Chương 6: Như vậy sẽ dạy hư trẻ nhỏ​

Editor: Hạ Tuyết Liên Vũ

Y Y ngẩng đầu nhìn lên bầu trời màu lam, cô là người lương thiện, đời này chưa làm việc gì xấu, làm việc xấu lần đầu không những không sao mà còn được thưởng, ông trời làm vậy là dạy hư trẻ em đó!

"Y Y, nhanh lên một chút, chúng ta phải đi rồi." Đê Điều đứng đằng xa rống to.

Chết tiệt, dùng tốc độ gì mà đã đi xa như vậy, Y Y nhanh chóng đuổi theo. Bởi vì nhiệm vụ lần này mang tính đặc thù, cho nên cô không dám tiếp tục quấy rối, thời điểm mà sinh mạng đang bị uy hiếp thì báo thù cũng chỉ có thể tạm thời để sang một bên.

Cho nên trên đường đi Y Y đều đứng một bên nhìn bọn họ thảo luận cần nguyên liệu gì, chỗ kia cần làm thế nào. Sau khi tính toán tốt những nguyên liệu cần thiết, mua đủ rồi lần nữa trở lại cửa phòng bếp của Vương đại thẩm, nhìn nời trống rỗng phía trước, quả là có thay đổi, căn phòng bị đốt đen cũng đã biến mất, dù sao đây cũng là trò chơi.

Thời gian bị hạn chế cộng thêm gặp chút khó khăn, lần này Y Y cũng tham dự xây phòng. Khi đang xếp lên một cục gạch:

"Đinh, chúc mừng người chơi nhận được một trăm kinh nghiệm." Y Y chớp chớp mắt, có chút không dám tin, mở bảng thông tin nhân vật ra, quả nhiên thấy phần kinh nghiệm tăng một chút, bốn người khác cũng nghe được nên mọi người càng thêm ra sức. Vốn cho rằng là sẽ lãng phí bảy ngày, đến lúc đó cấp bậc nhất định sẽ bị tụt nhiều, không nghĩ đến lại gặp vận may như vậy, chỉ việc này cũng có thể tăng kinh nghiệm nên tốc độ của Y Y cũng nhanh hơn.

Thời gian trong trò chơi so với thực tế có tỷ lệ 2:1, nói cách khác, hai ngày trong trò chơi chỉ bằng một ngày thực tế. Mặc dù bây giờ sắc trời đã tối, thế nhưng ở trong thực tế vẫn là ban ngày.

Lúc cảm thấy đói bụng là thể lực đã hết, ngồi xuống ăn chút gì đó hoặc ngồi nghỉ một lát, bọn họ hầu như không nghỉ ngơi, trời dần dần sáng, ngoại trừ Y Y thì bốn người khác đột nhiên bất động.

"Các huynh không sao chứ." Trên mặt của họ toát mồ hôi lạnh, tay cũng run rẩy.

"Không. . Không có việc gì. . . có lẽ do nhổ cải nên thân thể đau nhức, cần một ngày để khôi phục." Đê Điều từ từ làm công việc trên tay, chậm rãi trả lời.

"Ta khuyên các huynh hôm nay hãy nghỉ ngơi cho tốt, nếu không, e là sẽ bị di chứng đó." Y Y hảo tâm nhắc nhở.

"Không phải chứ, điều này cũng thật quá đáng rồi." Hải Miên nghĩ muốn tự sát, cả thân thể đau nhức, giơ tay lên thôi mà cảm giác như nó sắp gãy vậy.

Tuy nói như vậy nhưng bốn người vẫn tạm dừng công việc, ngoan ngoãn nằm nghỉ ở một bên, chờ một ngày trôi qua.

Y Y thì ung dung tự tại, toàn bộ kinh nghiệm đều là của cô, động tác ngày càng nhanh hơn.

Lại trôi qua một ngày, hiện tại đã đến giờ phải logout, thời gian thực tế đã là buổi trưa, từ hôm qua đến giờ cô chưa ăn cơm nên bụng quá đói, vừa rồi trò chơi đã nhắc nhở, nếu không logout sẽ cưỡng chế thoát ra.

"Ta logout trước, ăn cơm xong sẽ online sau." Nói xong liền logout.

Cởi mũ giáp, rời phòng, nhìn bàn ăn trống không, mẹ không ở đó, cha thì đang ngồi trên ghế salon.

"Hôm nay cha không đi làm sao?" Cô cảm thấy kỳ quái nhìn cha mình đang xem ti vi, hôm nay cũng không phải là cuối tuần mà.

"Con còn dám nói, hôm qua con mải chơi điện tử, cơm cũng không thèm ăn, mẹ con tức giận nên ngay cả cơm trưa cũng không chuẩn bị cho con."

"Không phải chứ, mẹ muốn bỏ đói con sao." Y Y sụp đổ nói.

"Yên tâm, cha có lén để lại cơm cho con." Ông lấy ra chỗ đồ ăn lén giấu cho cô, cô nhanh chóng tiếp nhận và ăn.

"Trên đời chỉ có ba ba tốt, con yêu ba ba."

Ông vỗ vỗ đầu của cô, sau đó biểu tình của ông đột nhiên trở nên nghiêm túc, "Y Y, bây giờ cha có chuyện quan trọng cần nói với con."

"Cha nói đi."

"Sắp tới cha phải qua Mĩ công tác một thời gian, yên tâm là sẽ không quá dài, ít nhất là vài năm, mẹ con cũng sẽ đi theo cha, sau này sẽ chỉ có mình con ở nhà, sẽ không có việc gì chứ."

"Không thành vấn đề, cha yên tâm đi, hiện tại con đã trưởng thành rồi, có thể tự chăm sóc bản thân, cha và mẹ phải giữ gìn sức khỏe đấy."

Sau khi giao phó xong, cô tiếp tục đăng nhập vào trò chơi, năm người bọn họ đều cùng làm nhiệm vụ trong một tuần này, ngoại trừ khoảng thời gian phải tiễn cha mẹ ra sân bay thì số thời gian còn lại đều là dành cho trò chơi.

Một tuần qua đi, nhìn lại căn phòng đã xây tốt, mọi người đều cảm khái. Vương đại thẩm cười tươi như hoa đi đến.

"Các ngươi làm tốt lắm, đây là phần thưởng của các ngươi."

"Đinh, chúc mừng người chơi nhận được 10000 kinh nghiệm."

"Đinh, chúc mừng người chơi nhận được kỹ năng xây dựng cấp đại sư."

Nếu như nói số kinh nghiệm nhận được chỉ là thông thường thì kỹ năng nhận được sau đó chính là nghịch thiên, kỹ năng sinh hoạt chia thành sơ cấp, trung cấp, cao cấp và cấp đại sư, lúc đầu vô cùng dễ, thế nhưng càng về sau lên cấp càng khó khăn, đừng nói là cấp đại sư, cho dù là cao cấp thì số người đạt được cũng ít vô cùng, theo trí nhớ của cô thì ba năm trước cũng không có ai lên được cấp đại sư, chẳng lẽ vì cô nên mới có thay đổi.

"Oa oa, cấp đại sư, thật khủng." Hải Miên hưng phấn hô, đến bây giờ còn không thể tin được chuyện đã xảy ra.

Đúng vậy, thật sự là rất đáng ăn mừng, không hổ là nhiệm vụ cấp S, phần thưởng cũng thật khoa trương." Đê Điều sờ sờ cằm gật đầu.

"Cuối cùng cũng không phụ thời gian chúng ta bỏ ra để làm nhiệm vụ này." Thất Dạ cũng cảm khái nói.

"Y Y, thêm bạn nào." Đê Điều đột nhiên quay sang nói với cô.

Đúng vậy, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì đội ngũ sẽ giải tán, chết tiệt, cô quên béng mất, lãng phí nhiều thời gian như vậy mà chưa trả thù thành công, nhưng mà, không vội, dù sao cũng còn nhiều thời gian.

"Được." Cười híp mắt gật đầu, thêm Đê Điều, Hải Miên, Thất Dạ là bạn tốt. Nhưng không nhận được yêu cầu thêm bạn của Dạ Mị.

"Dạ Mị đại ca, thêm bạn nào." Y Y mỉm cười ngọt ngào với hắn.

Dạ Mị không hé răng, Y Y xoay người ngồi xổm trong góc, vẽ vòng tròn trên mặt đất, "Ta biết Dạ Mị đại ca trách ta ngốc, không có năng lực, làm tốn thời gian của mọi người, lại còn hay tạo phiền phức cho mọi người, Dạ Mị đại ca không thêm ta làm bạn tốt cũng đúng. . . . ."

"Đinh, người chơi Dạ Mị đề nghị thêm bạn." Y Y nhanh chóng ấn xác nhận, sau đó cười cười đi đến trước.

"Ta biết Dạ Mị đại ca là người tốt." Dạ Mị nhìn cô một cái, sau đó quay đầu đi không nhìn cô nữa.

"Y Y, tiếp theo chúng ta sẽ đi chuyển chức, còn muội, có muốn đi với chúng ta hay không." Đê Điều đề nghị với cô.

"Không được, bây giờ ta phải nhận ít nhiệm vụ trong thôn kiếm chút tiền, ta nghèo quá."

"Vậy được rồi, có cơ hội sẽ liên lạc." Đê Điều phất tay chào tạm biệt.

Sẽ, đương nhiên sẽ, trước khi ta báo được thù, nhất định các ngươi sẽ gặp được ta thường xuyên, nhưng điều này cô không nói ra, chỉ là cười hì hì.

Sau khi bọn họ đi xa, Y Y xem lại nhân vật, hiện tại cấp bậc của cô là 15, đã có thể chuyển chức, nhưng mà trong nơi sâu của rừng râm ma pháp có quái vật trung cấp, những quái vật này sẽ chủ động công kích, với lượng máu cùng năng lực hiện tại, căn bản không có biện pháp đến toàn hệ ma pháp thôn, đúng rồi, cô nghĩ ra là trong tiệm tạp vật có bán Nhiếp Hồn hương, nếu dùng nó thì trong vòng nửa canh giờ sẽ không có quái vật nào tấn công cô, đẳng cấp giới hạn là dưới 20.

Nói là làm, Toàn Hệ thôn hãy chờ ta đi.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện