam trở thành lôi chủ, vậy bọn họ nhất định sẽ thua.
Ngay cả khi xảy ra phép màu nào đó, các nàng có thể thắng, một khi chiến thắng, trở thành lôi chủ, còn phải tiếp nhận khiêu chiến của những người khác. Ai dám đảm bảo bản thân mình vẫn luôn thắng đây?
Đây hoàn toàn chính là một vụ đánh đố chắc chắn sẽ thua lỗ!
Trường Bình công chúa còn đang muốn hỏi, Hàn Vân Tịch đã ngăn lại, "Trường Bình, ngươi cũng tham gia đi!"
Ách!
Lời này vừa ra, Trường Bình công chúa lập tức trở nên khẩn trương. Nàng vẫn luôn hỏi người khác, vì sao không nghĩ tới chính mình đây?
Nàng sẽ không đời nào tham gia! Sao có thể mạo hiểm như vậy?
Nàng ta xấu hổ, tỏ vẻ lơ đãng liếc mắt nhìn sắc trời một cái, "Quên ta đi. Ta thấy hôm nay sắc trời cũng không còn sớm nữa, không chừng ba người các ngươi vừa đấu xong, trời cũng đã tối, lần này hãy để các ngươi đấu trước đi."
Trường Bình công chúa nghĩ, Hàn Vân Tịch quả thực quá cuồng vọng tự đại, nàng ấy vừa mới nổi bật đã cho rằng chính mình rất ghê gớm hay sao? Thật sự dám đưa ra loại đánh cuộc này.
Công tử Bắc Nam cũng không phải là đèn đã cạn dầu, nếu không, nàng ta sẽ không mạo hiểm cơn thịnh nộ của mẫu hậu, mời hai người kia tới.
Người khác không đấu cũng không quan hệ, chỉ cần Hàn Vân Tịch đấu, chỉ cần Hàn Vân Tịch say, hết thảy đều dễ làm.
Đối với đánh cuộc, đó chỉ có thể nói là do Hàn Vân Tịch tự làm bậy, tự tìm chết!
Xác định không có những người khác tham gia, trong lòng Hàn Vân Tịch cuối cùng cũng thở một hơi nhẹ nhàng. Nàng to gan đưa ra đánh cuộc như vậy, chính là muốn khiến những người khác khiếp sợ lui bước. Từ đó, đối thủ của nàng cũng chỉ có hai người công tử Bắc Nam.
Thắng hai người này, phiền toái của nàng cũng được giải quyết.
.......Edit & Dịch: Emily Ton......
Ba người đấu, để cuộc đấu diễn ra công bằng, tránh cho có thời gian nghỉ ngơi, cũng không dùng cách một đấu một, cũng chẳng phân biệt ai trước ai sau, mà là ba người đồng thời cùng uống.
Trong thời gian quy định, ai uống nhiều rượu nhất, sẽ là người chiến thắng.
Bàn tiệc được mang lên, rượu ngon được đưa lên. Cuộc thi đấu rượu bắt đầu!
Sau khi xác định mình không cần tham gia, mọi người ở đây lại một lần nữa bắt đầu nhảy nhót, bầu không khí rất náo nhiệt. Tất cả mọi người đều sôi nổi cổ vũ ba người bọn họ cố lên. Không thể nghi ngờ, tất cả đều hướng về phía công tử Bắc Nam! Hàn Vân Tịch thản nhiên ngồi xuống, không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Ba người, mỗi người đều có một bàn một ghế, trên bàn được bày đầy vò rượu. Mỗi một bên bàn đều chất đống không ít rượu, có một cung nữ đứng bên cạnh mỗi người, tùy thời chuẩn bị đưa rượu lên bàn.
Vị chủ trì đương nhiên là Trường Bình công chúa, nàng ta ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Mộ Dung Uyển Như đang ẩn thân ở trong đám người, rất nhanh lập tức hưng phấn đứng dậy đi ra. Hai tay vừa nhấc, hiện trường náo nhiệt lập tức an tĩnh lại.
"Thời gian một nén nhang, bất cứ người nào có vò rượu rỗng nhiều hơn, chính là người chiến thắng! Tất cả mọi người ở đây đều là nhân chứng!" Trường Bình công chúa lớn tiếng nói.
"Không thành vấn đề."
"Có thể."
Công tử Bắc Nam quá thích loại quy định này, thời gian một nén nhang với trình độ xưa nay của bọn họ, thêm vào một chút nỗ lực, phỏng chừng không ai ở đây có thể so sánh được.
Bọn họ liếc mắt nhìn Hàn Vân Tịch một cái, đều rất khinh thường, nhìn về phía lẫn nhau, hai tròng mắt đều thu hẹp lại. Bọn họ rất rõ ràng, bọn họ chính là đối thủ chân chính của nhau.
"Tần hoàng thẩm, xác định lại với ngươi một chút, không thành vấn đề, đúng không?" Trường Bình công chúa cố ý hỏi.
Hàn Vân Tịch nghiêm túc liếc mắt nhìn công tử Bắc Nam, tầm mắt tựa hồ như đang rà quét gì đó, trì hoãn trong chốc lát mới nói, "Có thể bắt đầu rồi."
"Tốt!"
Trường Bình công chúa đích thân tự mình châm lửa đốt hương. "Bắt đầu!"
Tiếng nói vừa dứt, động tác của ba người gần như đồng thời, công tử Bắc Nam bưng vò rượu lên lập tức bắt đầu há to mồm rót vào trong miệng, Hàn Vân Tịch cũng không ngoại lệ.
Với khung thời gian có hạn, không có lối tắt nào để giành chiến thắng, chỉ có thể giành giật từng giây để uống.
Ngay từ đầu là đua tốc độ, tới cuối cùng, mới là đua tửu lượng. Những người có thể uống nhanh ngay từ đầu có thể uống nhiều hơn để bắt đầu. Đến cuối cùng, càng thêm chứng tỏ tửu lượng bọn họ.
Uống uống uống!
Động tác của ba người cực kỳ nhanh chóng, một vò rượu rỗng lại một vò rượu rỗng, được vứt sang một bên. Mới ngay từ đầu, cuộc thi đã đã rất kịch liệt, khiến mọi người ở đây không dám dễ dàng lên tiếng, sợ quấy rầy bọn họ.
Không bao lâu sau, khoảng cách đã bị kéo ra, số lượng vò rượu được công tử Bắc Nam vứt ra gần như bằng nhau, đều là năm vò, Hàn Vân Tịch lại chỉ mới được hai vò.
Tuy nhiên, trong thời gian ngắn như vậy, Hàn Vân Tịch đã uống sạch hai vò, với tửu lượng của nữ tử đã xem như không tồi, nhưng, hiện tại là tỷ thí, mọi người chỉ quan tâm thắng thua, sẽ không có ai đồng tình với nàng.
"Choang" Bắc công tử quăng nát vò rượu thứ sáu, ngay sau đó lại "choang" một tiếng, Nam công tử theo sát sau đó, Hàn Vân Tịch vẫn còn đang tiếp tục uống vò rượu thứ ba.
"Có vẻ như Tần Vương phi đã không đuổi kịp!"
"Ngay từ đầu đã tụt lại phía sau nhiều như vậy, đến cuối nhất định sẽ càng tụt càng nhiều."
"Cũng không chắc, phía sau mới chân chính là thời điểm đua tửu lượng. Lúc này rượu nàng uống phỏng chừng còn chưa ngấm, chờ thêm một lát, khi rượu đã ngấm, phỏng chừng nàng sẽ bất động."
Rất nhanh, tiếng nghị luận nổi lên bốn phía.