Chương 4: Đầu ngón tay, cố ý giở trò xấu
Dịch giả: Mèo
Dao Dao đã không còn quản được ngôn ngữ kinh khủng của nam nhân kia, cô chỉ muốn nhanh chóng đào thoát…
Thân thể nhỏ nhắn xinh xắn bị nam nhân bỗng nhiên lật lại: "Ư..." Tay nhỏ theo bản năng che ở trước ngực, nước mắt vô tình tuôn ra.
"Đáng chết, phản ứng này thật là làm cho người ta hài lòng.". Nam nhân thấy bộ dáng cô đáng yêu như vậy, không chỉ không đồng tình, ngược lại càng trở nên hưng phấn hơn.
Tay hắn cưỡng ép mở bàn tay cô che ở trước người ra.
Mắt thấy xuân quang sắp bại lộ, cô xuống nước cầu khẩn: "Đại... Đại ca, tôi... 'không có gì hết’, không dễ chơi đâu, anh đi phục vụ người khác đi, có được không?"
Lời nói vô tâm nhưng truyền vào tai nam nhân lại giống như là muốn cự tuyệt mà ra vẻ mời chào trêu chọc. Đối mặt với mấy nữ nhân chủ động dính sát vào người hắn, hắn đã sớm chơi chán, vì vậy thấy khẩu vị mới, hắn lập tức muốn thử một lần!
"Chẳng phải những Cowboy như chúng tôi là chuyên phục vụ mấy thứ ‘không có gì hết’ như cô sao?". Nói xong, hắn kéo mạnh một tay che nửa người trên còn lại của cô xuống...
"Hức...". Dao Dao tuyệt vọng nhắm nghiền hai mắt.
Ngón tay thon dài sờ vào chiếc bụng bằng phẳng của cô rồi từ từ bò lên trên. Thân thể nhỏ nhắn xinh xắn run run đến mức mãnh liệt.
"Không, không...". Khi ngón tay nam nhân dần dần tiến tới chỗ đó...
Dao Dao trong nháy mắt khản cổ họng, khóe môi thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ.
"A.". Thấy cô khẩn trương như vậy, nam nhân xấu xa cười một tiếng, cố ý lách qua chỗ mẫn cảm của cô.
'Ư...'. Dao Dao theo bản năng nhẹ nhàng thở ra. Trong nháy mắt , một tia khí lạnh truyền đến, cô chỉ cảm thấy thân thể vô cùng tê dại, tựa như không phải là của mình.
Dao Dao mở to mắt nhìn lên trên, nam nhân này lại... Lại...
"Không... Không muốn, không muốn hôn!". Cố gắng đẩy cái đầu người kia ra, khuôn mặt nhỏ của cô lại đỏ như ráng chiều.
"Hử? Cô quả nhiên là vật nhỏ dối trá, chỉ có thân thể của cô..." Nam nhân khẽ nâng đầu lên, tà mị nhìn đảo qua cô: "…là thành thật." Nụ cười xấu xa đến khóe miệng, đầu ngón tay hắn cố ý giở trò xấu...
"Ư..." Lại là một trận làm cho người ta run rẩy, cô không biết đây là một loại cảm giác gì, chỉ cảm thấy thật xấu hổ, thật là mất mặt.
"Aizzz, mới thế thôi đã không chịu nổi, một lát nữa sẽ như thế nào?". Nam nhân hảo tâm nhắc nhở xong, lại một lần nữa gục đầu xuống, thuận xương quai xanh của cô hôn nhẹ.
"Cầu xin anh, đừng tiếp tục nữa! Tôi không muốn...". Tiếng nói kết thúc, cô rõ ràng cảm giác được nam nhân ngừng động tác.
Tên Cowboy này rốt cục chịu buông tha mình rồi sao? Dao Dao thăm dò nhìn về phía hắn.
Giờ phút này, con ngươi thâm thúy kia lại đang nhìn chăm chú vào vai trái có một vết sẹo rất sâu của cô, biểu tình cũng khác biệt lúc nãy, phảng phất như là một con sói, một con sói đáng sợ sẽ cắn chết người...
Hắn vì cái gì... mà nhìn vết sẹo của mình bằng ánh mắt đó?
"Cô…!"
"Ngự lão đại.". Ngay lúc nam nhân muốn nói cái gì đó, một thủ hạ đột nhiên đẩy cửa vào, cắt ngang lời hắn.
"Ngự... Lão đại?". Nghe được xưng hô thế này, một đạo sấm sét như đánh trúng vào người Dao Dao.
Cô hoảng sợ nhìn qua nam nhân bá đạo đang ép mình trên giường...
Hắn, hắn, hắn là… Ngự... Ngạo Thiên? !