Chương 1044: Dị thường (thượng).

- Đủ rồi!

Tốt xấu gì Tư Đồ Thiên Hà cũng là người lớn tuổi, lại có uy vọng cao thượng hiện tại bị người khác mắng thành như vậy tất nhiên nổi giận lôi đình, hắn cố kỵ bộ mặt và thân phận của chính mình nhưng gặp phải người đàn bà chanh chua khóc lóc om sòm như vị gia chủ Cổ gia trước mắt này làm sao chịu được.

Đường Phong nhìn một lát cũng chỉ cảm nhận được thực lực hai người sàn sàn như nhau không phân biệt được ai hơn ai kém, nhiều nhất cũng chỉ có Cổ U Nguyệt chiếm một ít thượng phong.

Nhưng mà Đường Phong mơ hồ cảm thấy hai người này vẫn chưa hề xuất toàn lực, tuy rằng tràng diện nhìn qua vô cùng mạo hiểm, hai người cũng đều liều mạng chiến đấu nhưng Đường Phong cảm giác được hai người đều chừa lại lối thoát cho riêng mình.

Thực lực đến khi cao thâm một mức nhất định thì chiến đấu sẽ như thế này, ngay cả có nguy hiểm thế nào cũng có thể dễ dàng hóa giải, thế nhưng thắng bại thường chỉ ở trong một chiêu nửa thức.

Đường Phong chỉ nhìn trong chốc lát liền biết được nếu hai người này muốn phân thắng bại thì ít nhất phải mất nửa ngày mới xong, hơn nữa người thắng lợi cuối cũng sẽ là Cổ U Nguyệt dùng Thương Ưng Phá Phong Lôi, kiếm kỹ này không hổ là kiếm kỹ hàng đầu, nó cũng không phải chiêu thức mà nó được hình thành từ cương khí của Cổ U Nguyệt ngưng tụ trên tay thành cự kiếm, nếu đánh giá cự kiếm này thì nó đã đạt tới đẳng cấp thứ thần binh, cho dù vậy Cổ U Nguyệt vẫn chưa đủ hỏa hầu, xem ra nếu như tu luyện kiếm kỹ này tới cảnh giới cao nhất, sợ rằng có thế giống như trong lời đồn sánh ngang được với thần binh.

Cự kiếm ẩn chứa sấm chớp gió bão bên trong, uy lực vô cùng lớn, mỗi một kiếm đều có khí thế khai thiên tích địa.

Một trận chiến này không chỉ khiến Đường Phong cảm thấy mùi ngon mà những cao thủ Linh Giai của Loa Thành cũng si mê không kém, chẳng qua có thể thấy được trận chiến này cũng không biết có mấy người.

Dư Thiên Phách thừa dịp tất cả mọi người đang quan chiến học hỏi mà lén lút tới bên cạnh Đường Phong, ôm quyền nói:

- Đường công tử.

- Dư gia chủ!

Đường Phong đáp lễ lại.

Nét mặt Dư Thiên Phách hàm chứa ý cười gượng nói:

- Không nghĩ tới quyển trận pháp này lại có thể lôi kéo tới hai người kia vào cuộc, Đường công tử phải cẩn thận vô cùng, hai người này không ai là dễ chọc vào cả.

Đường Phong gật đầu nói:

- Tạ ơn Dư gia chủ quan tâm, Đường mỗ tất nhiên biết.

- Biết là tốt rồi, biết là tốt rồi.

Dư Thiên Phách nói vài câu liên tiếp.

- Xem ra Dư mỗ không có cách nào cầm được quyển trận pháp này vào tay. Chỉ là Đường công tử bày ra thế cục lớn thế này để dẫn dụ người của bốn thế lực lớn, Dư mỗ có chút không hiểu nguyên do.

- Dư gia chủ quá đa tâm rồi.

Đường Phong ý vị liếc mắt nhìn hắn nói:

- Lời này của ngươi Đường mỗ có chút không hiểu.

- Ha ha.

Đường Phong cười cười.

- Trước đây công tử tung ra tin tức về quyển trận pháp sợ rằng cũng đã đoán được cục diện này sẽ tới phải không. Buồn cười chính là ta và những người ở Loa Thành vẫn cứ một mực trù bị linh thạch, không nghĩ tới căn bản không dùng được gì.

Đường Phong không thể phủ nhận, việc làm này chỉ cần người thông minh một chút đều có thể nhìn ra vài chuyện trong đó. Chẳng qua Đường Phong cũng không thể tránh được, hắn bắt buộc phải có người loan truyền tin tức hộ về quyển trận pháp cho nên mới gióng trống khua chiêng ầm ĩ tại Loa Thành như vậy. Những gia tộc tại Loa Thành này cũng không bị tổn thất cái gì, chỉ là bị Đường Phong lừa một lần cho hồ đồ mà thôi.

- Mặc kệ mục đích của công tử là cái gì.

Sắc mặt Dư Thiên Phách nghiêm túc hẳn lên.

- Dư mỗ chỉ nghĩ cho công tử, nếu ngày sau công tử còn ở lại Loa Thành thì sợ rằng phiền phức sẽ không ngừng kéo tới! Các gia tộc lớn nhỏ của Loa Thành sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Đường Phong cười ha hả:

- Trong đó cũng bao gồm cả Dư gia sao?

Dư Thiên Phách nói:

- Còn mong Đường công tử thứ lỗi, mặc dù Dư mỗ không muốn là địch với công tử nhưng mà có một số chuyện gia chủ như ta cũng không thể tự quyết định được.

- Tại sao Dư gia chủ lại đến nói với ta những điều này?

Đường Phong cười nhẹ đầy ẩn ý nhìn hắn.

- Chính như theo lời của công tử trước đây, đây chính là một bút buôn bán! Dư mỗ đến thông báo cho công tử chẳng khác nào đắc tội với các gia tộc khác trong Loa Thành. Chẳng qua nếu như công tử nguyện ý thì Dư mỗ có thể bảo đảm cho ngươi bình an vô sự, cho dù là hai vị đang chiến đấu trên bầu trời kia cũng không thể nào làm gì được ngươi.

- A?

Đường Phong không khỏi hứng thú, nhíu mày nói:

- Dư gia chủ còn có bản lĩnh bậc này?

Dư Thiên Phách cười ha hả một tiếng:

- Ai mà chẳng có chút phương pháp?

Đường Phong nhíu mày, hai người đang chiến đấu trên bầu trời kia, một người là Cổ gia chủ bài danh thứ ba trong bốn thế lực lớn, còn người kia là nhị trưởng lão của Tư Đồ thế gia bài danh thứ tư trong đó. Nếu như có thể bảo hộ ai đó an toàn trước mặt hai người này chỉ sợ là hai thế lực lớn còn lại.

Thứ nhất là Chiến gia, thứ hai là Trảm Hồn Tông!

Dư Thiên Phách này và hai thế lực lớn kia có quan hệ như thế nào? Đường Phong tự hỏi.

- Mong rằng Dư gia chủ nói rõ.

Lòng hiếu kỳ của Đường Phong tăng lên, không khỏi mở miệng hỏi.

- Dư gia có một vị đệ tử là một chấp sự ngoại môn của Trảm Hồn Tông có thể tiến cử công tử vào môn phái này, chỉ cần công tử tiến vào thì cho dù là người của Chiến gia cũng không có biện pháp bắt ngươi.

Dư Thiên Phách trầm ngâm suy xét nói.

- Có lẽ phải trả giá rất lớn?

Nếu như Dư Thiên Phách nói đây là một bút giao dịch tự nhiên hắn không có khả năng lỗ vốn.

- Ha ha… Cái giá này đối với công tử mà nói rất đơn giản.

- Quyển trận pháp?

Đường Phong cười lạnh một tiếng.

- Sợ rằng Dư gia nuốt không nổi.

Dư Thiên Phách lắc đầu nói:

- Dư mỗ tự biết năng lực của chính mình, cho dù công tử đưa quyển trận pháp bậc kia cho ta thì ta cũng không dám nhận. Chẳng qua nếu công tử thuận tiện thì có thể truyền cho Dư mỗ mấy trận pháp thô thiển nho nhỏ, thế nào?

- Vậy thì có thể chấp nhận được.

Đường Phong gật đầu,

Dư Thiên Phách mừng rỡ:

- Vậy là Đường công tử đã đáp ứng?

- Để ta suy nghĩ thêm một chút.

Đường Phong ứng phó một câu. Nói nhiều chuyện với Dư Thiên Phách như vậy cũng chỉ hiếu kỳ không biết hắn có phương pháp gì mà thôi, về phần thứ trận pháp này Đường Phong căn bản sẽ không truyền ra ngoài.

Sắc mặt Dư Thiên Phách đang vui mừng chợt cứng đờ, hắn cười gượng gật đầu nói:

- Vậy Đường công tử mau chóng suy nghĩ.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện