Chương 20
Chaniel O’Toole, năm mươi tám tuổi, hành nghề thám tử tư, được biết tại New Jersey dưới cái tên Danny. Với dáng vẻ chất phác nhưng rất thích uống rượu, đó là một con người tài năng, nghiêm túc, luôn thu thập tin tức một cách kính đáo, không thể chê vào đâu được.
Danny quá quen với việc thấy người ta dùng biệt danh khi họ mướn ông theo dõi những ông chồng hay bà vợ bị tình nghi là không chung thủy. Chỉ cần việc ông nhận được tiền đặt cọc và các chi phí phát sinh được trả sòng phẳng thì khách hàng có quyền lấy bất cứ biệt danh nào mà họ thích.
Dù sao thì ông cũng hơi ngạc nhiên khi một bà tự xưng là Jane Graves gọi điện đến Hackensack cho ông vào bữa sáng thứ ba, lấy cớ về một vụ bảo hiểm, yêu cầu ông điều tra các hoạt động của mấy chị em nhà Kenyon. Kiểm tra xem người chị có đi làm lại chưa? Cô em nhỏ có trở lại học ở trường đại học chưa? Cô có thường về nhà không? Họ đã phản ứng ra sao trước cái chết của cha mẹ họ? Họ có tỏ vẻ gì bị suy sụp thần kinh không? Điều quan trọng hơn, một trong hai người đó có đến khám một bác sĩ chuyên khoa tâm lý không?
Danny đánh hơi ngay trong việc này có gì đó mờ ám. Ông đã gặp Sarah Kenyon được vài ba lần tại tòa án. Tai nạn chết người do chiếc xe ca bị hư thắng gây ra khi phóng quá nhanh đã đụng phải xe của cha mẹ cô. Có thể người ta đã đệ đơn kiện công ty của chiếc xe ca, nhưng các công ty bảo hiểm thường có các nhà điều tra riêng của họ. Dù vậy công việc vẫn là công việc và cũng vì thời kỳ suy giảm kinh tế nên các vụ ly dị không còn béo bở nữa. Ly dị bây giờ trở nên khó khăn hơn một khi có liên quan đến vấn đề tiền bạc.
Được ăn cả ngã về không, Danny liền tăng gấp đôi tiền thù lao của mình và nhận được lời hứa ngân phiếu sẽ được gởi đến bằng đường bưu điện. Người ta yêu cầu ông gởi các báo cáo và hóa đơn đến một hộp thư lưu trữ tại New York.
Với nụ cười trên môi, Danny gác máy.