Chương 879 : Nhất kiếm Đoạn Thủy Lưu (hạ)

- Hay là ngươi lo lắng sau khi ta đi vào sẽ gặp nguy hiểm?

Đường Phong như cười như không nhìn Tô Luyến Thủy.

Tô Luyến Thủy trầm mặc, thật lâu sau mới mở miệng nói:

- Dù sao thì ngươi cũng đã cứu ta một mạng, ngươi đi về đi, tuy tuổi trẻ khí thịnh không phải chuyện xấu, nhưng đôi khi cũng không phải chuyện tốt, ta không muốn ngươi vì lựa chọn lần này của mình mà hối hận.

Đường Phong nghiêm túc nhìn nàng, phát hiện thần thái của nàng rất chân thành, không khỏi thở dài!

- Ngươi đúng là nữ nhân chân tình.

Tô Luyến Thủy vội vàng nói:

- Chỉ có một lần này, lần sau nếu gặp mặt nhau, ta sẽ không hạ thủ lưu tình, ngươi giết ta hoặc ta giết ngươi đều được, chỉ cần một ngày ngươi là kẻ địch của Thánh cung, sẽ là kẻ địch của ta.

Lời này của nàng nói như chưa nói, nhìn thấy Đường Phong đề thân nhảy lên một cái, nhảy lên không trung vài chục trượng.

- Ngươi muốn làm gì?

Tô Luyến Thủy hô.

Đường Phong không để ý đến phản ứng của nàng, hít một hơi thật sâu, hai mắt nhắm lại, cảm thụ khí thế bàn bạc của thác nước cao trăm trượng, lập tức trợn mắt, một cổ khí thế Linh giai trung phẩm phát ra.

Độc Ảnh kiếm xuất hiện trên tay Đường Phong, cương khí toàn thân chậm rãi rót vào thân kiếm.

Con mắt Tô Luyến Thủy mở lớn, nàng nghĩ mãi cũng không rõ, tại sao nam nhân này lại biết phương pháp tiến vào Thánh cung. Nếu hắn có thể thông qua vài con đường biết được vị trí của Thánh cung thì bỏ đi, nhưng phương pháp mở ra chỉ có người của Thánh cung mới biết được.

Mà cử động của nam nhân này, không thể nghi ngờ chính là muốn mở cửa vào Thánh cung.

Khí thế liên tiếp tăng lên, con mắt Đường Phong nhìn chằm chằm vào thác nước trăm trượng, giống như đang nhìn địch nhân sinh tử, cực kỳ chăm chú. Mà thác nước trăm trượng kia, giống như có linh tính, thời điểm khí thế toàn thân Đường Phong tăng lên, nước chảy càng thêm thở gấp gáp, dù không có sinh mạng, nhưng giống như đang đối kháng với Đường Phong.

Đây cũng là nguyên nhân mà Đường Phong muốn Tô Luyến Thủy mở cửa vào Thiên Thánh Cung ra.

Người Thiên Thánh Cung muốn đi vào, không cần phí nhiều khí lực như thế, nhưng một người xa lạ muốn tiến vào, phải hao phí một ít khí lực mới được.

Sau khi tiến vào Thiên Thánh Cung khẳng định sẽ có ác chiến, Đường Phong định giữ lại chút thực lực, nhưng không thể thực hiện được. Hơn nữa phương pháp mở Thiên Thánh Cung khác với Bạch Đế Bí Cảnh, cho nên không thể vận dụng Bạch Đế Ấn.

Nếu như thế, chỉ cần phá vỡ bề mặt thác nước này mới được!

Một người một thác cách nhau hơn mười trượng, khí thế của nó và Đường Phong đang lẳng lặng tranh đấu với nhau, ngươi tới ta đi, áp chế lẫn nhau, phản công, kháng cự lẫn nhau.

Tô Luyến Thủy đứng phía dưới đang khẩn trương, nàng không biết có nên ngăn cản Đường Phong hay không, trong nội tâm rất do dự.

Bỗng nhiên, khí thế của Đường Phong tăng lên đến một trình độ nhất định, dòng nước gấp gáp của thác nước đột nhiên chậm chạp lại, nước chảy và lực đạo của thác nước từ trên cao đổ xuống cũng khác với trước đây.

Rốt cuộc Đường Phong cũng động, thực lực Linh giai trung phẩm cầm Độc Ảnh kiếm trong tay, mạnh mẽ chém về phía trước.

Phách Sát Kiếm, Xá Ngã Kỳ Thùy!

Một đạo ánh sáng màu bích lục bắn ra, kéo lấy một cái đuôi thật dài, tiếng rít khi không khí bị phá vỡ vang lên, chém thẳng về phía thác nước.

Một kiếm này, kiếm ý vô tiền khoáng hậu, kinh diễm tuyệt luân. Một kiếm này, kiếm cương như trường hồng quán nhật, sáng lạn rực rỡ.

Một kiếm này, thiên địa biến sắc.

Tô Luyến Thủy nhìn thấy cũng ngẩn ngơ, kiếm chiêu đơn thuần, một kiếm này tuyệt đối không được tính là tuyệt đỉnh kiếm pháp, chênh lệch rất xa so với một kiếm kinh thiên lần trước, nhưng một kiếm bình thường như vậy, lại phát huy ra uy năng không ai có thể tưởng tượng được.

Một tiếng 'oanh' thật lớn truyền đến, đạo kiếm cương kia đã chém thác nước trăm trượng thành hai đoạn, cả thác nước giống như một tấm vải bị chém ra làm hai nửa.

Vẫn chưa xong, kiếm cương bích lục bay thẳng lên, một kiếm không thể tưởng tượng chém ra, vô số giọt nước bắn tung tóe ra ngoài, phía trước thác nước xuất hiện một đạo cầu vòng vắt ngang không trung, rất đẹp.

Vị trí vốn là thác nước, lúc này là một phiến hư vô xuất hiện trong tầm mắt Đường Phong.

Đây chính là cửa vào Thiên Thánh Cung, muốn mở cửa vào này ra, phải làm như vừa rồi, cắt đứt cả thác nước mới được, nói đơn giản, nhưng làm rất khó.

Muốn chém đứt thác nước trăm trượng, không có thực lực Linh giai không thể nào làm được.

Đoạn Thủy Lưu, nhất kiếm Đoạn Thủy Lưu, đây mới là cách mở cửa vào Thiên Thánh Cung ra.

Một kiếm Đường Phong chém ra, vội vàng tán Tá Thi Hoàn Hồn đi, trực tiếp thả nhảy vào trong mảnh không gian hư vô kia.

- Đợi một chút!

Tô Luyến Thủy cũng không nhịn được nữa, vội vàng hô lên một tiếng, nhưng đã muộn, thân ảnh Đường Phong đã biến mất không thấy đâu nữa.

- Hữu dũng vô mưu!

Tô Luyến Thủy thấp giọng mắng một câu, cũng nhanh chóng nhảy vào trong cửa vào.

Ánh mắt hoa lên, Tô Luyến Thủy trở về Linh Mạch Chi Địa của Thiên Thánh Cung, nhưng phóng nhãn nhìn quanh, không thấy bóng dáng Đường Phong đâu cả, không biết hắn đã chạy đi nơi nào rồi.

Nắm chặt nắm tay, Tô Luyến Thủy vội vàng bay vào Thánh cung, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tên nam nhân đáng chết nọ đang trên đường đi đến Thánh cung.

Chưa từng thấy tên nam nhân nào ngu xuẩn như vậy, lại vội vã đi tìm chết, chẳng lẽ hắn cho rằng thực lực Linh giai trung phẩm là đủ để tung hoành thiên hạ, muốn đi nơi nào thì đi sao? Thực lực Thiên Thánh Cung, không phải hắn có thể ngăn cản.

Nhưng hắn là địch nhân! Bản thân của mình là hộ pháp của Thiên Thánh Cung, nên xuất lực vì Thánh cung, dù trên lưng có phải mang tội danh lấy oán trả ơn, cũng phải đánh chết hắn.

Thiên Thánh Cung, đây là một khu kiến trúc nguy nga đồ sộ đứng lẻ loi trong phiến Linh Mạch Chi Địa này. Đây chính là chỗ mà vô số người trên đại lục kinh ngưỡng và cũng là chỗ mà người ta khiếp sợ Thiên Thánh Cung.

Hai thế lực đỉnh cấp trên đại lục, một chính một tà, thanh danh Thiên Thánh Cung tốt hơn Huyết Vụ Thành rất nhiều. Nhưng không đề cập tới thanh danh, đơn thuần thực lực mà nói, song phương đều ngang nhau, có tất cả trên trăm Linh giai cao thủ, song phương tranh đấu vô số năm, có thắng có thua, ai cũng không làm gì được ai.

Trong Thiên Thánh Cung, không chỉ có hơn trăm Linh giai, ở chỗ này cũng có Thiên giai, Địa giai, thậm chí Huyền giai tồn tại, những người này đều là kỳ tài có thiên tư tung hoành, được Thiên Thánh Cung phát hiện mang về bồi dưỡng, còn có một ít người vì cần đến nên mới được tồn tại ở nơi này.

Dù sao Linh giai của Thiên Thánh Cung cũng là người, chỉ cần là người, thì đều có nhu cầu về vật chất, bọn họ chỉ bận rộn việc tu luyện, không có thời gian làm việc vặt, cho nên phải có người làm thay bọn họ.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện