Chương 213: Đáng yêu
Chương 213: Đáng yêu
Bỗng nhiên, một bóng người vồ giết về phía Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên động cũng không động, chỉ đỡ Mạc Thương cùng Nhược Hoan đi trở về.
- Ầm!
Lại một tiếng chấn động truyền ra, Thanh Nhi đánh bay cường giả vừa mới xuất thủ ra ngoài, thủ đoạn không sai biệt, nàng cau mày càng chặt, tựa hồ rất bất mãn.
- Các ngươi còn như vậy, ta sẽ giết ngươi.
Thanh âm giòn giã lại truyền ra lần nữa, làm cho Tần Vấn Thiên kém chút nở nụ cười, nghe ngữ khí của Thanh Nhi, cho người ta cảm giác giống như Tần Vấn Thiên bị ủy khuất, nếu như những người này lại khi dễ Tần Vấn Thiên, nàng sẽ giết người.
Lão giả kia lau vết máu ở khóe miệng, nhìn chằm chằm Thanh Nhi, thần sắc khó coi đến mức tận cùng, Thanh Nhi vẫn nhẹ như mây gió, thấy lão giả nhìn chằm chằm, nàng liền nhíu nhíu mày lại, tùy tiện nói:
- Ta không thích người khác nhìn ta như vậy.
- Khục khục.
Lão giả bị tức đến phun ra một ngụm máu tươi, nhìn nàng?
Nàng cường thế như vậy, ngay cả nhìn nàng cũng không được? Hơn nữa thanh âm của nàng cho người cảm giác giống như mình bị ủy khuất, đó là một mỹ nữ quái thai thế nào a, hết lần này tới lần khác thực lực cường đại đến trình độ này, lão giả thậm chí bị Thanh Nhi đả thương, nhưng ngay cả Thanh Nhi mạnh bao nhiêu cũng không phân rõ.
Tần Vấn Thiên mang theo Mạc Thương cùng Nhược Hoan đi về xa xa, lưu lại người ở nơi này hai mặt nhìn nhau, thân hình của bọn họ lập loè, chỉ thấy bỗng nhiên có thật nhiều hắc y nhân xuất hiện, thủ hộ Tần Vấn Thiên ở trung tâm.
Thanh Nhi cũng xoay người, đi theo phía sau Tần Vấn Thiên, trong lúc nhất thời càng không có người dám lưu bọn họ, tràng cảnh quỷ dị như vậy nói ra tựa hồ có chút buồn cười, nhưng rõ ràng phát sinh.
- Thanh Nhi, ngươi thật đáng yêu.
Tần Vấn Thiên thấy Thanh Nhi đi tới bên cạnh, cười nói.
Trong con ngươi xinh đẹp của Thanh Nhi lộ ra vẻ suy tư, nhìn Tần Vấn Thiên, hơn nửa ngày mới thấp giọng nói:
- Đáng yêu, là tốt hay xấu?
Tần Vấn Thiên lảo đảo, sắp ngã sấp xuống, như nhìn quái vật đánh giá Thanh Nhi.
- Đương nhiên là tốt, là ý tứ vô cùng tốt.
Tần Vấn Thiên giống như lừa nữ hài.
Thanh Nhi như trước không hiểu, khí chất trên người lạnh lùng, nhưng khẽ gật đầu, đáng yêu, là ý tứ vô cùng tốt?
Sau khi Sở Vương đài kết thúc phân tranh nửa canh giờ, quân đoàn Tần phủ ở ngoài Hoàng thành bắt đầu rút lui có thứ tự.
Cuộc tỷ thí này cố nhiên có ý tứ phối hợp Tần Vấn Thiên hành động ở trong đó, nhưng cũng là một lần thăm dò của Tần phủ đối với lực lượng hoàng quyền.
Đối với Tần phủ mà nói, trận chiến đấu này tự nhiên là cành nhanh càng tốt, bây giờ bọn họ biết, Sở Quốc đang tập trung quân đoàn khắp nơi, vây quét về phía Hoàng thành, tuy quân dự bị của bọn họ cũng từng bước tiến lên, nhưng khi đó không thể nghi ngờ sẽ càng gia tăng độ khó của trận chiến đấu này.
Sở Thiên Kiêu dừng lại ở trên thành lầu, tàn dương như máu, mặt đất nằm từng cỗ thi thể lộ vẻ cực kỳ chói mắt, trong đó thậm chí có không ít nhân vật lợi hại bỏ mạng ở trong cuộc tỷ thí này.
Cách Võ Vương chết đã nhiều năm, nhưng Tần phủ qua vài thập niên thời gian, lại lần nữa thể hiện ra sức chiến đấu kinh người của bọn họ ở trước mặt người Sở Quốc, Sở Thiên Kiêu như thấy được Vũ vệ năm đó đi theo Tần Vũ nam chinh bắc phạt, chỉ là lúc này đây, đầu mâu của Quân đội Tần phủ, lại trực chỉ Hoàng thành.
Nhìn từng khuôn mặt thối lui kia, mặc dù rất nhiều bằng hữu bỏ mình, nhưng con mắt của bọn họ lạnh lẽo mà phong duệ như vậy, dường như lửa giận đè nén ở trong lòng nhiều năm muốn bộc phát ra ở trong chiến dịch này, lại nhìn quân đội Sở Quốc, trầm mặc, đau thương, chiến ý suy yếu, điều này làm cho hắn cảm giác, nhiều năm hoà bình như vậy, sớm đã mài mòn góc cạnh của Hoàng thành Sở Quốc quân, còn đối phương là hổ lang chi sư tới báo thù.
- Sở Khoát.
Ánh mắt của Sở Thiên Kiêu nhìn về phía trung niên bên cạnh, hô.
- Bệ hạ.
Sở Khoát chính là thúc phụ của Sở Thiên Kiêu, cha của Sở Thiên Kiêu ban hắn Hàn Vương vị, thống lĩnh quân đoàn tinh nhuệ của Hoàng thành, chính là người ủng hộ mạnh mẽ của Sở Thiên Kiêu.
Ánh mắt của Sở Thiên Kiêu nhìn chằm chằm Sở Khoát, sau đó thi lễ một cái nói:
- Thúc phụ, nơi này giao cho ngươi.
- Bệ hạ.
Sở Khoát nâng thân thể của Sở Thiên Kiêu, ánh mắt cứng cỏi nói:
- Thành còn, người còn; thành phá, người vong.
- Được, thúc phụ, người nơi này toàn bộ do ngươi điều khiển.
Sở Thiên Kiêu tiếp tục nói, còn chuyện phía sau cũng không cần hắn dặn dò, năng lực của Sở Khoát, hắn vẫn tin tưởng.
Sở Thiên Kiêu ly khai, hắn đương nhiên cũng biết tin tức tiểu công chúa bị bắt, Mạc Thương cùng với Nhược Hoan được Tần Vấn Thiên mang đi, nữ tử thần bí đột nhiên xuất hiện kia, là người nào?
Xem ra, hắn thật xem thường trận bão tố đè nén ở trên Sở Quốc này a.
Còn những Nguyên Phủ cảnh đi theo Tần Vấn Thiên kia, Sở Thiên Kiêu đã đoán được tới từ phương nào, một cỗ lực lượng như vậy, trong Hoàng thành không có mấy thế lực có thể triệu tập được, bài trừ ra, hắn có thể đoán, có khả năng chỉ có Mạc gia cùng với Thần Binh Các.
Mạc gia lão thái gia chính là nhân vật danh chấn Sở Quốc, nhưng hắn chí không ở tranh đoạt quyền lực, mà một lòng hướng võ, hi vọng một ngày kia đột phá bình cảnh, hắn thường đi ra ngoài du lịch, kiến thức mênh mông, tâm cao khí ngạo, cũng không quan tâm Sở Quốc nho nhỏ, sẽ không cho người nhà mình tham dự vào Sở Quốc phân tranh, như vậy, chỉ có Thần Binh Các.
Hết lần này tới lần khác, hiện tại hắn lại không thể động Thần Binh Các, bằng không thế cục sẽ bết bát hơn.
Hôm nay cục diện diễn biến, đối với Sở Quốc Hoàng thất mà nói, có thể nói là sỉ nhục, hắn đã không để ý bộ mặt Quân Vương bắt người uy hiếp Tần Vấn Thiên, lại bị người khác lấy thủ đoạn giống nhau phản chế.
- Cầm lệnh bài này đi Hắc Ám sâm lâm, triệu tập quân đội mà vũ phủ huấn luyện.
Sở Thiên Kiêu giao một lệnh bài cho một vị thân tín, người nọ như một cái bóng, sau khi bắt được lệnh bài, vô thanh vô tức tiêu thất.
Những năm gần đây Tần phủ Vũ vệ phát triển lớn mạnh, nhưng Hoàng thất hắn tuyệt đối không có sống uổng.
Chỉ là, hắn một mực hoài nghi trong Hắc Ám sâm lâm ngoại trừ Hoàng thất huấn luyện vũ phủ quân ra, còn có một chi lực lượng thần bí khác, lần trước hắn ở Hắc Bảo bày mưu đối phó Tần Xuyên cùng Tần Dao, chính là vì muốn tìm thế lực kia ở đâu.
- Đi bái phỏng Khương gia.
Sở Thiên Kiêu nhàn nhạt nói, Hoàng thành Khương gia, cũng là một đại gia tộc, thực lực thậm chí mạnh hơn Diệp gia, giống như Mạc gia, Khương gia thuộc về lực lượng Hoàng thất không thể chưởng khống, ngoại trừ Mạc gia Khương gia, trong Hoàng thành còn có mấy đại thế lực, đều sẽ không dễ dàng nghe theo Hoàng thất hiệu lệnh, lần này hắn chỉ có thể tự mình thăm viếng.
Cùng lúc đó, các loại đồn đãi trong Hoàng thành phô thiên cái địa lan rộng ra, mà nhiều nhất đồn đãi không thể nghi ngờ là Sở Quốc hiện nay, Hoàng thất Sở gia số mệnh đã hết, vô cùng có khả năng ở trong trận gió lốc này trở thành lịch sử.
Mạc gia, tọa lạc ở phía tây Hoàng thành Sở Quốc.