Chương 11: Con đường “đổ cẩu”

“Nguyên tố cường hóa?”

Tiêu Hiêu nghe Nhuyễn Nhuyễn giải thích, nhưng trong hắn vẫn không xua tan được cảm giác quái dị trong lòng.

Đây thật sự là nguyên tố cường hóa sao?

Xem ra càng giống với triệu chứng nào đó?

Mặc dù bốn năm trước hắn không lấy được giấy chứng nhận tâm thần của bác sĩ, nhưng ít nhiều cũng coi như mắc bệnh lâu năm, vẫn nắm được một vài kiến thức y học cơ bản, chứ không phải hoàn toàn không biết gì...

Nhưng hắn nhớ tới buổi họp lớp trước đó, những ánh mắt chất chứa đầy ác ý. Hay con hẻm nhỏ gần nhà luôn có cảm giác quỷ dị khiến hắn kinh hãi không thôi. Còn có con chuột ở ga tàu điện cùng với thân thể to lớn và xúc tu nhầy nhụa. Khi nghĩ tới mấy chữ “nguyên tố cường hóa” thì mâu thuẫn trong lòng hắn mới dần vơi đi. Cố gắng kìm chế cảm giác khó chịu và quỷ dị trong lòng, Tiêu Hiêu dò hỏi:

“Vậy phải làm sao mới có được những thứ này?”

“...”

“Điểm tích lũy!”

Thấy Tiêu Hiêu rất nhanh đã có phản ứng, trên mặt Nhuyễn Nhuyễn liền nở nụ cười hài lòng, nàng khẽ nói: “Trong thành phố này, bất luận là thứ gì, dù là người hay là kiến trúc hoặc quái vật đều thuộc về thành phố.”

“Mà chúng ta có thể dùng điểm tích lũy trao đổi mọi thứ với thành phố này.”

“...”

“Vậy tôi”

Tiêu Hiêu nhìn những thứ hiển thị trên máy tính bảng, biểu tình có chút chần chừ.

Hắn cảm thấy những thứ này, mỗi loại nghe qua đều rất nguy hiểm, cũng đều tỏ ra không bình thường.

Coi như trong lòng hắn đón nhận, thế nhưng hắn thực sự không biết lựa chọn nguyên tố nào cho bản thân.

“Em biết anh sẽ rất đau đầu mà.”

Nhuyễn Nhuyễn lúc này tỏ ra rất vui vẻ, nàng nói tiếp: “Trong việc này, người mới đối diện với đống nguyên tố này sẽ bị hoa mắt, không biết nên lựa chọn thế nào.”

“Tất nhiên em sẽ giúp anh.”

“Những người như em được gọi là Nhà thiết kế cường hóa cũng bởi vì bọn em khá hiểu về nguyên tố cường hóa của thế giới này. Càng có thể dễ dàng giúp những người mới như anh phân phối điểm tích lũy và phối hợp nguyên tố.”

“...”

Tiêu Hiêu giật mình, hắn ngẩng đầu nhìn nàng rồi nói: “Vậy cô cảm thấy tôi nên chọn loại nào?”

“Trên thực tế...”

Nhuyễn Nhuyễn hơi híp mắt lại, sau đó nàng cười nói: “Anh không thể mua được cái gì cả...”

“?”

Tiêu Hiêu nghe xong liền ngẩn ra, hắn chớp chớp mắt.

“Anh chỉ là người mới vừa ký kết khế ước mà thôi, tất cả cũng chỉ giúp thành phố này tiêu diệt được một con người chuột.”

Nhuyễn Nhuyễn cười nói: “Em đoán điểm tích lũy của Tiêu ca ca lúc này nhiều nhất là 30 điểm. Hơn nữa số điểm này đã bao gồm cả ý tốt của thành phố dành cho anh...”

“Ngay cả Thừa số bạo lực cấp thấp nhất cũng phải sử dụng cùng lúc 3 đơn vị, cũng chính là 60 điểm tích lũy, anh mới chỉ có một nửa.”

“Cho nên bây giờ thực ra anh không cần thiết phải buồn phiền vì vấn đề nên chọn loại nào...”

“...”

Tiêu Hiêu bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật này, trên thực tế hắn quả thật chỉ có 30 điểm tích lũy.

Hóa ra hắn đã lo lắng vô ích, bản thân không cần nghĩ nhiều làm gì.

Ngược lại, trên mặt Nhuyễn Nhuyễn lại nở nụ cười tươi, sau khi ngón tay xinh xắn vuốt chạm mấy cái lên màn hình máy tính bảng, nàng đang định nói gì đó đột nhiên khẽ giật mình.

Tiêu Hiêu vội hỏi: “Sao vậy?”

Nhuyễn Nhuyễn giơ máy tính bảng lên cho hắn xem, đồng thời lộ ra vẻ ngạc nhiên: “Đây là...”

Họ tên: Tiêu Hiêu

Tuổi: 21

Điểm tích lũy: 130

Khế ước: cấp thấp

“Hả?”

Tiêu Hiêu cũng có chút bất ngờ: “Tại sao lại có thêm 100 điểm tích lũy nhỉ?”

Nhuyễn Nhuyễn kiểm tra một lát rồi chợt hiểu ra, nàng nói: “Đây là chị Giai Giai cho anh mượn 100 điểm tích lũy, trước đó chị ấy không nói với anh à?”

“Không có...”

Tiêu Hiêu cũng có chút bất ngờ.

Dương Giai tốt với mình như vậy sao? Chẳng nói chẳng rằng liền chuyển cho mình 100 điểm.

Tất nhiên, giữa những người thân quen thì việc chiếu cố lẫn nhau dường như cũng rất bình thường.

Lúc còn học cấp ba, Dương Giai chẳng phải cũng từng hai lần mượn hắn tiền xu lên xe bus đó sao. Bản thân hắn cũng chưa từng nghĩ tới sẽ đòi nàng trả?

Chẳng qua cúi đầu nhìn Nhuyễn Nhuyễn mở ra một danh sách khiến hắn không nhịn được khẽ nhíu mày lại. Cũng không biết tại sao, danh sách này nhắc đến những năng lực hoặc vật chất đều khiến hắn rất không thích.

Hắn vẫn cảm thấy những nguyên tố này không bình thường chút nào.

Trong lúc do dự, hắn nhìn Nhuyễn Nhuyễn dò hỏi: “Vậy bây giờ...”

Nhuyễn Nhuyễn cũng đang nhíu mày, nàng yên lặng cân nhắc sau đó nói với Tiêu Hiêu: “Anh cũng không có lựa chọn nào khác...”

“?”

Tiêu Hiêu liền thấy khó hiểu, 130 điểm này chẳng phải đã vượt qua giá niêm yết của phần lớn đồ vật trên danh sách hay sao?

“Tiêu ca ca, anh đánh giá thế giới này quá đơn giản rồi...”

Nhuyễn Nhuyễn cười nói: “Quả thật, có rất nhiều loại nguyên tố cường hóa, rất dễ dàng khiến cho người mới hoa mắt, thậm chí có thể phối hợp một vài loại nguyên tố lại với nhau, đã từng được những người đi trước vạch ra từng con đường cường hóa.”

“Nhưng đây đều là vấn đề sau khi đã tích lũy được đủ số điểm cần thiết.”

“Dù trong bất cứ tình huống nào, tố chất cơ thể luôn đứng ở vị trí thứ nhất. Cho nên sau này anh muốn đi con đường cường hóa nào thì do anh, nhưng đối với lần cường hóa đầu tiên này em đề nghị anh lựa chọn Thừa số bạo lực.”

“Có thể giúp anh nâng cao tố chất thân thể trên diện rộng, tác dụng phụ là tính khí sẽ trở nên nóng nảy.”

“Hơn nữa người mới phải có thiết bị kiểm trắc, cần tiêu tốn thêm 30 điểm tích lũy nữa.”

“Thành thực mà nói, nếu không phải chị Giai Giai cho anh mượn 100 điểm thì ngay cả những thứ cần thiết ban đầu của người mới như này anh cũng phải bỏ ra thời gian rất lâu mới có được.”

“...”

“Được rồi!”

Có lẽ do nghèo quen rồi nên Tiêu Hiêu rất thoải mái với tình trạng hiện nay của mình.

Những hắn ít nhiều có chút không nỡ: “Những thứ cô vừa nói đều phải mua một lượt hay sao? Không thể mua lần lượt từng thứ à?”

“Tất nhiên là không được.”

“Dùng Thừa số bạo lực làm nguyên tố cơ sở chế tạo ra dược tễ gen cấp thấp. Mỗi ống đều tạo thành tác dụng cường hóa với thân thể, nhưng phải dùng hết 3 ống mới có thể ép thể năng của cơ thể lên tới mức cao nhất.”

“Chỉ có như vậy, khi đối mặt với đám sinh vật nhiễu sóng, anh mới có thể sống sót.”

“Hơn nữa, thiết bị kiểm trắc lại càng quan trọng hơn.”

Nàng nghiêm túc giảng giải cho Tiêu Hiêu: “Thứ này dùng để theo dõi sự tồn tại của vật chất đau khổ, hơn nữa nó có thể giúp chúng ta theo dõi được ác ý của những người xung quanh. Có thể biết trước được khi nào sẽ xảy ra dị biến.”

“...”

Tiêu Hiêu hiểu ra liền không còn dây dưa về vấn đề này nữa.

Có điều trong lòng hắn ít nhiều vẫn có chút mâu thuẫn, đồng thời vô thức vuốt màn hình máy tính bảng, sau khi kéo xuống, ngoại trừ những nguyên tố cường hóa cơ bản bên trên còn có rất nhiều loại.

Súng lục khát mát: có khả năng gây ra sát thương cực lớn với những sinh vật có ý thức, không cần nạp đạn (nó cần giết chóc, chứ không cần thuốc súng)

Tù nhân tuyệt vọng: có thể vây khốn bất cứ sinh vật nào trong phạm vi tầm mắt, không hạn chế cấp bậc (ta phải chết ở đây, các người cũng đừng mong rời đi)

Sương mù hư hóa: có thể làm hư hóa thân thể bất cứ sinh vật nào bị sương mù bao trùm, không bị hạn chế bởi quy tắc vật lý (haiz, ngươi không đánh được ta)

...

“Lại còn có thứ như vậy?”

Tiêu Hiêu có chút động lòng, những thứ này dường như rất mạnh, cũng không cần thiết phải khiến bản thân trở thành bộ dạng quái dị vặn vẹo.

“Vật thể đặc biệt, thứ mà ngay cả thành phố này cũng không cách nào dễ dàng phân giải và dung hợp.”

Nhuyễn Nhuyễn thấy Tiêu Hiêu hứng thú với những thứ này liền cười giải thích: “Tiêu ca ca, anh thực sự rất có ánh mắt đấy, những thứ này thực sự rất mạnh, thế nhưng....”

“...Anh có phải anh quên không xem phía sau nó có mấy con số 0 à?”

“...”

Tiêu Hiêu thoáng nhìn qua liền hiểu ý nụ cười trên mặt Nhuyễn Nhuyễn, hắn thoái mái buông bỏ ý nghĩ này.

Lúc này chẳng phải ưu thế của người nghèo xuất hiện rồi hay sao? Mãi mãi sẽ không bị vấn đề khó lựa chọn làm phiền.

“Tiêu ca ca không cần lo lắng...”

Nhuyễn Nhuyễn an ủi hắn, nàng cười nói: “Những thứ này không chỉ đắt, hơn nữa còn thường xuyên có cái hố rất lớn.”

“Ví dụ như Khẩu súng khát máu kia, uy lực của nó rất lớn, cũng không cần phải nạp đạn. Thế nhưng nếu sử dụng nó sẽ phải nhận lấy những ảnh hưởng tiêu cực từ ham muốn giết chóc mà nó mang tới.”

“Nếu anh có đối thủ, có quái vật cần giải quyết thì có thể dùng nó để giết người. Lúc không có ai, nó cũng vẫn muốn giết người, cho dù tùy tiện tìm người nào giết cũng được. Nhưng nếu không tìm được thì nó sẽ ép anh tự sát.”

“Dù là chúng ta cũng không thể tùy tiện giết người trong thành phố này. Nếu không sẽ bị trừ rất nhiều điểm tích lũy.”

“Tiện thể em nói thêm một câu, chúng ta ở trong thành phố này làm bất cứ việc gì trái pháp luật đều sẽ bị trừ điểm tích lũy. Ngoại trừ sau khi anh phạm pháp và nhận lấy chế tài tương ứng sẽ không bị trừ điểm.”

“...”

“Được rồi...”

Tiêu Hiêu gật đầu tỏ ý mình đã hiểu, chẳng qua hắn vẫn có chút tò mò: “Đều đắt như vậy sao?”

“Mỗi một món vật phẩm đặc biệt đối với thành phố này mà nói đều không giống bình thường, tất nhiên sẽ rất đắt.”

Nhuyễn Nhuyễn thuận miệng giải thích thêm: “Tất nhiên, nếu như bản thân mình tìm được vật phẩm đặc biệt có tiềm lực, lại sử dụng điểm tích lũy để cường hóa sẽ tốt hơn rất nhiều.”

Tiêu Hiêu có chút bất ngờ: “Những thứ này cũng có thể tự mình tìm được?”

“Tất nhiên rồi.”

Nhuyễn Nhuyễn cười nói: “Anh chịu khó đi lại nhiều hơn trong thành phố là được.”

“Vật phẩm đặc biệt là thứ mà thành phố này không cách nào dung hợp được, về bản chất cũng tương tự như sinh vật nhiễu sóng.”

“Chỉ cần có thể tìm được đồ vật mà ẩn chứa bên trong đó là vật chất thống khổ, nếu như không có sinh vật nhiễu sóng liền có thể mua nó. Sau đó dùng điểm tích lũy của bản thân và mượn nhờ ý chí của thành phố này để tiến hành cường hóa.”

“Nếu như không có sinh vật nhiễu sóng, anh liền có thể dùng giá tiền rất thấp để có được một món vật phẩm đặc biệt.”

“Trước đây từng có một nhóm người tha hương thần bí, bọn họ dùng cách này làm con đường cường hóa chủ yếu. Bọn họ có được lực lượng khủng bố, được sưng là nhà sưu tập.”

“...”

Tiêu Hiêu nghiêm túc lắng nghe, hắn hơi động tâm liền hỏi: “Như vậy chẳng phải là cần có được vận may rất lớn?”

“Hoàn toàn ngược lại nhé...”

Nhuyễn Nhuyễn cười nói: “Vật phẩm đặc biệt thường sinh ra ở nơi có hoàn cảnh tuyệt vọng và đau khổ. Hơn nữa, nơi đó lúc nào cũng có năng lượng tiêu cực tồn tại.”

“Cho nên, chỉ người có vận may kém cỏi nhất mới có thể gặp phải...”

“...”

Nàng vừa thuận miệng nói vừa nhìn về phía Tiêu Hiêu: “Tiêu ca ca sẽ không thực sự làm vậy chứ?”

“Trên lý thuyết mặc dù là như vậy, thế nhưng xác suất thành công thực sự thấp đến nỗi làm người ta tức điên lên. Đơn vị mà ngươi kiểm tra ra, phải đến 99% sẽ sảy ra nhiễu sóng sau khi cường hóa.”

“Đây chính là một trong những nguyên nhân khiến cho con đường của nhà sưu tập bị gọi là con đường đổ cẩu”

“Đánh cuộc một trăm lần, có một lần trúng đã rất không tệ rồi.”

“Bây giờ đã không còn ai đi làm chuyện ngu xuẩn như vậy nữa, thực sự muốn có được vật phẩm đặc biệt thì chỉ cần tích cóp điểm tích lũy rồi đổi lấy là được. Dù sao vật phẩm đặc biệt trong thành phố này cũng rất nhiều...”

“...”

“Chẳng qua là hỏi một chút thôi.”

Tiêu Hiêu lắc đầu, hắn vẫn luôn rất thận trọng, tất nhiên sẽ không làm chuyện lỗ mãng như vậy.

Đổ cẩu sao? Có ai có kết quả tốt?

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện