Chương 30: Lăng gia thâm độc, gặp phải hiểm nguy [3]
Edit: Quân Mộ Hàn
Beta: Mặc Tử Liên
“Cố Nhược Vân, là ngươi cố ý phải không? Ngươi cố ý bị ta khi dễ, bị ta chèn ép? Sau đó khiêu chiến ta rồi lại bất ngờ thắng lợi? Lại hung hăng chèn ép ta? Rốt cuộc ta và ngươi có thù oán gì, đáng giá để ngươi dùng nhiều năm hao tổn tâm huyết nhục nhã ta?”
Dễ nhận thấy rằng Lăng Hi đã suy nghĩ quá nhiều. Hắn cho rằng Cố Nhược Vân ẩn giấu thực lực chính là vì tìm thời cơ để mạnh mẽ sỉ nhục hắn.
Đương nhiên, Cố Nhược Vân luôn lười giải thích đối với người không quan trọng, vì thế nên Lăng Hi cho rằng sự trầm mặc của nàng là ngầm thừa nhậm.
“A a a! Cố Nhược Vân, ta muốn giết ngươi!”
Lăng Hi tức giận rống to, từ dưới đất bò dậy, hắn nâng tay lên, trong nháy mắt một tấm phù văn màu vàng xuất hiện ở trong tay hắn, phù văn tản mát ra một tia án sáng nhàn nhạt, khiến khuôn mặt tức giận của hắn trở nên nổi bật.
“Đây là phù văn duy nhất của Lăng gia chúng ta, ban đầu gia gia dùng thật nhiều tiền để mua từ trong tay một cao thủ, lúc ta gặp nguy hiểm có thể truyền tống gia gia tới, cho nên, Cố Nhược Vân, lần này ngươi chết chắc!”
Dứt lời, Lăng Hi xé phù văn...
Một vệt kim quang thoáng qua, ngay sau đó Lăng Nghị cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Khi nhìn thấy lão gia nhà mình xuất hiện, Lăng Hi thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tố cáo: “Gia gia, người mau cứu tôn nhi, nếu không phải tôn nhi mang Truyền Tống phù người cho, e là cả đời này sẽ không được gặp lại gia gia ngài”
“Sao?” Sắc mặt của Lăng Nghị trầm xuống, gương mặt già nua âm u, hỏi: “Là ai lớn gan như vậy, ngay cả huyết mạch Lăng gia cũng dám thương tổn?”
Trong nháy mắt, mọi ánh mắt đều nhìn về phía Cố Nhược Vân, mà theo ánh mắt bọn họ, Lăng Hi phát hiện thiếu nữ từ đầu đến cuối đều bất động thanh sắc.
Nha đầu Cố gia?
Hắn nhíu mày một cái: “Hi nhi, nha đầu Cố gia chỉ là một tụ khí cấp ba, chẳng lẽ cháu lại không đánh thắng nàng sao?”
“Không phải gia gia, Cố gia đem nàng che giấu rất sâu, một chiêu liền đánh bại chúng ta, thực lực của nàng tuyệt đối không phải là tụ khí cấp ba, ít nhất cũng là cấp sáu cấp bảy, hơn nữa” Lăng Hi ngừng lại một chút, cười lạnh một tiếng, “Nàng muốn giết ta không chỉ vì cùng ta có thù mà còn muốn khiến cho Lăng gia chúng ta đoạn tử tuyệt tôn! Người âm hiểm ác độc như vậy, gia gia người tuyệt đối không thể để nàng sống!”
Ầm!
Trên người Lăng Nghị bùng lên lửa giận, một đôi mắt lạnh lùng nhìn Cố Nhược Vân: “Nha đầu, ngươi còn nhỏ tuổi mà có lòng ác độc như vậy, giữ lại ngươi sẽ là tai họa cho thế nhân, vì không thể để cho ngươi sau này làm người vô tội bị thương, vậy... lão phu cũng chỉ có giết ngươi nhằm chấm dứt tai họa về sau!”
Khí tức âm trầm lấy dao động xung quanh hắn, khiến cho không khí trước mặt ngườita tựa như trở nên loãng hơn, cực kỳ áp lực.
Trong lòng của Cố Nhược Vân khẽ trầm xuống một cái.
Lấy thực lực hiện tại của nàng, không thể cùng Lăng Nghị trực tiếp đối đầu, hiện tại cũng chỉ có trốn!
“Ha ha!”
Nghĩ đến đây, Cố Nhược Vân cười to hai tiếng, nụ cười kia lan trên khóe môi, mang theo trào phúng.
“Đây đường đường Lăng gia? Nhỏ đánh không lại thì lớn lên? Thật là làm cho ta mở mang kiến thức! Lăng Nghị, hôm nay ta Cố Nhược Vân nhớ kĩ, một ngày nào đó ta sẽ để cho Lăng gia các ngươi trả giá thật lớn!”
Giờ khắc này, trên gương mặt thiếu nữ gầy yếu hiện lên khí phách cuồng vọng, khí tức này chỉ có ở Đế vương, mà Hoàng đế bệ hạ lại không có, Lăng Nghị dường như thấy được một gương mặt quen thuộc...
Thiên tài tuyệt thế hơn mười năm trước – Cố Thiên. Nhân vật kinh tài tuyệt diễm kia, Võ hoàng trẻ tuổi nhất đại lục, bây giờ Cố Nhược Vân cùng hắn quá mức giống nhau...
Không!
Không được, tuyệt đối không thể để cho nữ nhân này còn sống, quá nguy hiểm!