Chương 4438: Tăng linh hồn
Lăng Hàn câu thông năng lượng tầng thứ cao, hắn kinh ngạc phát hiện, dù là đây là âm phủ nhưng không bị ảnh hưởng.
Linh hồn của hắn hiện tại cũng hóa thành hình người, trên hai tay xuất hiện năng lượng màu đen quấn quanh.
Có thể.
Lăng Hàn âm thầm gật đầu, sau khi đột phá Sinh Đan, linh hồn của hắn cũng có năng lực vận chuyển năng lượng tầng thứ cao.
Rất tốt, năng lượng hủy diệt có hiệu quả khắc chế âm hồn vượt qua cảnh giới, ở dương gian, Lăng Hàn hoàn toàn không có khả năng địch nổi Chân Ngã cảnh, nhưng ở nơi này, âm hồn cấp bậc Chân Ngã cảnh cũng không phải đối thủ của hắn.
Đương nhiên, rốt cuộc có thể hay không cần phải chiến đấu mới biết.
Lăng Hàn đi theo hướng ngược lại, hắn rời xa đám người, một mình hắn có thể tới lui tự nhiên, không ràng buộc.
Hắn quan sát hoàn cảnh nơi này, đây là vùng núi liên miên chập trùng, nhưng núi cũng không cao, trên mặt đất cũng không có bất kỳ thực vật gì, chỉ có từng khối đá trụi lủi.
Bầu trời nơi này không có mặt trời, nhưng cũng không phải một mảnh đen kịt, nơi này tối tăm mờ mịt và áp lực không gì sánh kịp.
Quả nhiên, nơi này khắp nơi đều là âm hồn.
Lăng Hàn chưa đi được vài bước, hắn liền nhìn thấy phía trước xuất hiện âm hồn, nhìn nó giống như con bò, toàn thân đen nhánh.
Ở chỗ này, linh hồn tương đương với nhục thân, bởi vậy tự nhiên không có cảm giác tỏa ra ngoài, sức cảm ứng kém đến cực hạn, lúc hai bên cách nhau trăm trượng thì Lăng Hàn mới thông qua “con mắt” cảm ứng được con bò này là âm hồn.
Đối phương cũng phát hiện hắn, nó xoay người và lập tức lao về phía Lăng Hàn.
Nó há miệng phát ra tiếng rít dài.
Đây là âm hồn, đương nhiên sẽ không phát ra âm thanh, chỉ là thần thức ba động mà thôi.
Oanh, sóng âm đánh tới, tâm thần đau đớn.
Lăng Hàn hừ một tiếng, năng lượng hủy diệt bộc phát và bao phủ nắm tay, hắn tấn công con bò kia.
Nhìn thấy năng lượng hủy diệt, con bò âm hồn cực kỳ sợ hãi, sau đó nó lui lịa thật nhanh, hiển nhiên muốn dừng bước trước vực thẳm, hiển nhiên nó sợ hãi tới cực hạn.
Lăng Hàn kinh ngạc, âm hồn chỉ có bản năng giết chóc, chúng giống như hung thú, nhưng lại có thể biết sợ, năng lượng hủy diệt có hiệu quả khắc chế lớn bao nhiêu?
Hắn phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, bỗng nhiên bộc phát tốc độ xuất hiện trước mặt con bò, hắn xuất quyền tấn công, năng lượng hủy diệt sôi trào, con bò âm hồn bị hắn đánh thành cặn bã.
Đây là linh hồn biến thành, không có nhục thể, tự nhiên cũng không có mưa máu bay tán loạn, chỉ có mảnh vụn linh hồn giải tán, còn có một mảnh vụn hóa thành ánh sáng và tan vào trong thân thể Lăng Hàn.
Lập tức, Lăng Hàn cảm giác thân thể của mình mạnh hơn.
Hiện tại thân thể của hắn do linh hồn cấu thành, cho nên, thân thể rắn chắc thì linh hồn càng mạnh.
Đúng là như thế, giết âm hồn có thể tăng cường linh hồn.
Tốt, rất tốt.
Linh hồn của Lăng Hàn rất cường đại, nhưng tuyệt đối không phải mạnh nhất trong cùng cảnh giới, bởi vì hắn cũng không có cường hóa nhắm vào linh hồn, ví dụ tu luyện bí pháp hoặc ăn thiên tài địa bảo gì đó.
Cho nên, lần mạo hiểm này rất trọng yếu với hắn, sau đó hắn bước vào Chân Ngã cảnh, khi đó hắn có thể đứng ở vị trí rất cao, không cần bước vào cảnh giới đó mới tu hành linh hồn.
Hắn tiếp tục đi tới, hắn nhanh chóng nhìn thấy nhiều âm hồn hơn.
Không có gì để nói nhiều, một chữ, đánh.
Hắn cảm giác được linh hồn của mình không ngừng mạnh lên, loại cảm giác này thật sự quá tốt, hắn có xúc động không muốn linh hồn trở về thân thể, bởi vì không có thân thể trói buộc, hắn sẽ càng tự do.
Nhưng hắn vừa sinh ra ý nghĩ này, Lăng Hàn lại cảnh giác.
Nhục thân không thể không có linh hồn, bằng không sẽ biến thành cái xác không, nhưng linh hồn cũng không thể thoát ly nhục thân quá lâu, bằng không chính là lục bình không rễ.
Không có nhục thân sẽ không cảm thấy mệt nhọc, hơn nữa giết âm hồn còn có thể tẩm bổ linh hồn, đây là biện pháp lấy chiến dưỡng chiến, Lăng Hàn càng đánh càng phấn chấn, tinh lực tràn đầy, hoàn toàn không cần nghỉ ngơi.
Nhưng hắn vẫn ngừng lại xem xét tình huống của mình.
Tốc độ lớn mạnh linh hồn quá nhanh, hắn lo lắng sẽ có di chứng.
Vừa mới kiểm tra, Lăng Hàn phát hiện vấn đề.
Linh hồn của hắn cường đại nhưng có rất nhiều tạp chất ảnh hưởng tới độ tinh khiết của linh hồn
Linh hồn không thuần, sau khi đạt tới trình độ nhất định thì hắn không phải là hắn.
Nội tâm Lăng Hàn sinh ra sợ hãi, hắn vội vàng luyện hóa những tạp chất này.
May mắn, hiện tại tạp chất không nhiều nên bị hắn loại bỏ ra ngoài, linh hồn của hắn nhanh chóng tinh khiết lần nữa.
- Ha ha, rốt cuộc tìm được ngươi rồi!
Tiếng cười lạnh vang lên, chỉ thấy Bạch Văn Hiên đi tới.
Mặc dù bọn họ đều là linh hồn nhưng đều có thể mô phỏng hình dáng của mình, thứ hai linh hồn ba động cũng cố định không thay đổi, bởi vậy muốn nhận ra ai là ai lại rất đơn giản.
- Tiểu tử, ta tìm ngươi rất lâu rồi.
Bạch Văn Hiên lạnh lùng nói.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Ngươi vội vàng đi tìm cái chết hay sao?
- Trò cười!
Bạch Văn Hiên xùy một tiếng, nói:
- Ta là Sinh Đan cảnh bài danh tám mươi bảy trên tinh võng, chiến lực vượt qua thập bát trọng thiên, cho dù ở trạng thái linh hồn, ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.
Ngươi lấy đâu ra tự tin lớn như thế?
Cảnh giới quyết định lực lượng nguyên thủy, mà lực lượng là chỉ tiêu đánh giá thực lực của võ giả, mà linh hồn bị cảnh giới ảnh hưởng nhưng bởi vì tất cả mọi người chưa tu tới cấp độ linh hồn, cho nên chênh lệch sẽ không quá lớn.
Lại nói, Lăng Hàn đã giết nhiều âm hồn lớn mạnh linh hồn, linh hồn ai mạnh hơn thì không nhất định.
- Chết!
Bạch Văn Hiên giết tới, dù sao đây chỉ là linh hồn thuần túy hắn cũng có được chiến lực mạnh mẽ, trên hai tay xuất hiện thần quang, đó là năng lượng tầng thứ cao, quang minh sáng chói và có hiệu quả khắc chế âm hồn.
- Ha ha ha, ta tu năng lượng tầng thứ cao chính là quang minh, chuyên khắc linh hồn, không có nhục thân bảo vệ, ngươi có thể ngăn cản mấy chiêu của ta?
Ở trạng thái hồn thể, võ giả không có nhục thân nên không cách nào vận dụng bí lực, bởi vậy, tuyệt đại bộ phận tiên thuật đều phế đi, chỉ có thể vận dụng năng lượng tầng thứ cao.
Cho nên, ai nắm giữ năng lượng tầng thứ cao lực phá hoại mạnh nhằm vào linh hồn, hiển nhiên sẽ nắm giữ ưu thế cực lớn.
Lăng Hàn không nói gì, hắn chờ Bạch Văn Hiên giết tới mới ra tay.
Ầm!
Nắm đấm của hai người va chạm vào nhau, đều là linh hồn ngưng tụ thành, chỉ so hồn lực của ai mạnh hơn, uy lực năng lượng tầng thứ cao lớn hơn.
Sau một kích, Lăng Hàn cùng Bạch Văn Hiên cùng lui lại vài bước, linh hồn thể sinh ra chấn động chẳng khác nào sóng nước.
- Ân?
Bạch Văn Hiên kinh ngạc, Lăng Hàn không những có tạo nghệ năng lượng tầng thứ cao không kém gì chính mình, hơn nữa linh hồn thể rất ngưng thực nên không kém gì mình.
Sao lại có thể như thế?
Nhưng hắn là Sinh Đan viên mãn, còn cao hơn Lăng Hàn ba tiểu cảnh giới, tương đương với linh hồn mạnh hơn gấp ba lần, thế mà hắn không thể chiếm thượng phong, hắn không dám tin vào mắt mình.