Chương 62: Quân đội cường thể nổi dậy [5]
Edit: Mạc Ảnh
Beta: Mặc Tử Liên
"Không" Nàng lắc đầu, khẽ cười nói, "Ta tin Tử Tà, nhưng ta lại càng tin vào trực giác của mình hơn, lúc trước ngươi là loại người gì ta không cần biết, người mà ta biết là ngươi bây giờ."
Nam nhân liền nở nụ cười.
Nụ cười này khiến vạn vật giữa đất trời đều trở nên mờ nhạt, đẹp tới mức khiến người ta không thở được.
"Ta cũng tin tưởng nàng. Trên đời này, ta chỉ tin một mình nàng, dù nàng có vứt bỏ ta, ta cũng sẽ tin chắc rằng những việc nàng làm đều có lý do cả.Tiểu Vân, nếu có một ngày nàng buông bỏ ta, ta sẽ ở lại nơi này chờ nàng chờ nàng quay về tìm ta......"
Trong lòng Cố Nhược Vân run lên, niềm thương cảm đối với lỗi lầm lớn như thế nào, nàng cũng tuyệt đối sẽ không từ bỏ hắn......
Ra khỏi cửa phòng, nàng liền nhìn thấy Dư lão vội vàng bước đến, khi lão trông thấy Thiên Bắc Dạ theo sau Cố Nhược Vân bước ra, trong lòng vui mừng tiến lên phía trước.
"Đại tiểu thư, những người kia đã trở về."
Lông mày Cố Nhược Vân hơi nhíu lại, nở nụ cười: "Nhắc mới nhớ, binh khí của phủ La Tướng quân hẳn cũng phải xong rồi. Dư lão, lão đến phủ La Tướng quân lấy binh khí cho ta, cũng đã đến lúc chúng ta phải triển khai kế hoạch rồi."
"Vâng, Đại tiểu thư."
......
Một tháng trước, đội ngũ bị Cố Nhược Vân phái đi Linh thú Chi Lĩnh tổng cộng có hơn một trăm người, nhưng trở về cũng chỉ còn lại hơn năm mươi người. Trong đó, phần lớn những người gặp nguy hiểm không thể chống cự được đã bỏ chạy và có một số ít người đã táng thân dưới nanh vuốt hung ác của Linh thú.
Nhưng đám người còn lại lúc này đều không biết rằng, nhờ sự kiên trì mà không lâu sau, bọn họ liền trở thành những cường giả uy chấn đại lục!
Trong đại viện, Cố Nhược Vân quét mắt nhìn qua đám người còn lưu lại, cuối cùng ánh mắt rơi vào gương mặt cao ngạo của Tầm Phong.
"Ngươi cũng đủ sức kiên trì."
"Không tệ" Tầm Phong ngẩng khuôn mặt lên, lãnh ngạo ( lạnh lẽo và ngạo nghễ) nói, "Lần trước ngươi đã hứa với bọn ta rằng nếu bọn ta còn sống sót trở về thì sẽ cho bọn ta thỉnh một chút bản lĩnh của ngươi, hi vọng ngươi đừng làm uổng phí quãng thời gian một tháng của bọn ta."
Cố Nhược Vân nở nụ cười: "Nói thật, ta cũng chẳng có thực lực gì, bây giờ ta cũng mới chỉ đạt được tụ khí cấp sáu mà thôi, luận về chiến đấu, ta tất nhiên không phải là đối thủ của những kẻ tinh anh như các ngươi."
Sắc mặt Tầm Phong có chút khó coi, tiểu nha đầu này lại dám lấy bọn hắn ra làm thú vui để chơi đùa? Nếu thật như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho nàng!
"Tuy nhiên" ánh mắt Cố Nhược Vân xoay chuyển, cười nói, "Các ngươi thật cho rằng công phu luyện được trong một tháng này là uổng phí sao? Chẳng lẽ trong một tháng rèn luyện, một chút tiến bộ các ngươi cũng không có? Nếu thật như thế, ta cũng không cần phải bồi dưỡng các ngươi nữa."
Nghe nói vậy, trên mặt những người ở đây đều xuất hiện một tia biến hóa.
Cố Nhược Vân nói không sai, trong một tháng rèn luyện, bọn hắn không chỉ tiến bộ nhanh chóng mà cơ thể cũng trở nên rắn chắc hơn rất nhiều, nếu bọn hắn tu luyện theo phương pháp thông thường thì nửa năm cũng không đạt được thành quả như vậy......
"Ban đầu ta cũng đã nói qua, có lẽ thực lực của ta bây giờ không đủ mạnh, nhưng trong tương lai không xa, tất cả các ngươi liên hợp lại cũng sẽ không phải đối thủ của ta! Cho dù ta có bồi dưỡng một cách tỉ mỉ nhất."
Hiện tại thực lực của Cố Nhược Vân cũng không hẳn là rất xuất chúng, nhưng nếu so với những người đồng lứa thì cũng gọi là vô cùng khá, chí ít cũng không phải là phế vật như lúc trước. Nhưng dù sao chỉ cần một khoảng thời gian tu luyện ngắn mà đã đạt được trình độ như vậy cũng coi như là thành công rồi.
"Chỉ cần các ngươi nguyện ý theo ta, các ngươi tuyệt đối sẽ không hối hận!" Cố Nhược Vân khẽ nhếch khuôn mặt, dưới ánh mặt trời, dung nhan thanh tú mang theo nụ cười nhàn nhạt mà tự tin, "Ta sẽ biến các ngươi trở thành một đội quân cường đại nhất! Một đội quân chỉ có năm mươi người nhưng phải bách chiến bách thắng, không gì địch nổi! Ta tin rằng nếu các ngươi có đủ kiên trì đến cuối cùng thì chắc chắn sẽ nhanh chóng đạt được kết quả như vậy."