Chương 4: Trấn Aisha

Dịch giả: Mặc Quân Dạ

Nhờ ơn đám Goblin trong rừng cây ban tặng, Lộ Dịch chỉ tốn hơn một giờ đã thuận lợi lên tới cấp 10. Trên thực tế, khoảng chừng mấy tháng sau, nếu có acc lớn nào muốn dẫn acc nhỏ đi luyện cấp, đa phần bọn họ đều sẽ chọn khu mỏ Goblin ở ngoại ô thôn tân thủ này, bởi vì lượng quái bên trong đặc biệt nhiều, đến nỗi những người chơi dưới cấp 10 tuy tụ tập lại một đám ba năm người nhưng vẫn có thể “ngỏm” bất cứ lúc nào.

Tiểu đầu mục Goblin trong chỗ sâu nhất của quặng mỏ sau khi chết đã “tặng” cho Lộ Dịch một món trang bị màu xanh lam đầu tiên, đáng tiếc nó không thuộc về Mục Sư mà là một cây pháp trượng dành cho Pháp Sư.

【Đing đong!】

【Chúc mừng ngài đã trở thành người chơi thứ nhất đạt cấp 10 trong Đại Lục Vĩnh Hằng, ngài nhận được một món vật phẩm ngẫu nhiên, mời ngài đến hộp thư cá nhân kiểm tra và nhận.】

【Ngài được tự động thêm vào Bảng Xếp Hạng Đẳng Cấp, xin hỏi ngài muốn công khai hay che dấu ID?】

"Che dấu." Lộ Dịch không chút do dự nói.

【Chúc mừng người chơi “Giấu tên” tiến vào Bảng Xếp Hạng Đẳng Cấp, đạt được 1 điểm thành tựu thế giới, các người chơi có thể thông qua nhẫn cảm ứng để tra cứu các loại Bảng Xếp Hạng.】

Đây mới là thông cáo đầu tiên gây ra sóng to gió lớn trên kênh thế giới của Lộ Dịch.

"Đậu xanh rau má, thằng trâu bò nào vậy!"

"Tụi bây nhìn Bảng Xếp Hạng chưa? Hiện tại trong Bảng Xếp Hạng Đẳng Cấp chỉ có một người a, phía sau còn ghi rõ đẳng cấp là cấp 10, nói cách khác, chỉ có người nào tới cấp 10 mới có thể tiến vào Bảng Xếp Hạng Đẳng Cấp!"

"Là vị đại thần nào mà trâu bò dữ vậy trời, tốc độ thăng cấp này thiệt là đáng sợ!"

"Cầu ôm đùi!"

"..."

Lộ Dịch đóng hệ thống trò chuyện trong Đại Lục Vĩnh Hằng lại, người chơi dưới cấp 10 chỉ có thể tán gẫu trong hệ thống trò chuyện của khu vực, mà cái gọi là hệ thống trò chuyện chính là một quyển sách bìa da cứng tỏa ra ánh sáng trắng nhàn nhạt đang lơ lửng trước mặt cậu. Muốn gửi đi tin tức, bạn chỉ cần dùng cây bút lông ngỗng đang lơ lửng bên cạnh viết lên là được, đương nhiên, muốn xem lại nội dung tán gẫu cũng rất dễ, bạn chỉ cần dùng tay lật lại những trang sách trước là xong.

Ở trong đây tán gẫu đương nhiên sẽ nhìn thấy ID của nhau, nếu muốn gửi riêng tin nhắn cho ai đó, bạn chỉ cần dùng bút lông ngỗng khoanh lại ID của người đó, hệ thống sẽ tự động mở ra chức năng truyền tin.

Lộ Dịch tiện tay nhìn lướt qua Bảng Xếp Hạng, chỉ thấy ngoại trừ Bảng Xếp Hạng Đẳng Cấp đang xếp hạng nhất ra, cậu còn chiếm hạng bảy trong Bảng Xếp Hạng Tài Sản với tổng số tiền là 6 vàng, đây là đều do Bánh Hương Lúa mang về giúp cậu. Vị trí không hẳn quá cao, dù sao ở phương diện này, người chơi tự do... vĩnh viễn luôn kém hơn so với các công hội lớn. Mà hội trưởng của công hội Tia Sáng Ban Mai - Ánh Bình Minh – đã vinh dự chiếm hạng tư với số tài sản là 9 vàng 37 bạc.

Trong lúc Lộ Dịch xem xét Bảng Xếp Hạng, Dải Ngân Hà lại đen mặt tắt hệ thống đi: "Còn chưa tra được à?"

Lưỡi Dao Bạc lắc lắc đầu: "Người chơi giấu tên rất khó tra xét, hơn nữa nếu đến cấp 10 thì nhất định người đó đã đi tới thị trấn tiếp theo rồi, chúng ta chưa có ai đến cấp 10, đương nhiên là không thể đi thăm dò."

Hung hăng đấm một phát vào gốc đại thụ bên cạnh, Dải Ngân Hà hít một hơi thật sâu, lúc này, đẳng cấp của bọn họ chỉ mới tăng lại thành cấp 4 (80%), không có biện pháp, mấy lần chết lúc trước có ảnh hưởng rất lớn với bọn họ. Bọn họ vốn là tiểu đội tinh anh được công hội gửi gắm kỳ vọng rất cao, tất cả tài nguyên thu được đều được hội trưởng Ánh Bình Minh giao cho bọn họ, thậm chí cả đám còn tính toán thời gian đăng nhập trò chơi giống nhau, cuối cùng thuận lợi được xếp chung vào một thôn tân thủ, nào biết lại xui xẻo như vậy, liên tục gặp phải BOSS hoang dã trong rừng cây tận bốn lần, trường hợp này đã không thể dùng từ “năm xui tháng rủi” để hình dung nữa rồi.

"Hơn nữa người này hẳn không phải là người của các đại công hội." Người chơi nữ duy nhất trong tiểu đội – [Mục Sư] Sassar nói.

"Không sai, nếu là người của đại công hội, bọn họ cần tuyên truyền cho công hội của mình nên chắc chắc không lựa chọn “Giấu tên”." [Cung Tiễn Thủ] Tay Phải Nhanh Như Chớp gật gật đầu.

Dải Ngân Hà "ừ" một tiếng, đây là lý do duy nhất gã có thể dùng để an ủi chính mình, tuy rằng Vĩnh Hằng chỉ mới mở cửa có ba giờ thôi, thế nhưng dưới sự điều tra điên cuồng của các các đại công hội, bọn họ cũng dần dần hiểu rõ hơn về thế giới này.

Đại Lục Vĩnh Hằng là một trò chơi có thể chứa được mấy chục tỷ người chơi, chỉ riêng địa bàn của hàng ngũ Quang Minh thôi cũng đã có sáu khối đại lục rồi. Tại thời điểm mới bắt đầu như thế này, người chơi ở các đại lục khác nhau sẽ không thể qua lại với nhau, ít nhất hiện tại thì không được.

Khác với thôn tân thủ chỉ cần canh giờ giống nhau là có thể vào chung một thôn, cách phân người chơi ở từng đại lục sẽ dựa theo tinh hệ mà người đó cư trú trong hiện thực. Lực lượng chủ yếu của Tia Sáng Ban Mai đều tập trung ở Thái Dương Hệ, vì thế bọn họ đương nhiên sẽ tập trung đầu tư tài nguyên vào khối lục địa này, đáng tiếc hiện tại đẳng cấp của bọn họ lại thấp hơn so với tiểu đội tinh anh của các công hội khác, chuyện này đối với Dải Ngân Hà mà nói quả thực là một cái tát thẳng vào mặt, khó trách sắc mặt của gã lại khó coi như vậy.

"Nếu là người chơi tự do, vậy người này làm sao mà thăng cấp nhanh như vậy nhỉ?" Lưỡi Dao Bạc nghi hoặc.

Sassar lắc đầu: "Có lẽ là do may mắn, dù sao những nhân tố không xác định trong trò chơi này rất nhiều a, nhớ con BOSS hoang dã mà chúng ta liên tục gặp phải không, chúng ta cũng đã gửi tin trách cứ GM đó thôi, vậy mà người ta bảo số liệu vẫn bình thường, không phải là BUG. Điều này chứng tỏ, Vĩnh Hằng hoàn toàn khác với những trò chơi bình thường, cho nên chúng ta không thể dùng lẽ thường để suy đoán nó được."

Tay Phải Nhanh Như Chớp thở dài: "Chẳng lẽ Vĩnh Hằng còn có thuộc tính “may mắn” hay sao?"

"Nói không chừng có thật đó, ai biết được." [Pháp Sư] Lửa Thần nhún vai.

Dải Ngân Hà đánh gãy bọn họ: "Được rồi, nhanh chóng đi thăng cấp thôi!"

Bọn họ đương nhiên đều muốn nhanh chóng thăng cấp, đáng tiếc hiện tại người trong thôn tân thủ đều đã lên cấp, cho nên rừng cây nhỏ bên kia không còn thuộc về riêng bọn họ nữa mà chi chít những người với người, còn con rắn đáng hận nào đó lúc này lại không còn bóng dáng, điều này quả thực làm cho bọn họ tức chết mà.

Mặc kệ đám người kia ra sao, lúc này Lộ Dịch đã thong thả tiến vào trấn nhỏ Aisha, đây là trạm thứ nhất sau khi ra khỏi thôn tân thủ.

Cho dù là kiếp trước hay kiếp này, Lộ Dịch đều đặc biệt thích trấn nhỏ Aisha, tuy sau này cậu đã đi qua rất nhiều địa phương khác trong Đại Lục Vĩnh Hằng, gặp được những thành trấn mang đủ loại phong cách, có thành thị nguy nga, cũng có trấn nhỏ mang đường nét mĩ lệ tinh xảo, nhưng mà, bọn nó đều không có bầu không khí thoải mái trong lành như trấn nhỏ Aisha.

Đứng bên cạnh tấm bảng hướng dẫn bằng gỗ đã có chút cũ kĩ, nước sơn màu xanh nhạt của ngày xưa đã phai bớt, thế nhưng cậu vẫn mơ hồ nhìn thấy một dòng chữ đáng yêu "Trấn nhỏ Aisha", chữ viết không đẹp lắm, hẳn là do trẻ con viết nên, tuy có chút vụng về nhưng đường cong lại rất mượt, từng chữ từng chữ đều tròn vo, Lộ Dịch thấy vậy cười cười, lúc này mới quay sang quan sát trong trấn.

Mới vừa rồi có một cơn mưa nhỏ, cho nên cả thị trấn đều được bao bọc trong một tầng hơi nước nhàn nhạt, cũng giống với tấm bảng hướng dẫn vừa rồi, tất cả các ngôi nhà trong trấn này đều được xây dựng theo phong cách dễ thương. Vách tường thuần một màu vàng nhạt, mái nhà đỏ tươi, khắp trấn đều là những bụi rậm xanh biếc, bên trên điểm xuyết vô vàn những quả mọng đỏ au, bên ngoài mỗi căn nhà đều có một hàng rào màu trắng, sân trước sân sau đều treo rất nhiều chậu cây với những bông hoa tím be bé xinh xinh. Hương hoa cỏ tươi mát cùng với mùi bánh ngọt ngào theo gió bay tới, tiếng chuông gió “leng keng” vang lên đâu đây, Lộ Dịch thong thả đi tới, bắt gặp một con mèo mướp đang ngủ gà ngủ gật bên đường. Cậu nhịn không được vươn tay gãi cằm nó, xúc cảm này, chân thật biết bao. Không thể không nói, thị trấn này là một địa phương yên tĩnh đến mức khiến cho người ta cảm thấy bình yên.

Mặc kệ đến bao nhiêu lần, trấn nhỏ Aisha vẫn luôn là tình yêu duy nhất của cậu, nó giống như một viên trân châu tầm thường nhất trên mảnh đại lục này, không xinh đẹp hoa mỹ, nhưng lại êm dịu đáng yêu.

Đương nhiên, nó còn một chỗ rất đặc biệt mà lúc này chưa ai biết đến, đó là khi ngọn lửa chiến tranh lan ra khắp nơi, rất nhiều thành trấn có danh tiếng trên đại lục đều bị thiêu hủy, duy chỉ có trấn nhỏ Aisha, từ đầu tới cuối đều không có ai đến quấy rầy sự yên tĩnh của “nàng”, bởi vì rất ít người biết, cái tên "Aisha" này, là tên của một cô gái. Quan chỉ huy Soros của quân địch – người được xưng là sứ giả của hắc ám - thật lâu trước kia đã từng thích một cô gái, nàng gọi là Aisha, cho nên, vào thời điểm điều động quân lính, hắn luôn vòng qua tòa thị trấn khiến hắn tan nát cõi lòng này.

Lộ Dịch tiến vào tiểu trấn xong thì lập tức đi về phía phủ đệ của quan chấp chính, đó là một ngồi nhà tương đối xinh đẹp nằm ở trung tâm trấn nhỏ, xen lẫn bên trong vài gốc Ngân Hạnh, Lộ Dịch đi vào cánh cửa bên phải, sau đó ngừng lại trước mặt một người trẻ tuổi đang ngủ gà ngủ gật.

[Ngân Hạnh: cây Bạch Quả]

"Chào ngài, Gary tiên sinh, tôi muốn định cư ở trấn nhỏ Aisha."

Người trẻ tuổi lập tức bật dậy, ánh mắt trở nên sáng rỡ, giống như người vừa ngủ gật ban nãy không phải là y vậy.

"Ồ, chào ngài, hỡi người mạo hiểm thân ái." Thái độ của y vô cùng nhiệt tình: "Ngài thật có ánh mắt, trấn nhỏ Aisha của chúng tôi tuyệt đối là nơi tốt nhất ở vùng này, vừa yên tĩnh thoải mái, đời sống lại còn náo nhiệt…"

Lộ Dịch mỉm cười đánh gãy lời của y: "Được rồi, tôi biết trấn Cherry ở gần đây đẹp hơn, thành Plice cũng phồn hoa hơn nơi này rất nhiều, chẳng qua tôi nghe nói trấn nhỏ Aisha rẻ hơn một ít…" Cậu thở dài: "Ngài biết đấy, tôi cũng không phải là một người mạo hiểm giàu có gì."

Vị NPC gọi là Gary kia lập tức cứng người, y rốt cục hiểu rõ người trước mắt tuyệt đối không phải là một người ngốc nghếch tùy ý bị y lừa gạt, cậu ta ngay cả trấn Cherry và thành Plice cũng biết, điều này khiến cho Gary có chút rầu rĩ không vui, có điều mối làm ăn đã đưa lên tới cửa, y đương nhiên sẽ không dễ dàng để người chạy mất. Nhìn đi, thị trấn này ngay cả phủ đệ của quan chấp chính cũng cũ nát như vậy, vườn hoa cũng sớm cần phải tu sửa, đáng tiếc, y không có tiền a.

"Aha, đúng vậy, nơi này của chúng tôi rẻ hơn nơi khác một ít…" Gary thở dài: "Chẳng qua thời buổi bây giờ ai cũng khó khăn cả, cho nên, ngài biết đấy…"

"Có thể cho tôi nhìn trước một chút không?"

"Đương nhiên, không thành vấn đề!" Vị NPC này lập tức cầm ra một chồng hồ sơ thật dày: "Ngài xem, nơi này của chúng tôi có rất nhiều địa phương tốt để định cư!"

Đúng vậy, lúc này đương nhiên là có nhiều rồi.

Lộ Dịch rất rõ ràng, cậu là người đầu tiên đến trấn nhỏ Aisha, cũng là người chơi đầu tiên đưa ra yêu cầu giao dịch nhà ở, cho nên chỗ tốt bên trong quả thực rất lớn. Sự lựa chọn của cậu có rất nhiều, hơn nữa trước khi Vĩnh Hằng mở ra dịch vụ hối đoái giữa vàng cùng với đồng liên bang ở thế giới hiện thực, giá phòng lúc này phải nói là rẻ tới mức khiến người chơi sau này hối hận đến xanh ruột. Lộ Dịch nhớ rõ, trước khi mở ra hối đoái, số lượng người chơi mua nhà chỉ có hơn mười người mà thôi, những người còn lại đa số đều không biết bản thân có thể sở hữu một căn nhà bên trong Đại Lục Vĩnh Hằng.

Trong khi Gary còn đang nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ, Lộ Dịch đã xác định được địa phương mà mình cần: "Nơi này, có giá bao nhiêu?"

"Ồ, người mạo hiểm thân ái, ngài thực tinh mắt nha!" Gary nở nụ cười: "Nơi này tuy rằng không phải khu vực tốt nhất, thế nhưng nó có phong cảnh tuyệt đẹp, hoàn cảnh cũng tốt..."

"Bao nhiêu?" Lộ Dịch đương nhiên biết nơi này hiện tại cũng không phải khu vực tốt, chẳng qua sau này, nơi này lại trở thành địa phương cực kì tiện lợi. Thứ nhất, trấn nhỏ Aisha chỉ có duy nhất một cái Truyền Tống Trận, mà thứ đó lại nằm ngay bên cạnh mảnh đất này. Thứ hai, cũng nhờ cái Truyền Tống Trận này, khu vực xung quanh nó dần trở thành trung tâm thương nghiệp của trấn nhỏ Aisha, mỗi ngày đều sẽ có vô số người chơi bày quán ở trong này, việc làm ăn của các cửa hàng ở đây cũng cực kì tốt đẹp.

"À thì, bởi vì quy cách khác nhau, cho nên giá tiền cũng khác nhau."

"Tôi muốn phía trước là một tòa nhà hai tầng, không cần quá lớn, có tường bao quanh, có vườn hoa nhỏ, phía sau thì xây một tòa biệt thự ba tầng, không gian sân sau lớn một chút, tốt nhất là có luôn một mảnh rừng nhỏ cùng với một phòng sản xuất tách biệt." Lộ Dịch đưa ra yêu cầu của mình một cách ngắn gọn nhất.

Mà nghe xong những lời này, ánh mắt của Gary lại càng thêm sáng ngời, y biết được mình đã vớ được một cuộc làm ăn lớn rồi: "Người mạo hiểm thân ái, ngài thật đúng là một vị quý công tử khẳng khái, chỉ có gian phòng như vậy mới xứng đôi với thân phận của ngài!"

"Thân làm vị khách hàng đầu tiên kể từ khi Gary tiên sinh tiền nhiệm tới nay, ngài nhất định sẽ cho tôi một cái giá hợp lý, đúng chứ?" Lộ Dịch mỉm cười.

"Điều đó là đương nhiên rồi!" Giọng điệu của Gary càng thêm nhiệt tình, y nhảy dựng lên, lập tức lôi ra một chồng bản vẽ từ trong ngăn tủ phía sau: "Ngài biết đấy, muốn xây một căn phòng như vậy phải cần một ít thời gian, chẳng qua ở nơi này của chúng tôi có đại sư kiến trúc tốt nhất - Banrett tiên sinh. Sau khi dựa theo yêu cầu của ngài, chọn ra bản vẽ xong, chúng tôi cần khoảng nửa tháng để hoàn thành công trình, ý của ngài như thế nào?"

Trong hiện thực, muốn xây một căn nhà chỉ trong nửa tháng đương nhiên là không có khả năng, nhưng đây là trò chơi, cho nên việc gì cũng có thể xảy ra.

Nghe được cái tên “Banrett”, nụ cười trên mặt Lộ Dịch lập tức tươi hơn vài phần: "Không thành vấn đề."

"Miếng đất này có giá 50 vàng, phí xây dựng là 100 vàng, tổng cộng là 150 vàng, có điều thấy ngài là một vị thân sĩ thiện lương khẳng khái, tôi có thể giảm giá cho ngài một chút, ừm, tổng cộng 120 vàng, đây là giá thấp nhất rồi."

Lộ Dịch đương nhiên biết rõ, bởi vì là người chơi đầu tiên mua nhà, cậu mới có thể được giảm giá 20% như vậy, còn sau này ấy hả, cho dù là người thứ hai mua nhà thì cũng không được thiếu dù chỉ một đồng.

Ở thời điểm vừa mới bắt đầu như thế này, 120 vàng gần như có thể coi là một con số thiên văn, chẳng lẽ bạn không thấy người xếp hạng nhất trên Bảng Xếp Hạng Tài Sản cũng chỉ có 35 vàng thôi sao? Ngay cả Lộ Dịch, chỉ dựa vào 6 vàng mà đã có thể chiếm được vị trí thứ bảy kia kìa.

"Được, vậy nửa tháng sau mới cần giao toàn bộ tiền đúng không?"

"Đúng vậy, hiện tại ngài chỉ cần đưa một chút tiền đặt cọc là được, chẳng qua, người mạo hiểm thân ái của tôi, một khi đã thanh toán tiền đặt cọc, nếu nửa tháng sau ngài không thể thanh toán toàn bộ tiền nhà, vậy tiền đặt cọc cũng sẽ không được trả lại đâu nha." Gary tươi cười, trong nụ cười mang theo một chút xảo quyệt.

Lộ Dịch sảng khoái lấy ra 5 vàng làm tiền đặt cọc: "Tốt lắm, cám ơn ngài đã nhắc nhở."

Đợi đến khi đi ra khỏi phủ đệ của quan chấp chính, trên người Lộ Dịch chỉ còn lại một vàng, mà ID của cậu cũng lập tức bị đạp xuống khỏi Bảng Xếp Hạng Tài Sản.

Hít một hơi thật sâu, cậu chậm rãi quan sát đường phố trống trơn trong trấn, tất cả vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, khiến cậu có chút bối rối, chẳng qua, rất nhanh sau đó cậu đã lấy lại kiên định.

Đã trải qua một quá khứ như vậy, cậu còn có gì phải sợ hãi nữa?

Dù sao, cũng không thể tệ hơn được nữa, không phải sao?

Vì thế, hiện tại mỗi một ngày, mỗi một giây đối với cậu mà nói, chính là ánh sáng, chính là QUANG MINH.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện