Thà đừng cho đi

Nhìn thấy anh chàng đẩy chiếc xe đầy những loại bánh trong ấu thơ tôi yêu mến, không cầm lòng được nên tôi đã gọi anh lại. Tôi muốn một hộp bánh nhỏ, với đủ năm loại bánh.

"Nước dừa để riêng nhé?"

"Dạ!"

Chuyện sẽ chẳng có gì nếu anh chàng bán bánh khi tính tiền đã không quên thòng thêm một câu với vẻ không thoải mái:

"Cả năm loại bánh, lấy có hai nhăm ngàn đó!"

Rồi anh đẩy xe đi. Tôi buồn cười, anh chàng này thiệt dở!

Lẽ ra anh có thể lấy một cái giá cao hơn, tôi hoàn toàn sẵn sàng trả, nhưng anh lại cảm giác nếu lấy giá cao có thể người ta sẽ không mua nữa, thế là anh buộc phải "cho đi" trong một sự thiếu thoải mái. Đó chỉ là một câu chuyện rất nhỏ trong buổi sáng, nhưng nghĩ rộng ra, bạn sẽ thấy rất nhiều những người như vậy trong đời bạn.

Những người mà việc cho đi bị nằm trong dạng thúc ép, giằng co giữa lợi ích mình đạt được và lợi ích của người khác, giữa việc có thể mất trắng hoặc bán được nhưng không lãi nhiều.

Như một người đã nhận dạy dỗ một kẻ dưới mình, nhưng lại khéo léo "giấu nghề" không dám cho đi hết những kinh nghiệm mình biết.

Như một người đã cho tiền người ăn xin, nhưng vẫn tự hỏi không ngừng liệu họ có nằm trong đường dây nào không? Liệu vài chục ngàn của mình có bị ăn chặn hay không?

Như một người mang tiếng là bạn thân, đi ăn cùng nhau mà lúc tính tiền thì chi li từng chút một, ai đã đụng đũa vào một món nào, nghĩa là phải chia tiền món đó, ai đến trước đến sau, ai ăn nhiều ăn ít...

Thật ra, cho đi là tốt, nhưng thái độ lúc cho đi còn quan trọng hơn thế gấp bội. Không phải người nhận nào cũng cần người cho, họ có quyền từ chối, nếu họ cảm thấy nhận lấy ân mau của bạn sẽ khiến họ tổn thương hơn. Vì vậy khi ta đã quyết định cho đi điều gì đó, hãy quên đi sự sòng phẳng hơn thua được mất, mà chỉ giản dị là trao tặng. Và nếu trong quá trình đó, trong tâm chúng ta có đầy gợn sóng lăn tăn, ta còn tiếc còn bực dọc, còn muốn hạch sách đòi hỏi các thứ, còn muốn đảm bảo họ sẽ trả lại ta thứ gì trong tương lai hay muốn họ tôn ta lên làm thánh thần thiên địa... thì phải làm sao?

Thì ta cứ tự giữ lại hết mà dùng, đừng cho đi nữa, chi mệt thêm!

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện