Thịnh Thế Yêu Sủng
Tác giả: Mèo Vẫn Ở Đây
Nguồn: BNS
Lượt xem: 1,911
Số chương: 102
Nàng vốn là tiên nữ trên Thiên giới. Một ngày kia mẫu thân bị phụ thân giết chết, bản thân nàng thì trở thành yêu nghiệt, phải mang theo hận ý ngập trời dứt khoát chịu chết.
Lúc sắp chết lại gặp được Ám Vương-- người cao quý nhất của Yêu giới, hắn cưng chiều nàng tận xương tủy, từ đó về sau nàng hủy đi tiên cốt của mình, sống lại làm yêu.
Đồn rằng, Vương của Yêu Giới - Dạ Ly Lạc tuấn mĩ tà mị đệ nhất thiên hạ, nhưng từ nhỏ tàn nhẫn, giết người thành tính, chưa từng có kẻ nào nhìn thấy nụ cười xuất phát từ nội tâm của hắn, cũng không có người nào chạm được đến lòng của hắn.
Chỉ một cái ôm đơn giản không chứa tâm cơ, như định mệnh khiến lòng hắn không hề sợ hãi khi bị bắt làm tù binh. Hắn ôm nàng khi đó vẫn còn là một đứa trẻ, cười tà mị nhẹ giọng nói với truy binh phía sau nàng: "Nếu trời cao đã ban tặng thì từ nay về sau ngươi là người của gia, kẻ nào dám động đến diệt toàn tộc kẻ đó."
Lúc thân phận nàng bại lộ, Thiên Nữ hiện thế, theo truyền thuyết ai có được đan dược luyện từ máu thịt của Thiên Nữ thì sẽ bách độc bất xâm, trường sinh bất lão, nhất thời kinh động đến tứ giới: thiên, nhân, yêu, ma khiến họ không ngừng tranh đoạt.
Tên nam nhân phúc hắc yêu nghiệt kia lại kéo theo nàng cùng chung tay sát phạt thiên hạ, chinh phục tứ giới, chỉ vì thay nàng cứu mẫu thân của nàng ra, trả lại cho nàng một mảnh đất yên bình đẹp đẽ.
Mà nàng cũng nguyện vì hắn hóa thân thành ma, chém cự thú, bắt tiên thú, trị kẻ phản loạn, thống nhất Yêu giới, đùa giỡn Nhân giới, thu phục Ma giới, cuối cùng sát phạt Tiên giới, bởi vì nàng đã từng nói qua, nếu nàng không chết thì nhất định sẽ lật đổ Tiên giới!
Cuối cùng nàng cùng với nam nhân mình yêu thống nhất tứ giới, cùng sáng lập thời thịnh thế
< Trích đoạn 1 >
"Tiểu Nhược Ly, nàng biến trở lại hình người Gia mang nàng đi ngắm hoa được không?" Mỗ Vương ôm tiểu hồ ly mềm mại vào trong lòng dụ dỗ.
"Nhìn thấy mỹ nhân ta sẽ biến thân." Mặt mỗ tiểu hồ ly màu trắng bạc đầy ao ước.
"... ........Tại sao."
"Vì Lạc thích nên ta cũng thích." Mỗ Vương nhìn hài tửphấn điêu ngọc mài trong lòng, nháy mắt có cảm giác giống như mình vượt tường, liền lớn tiếng truyền mệnh lệnh: "Đuổi hết toàn bộ những nữ nhân có chút sắc đẹp trong cung đi, về sau bổn vương không ngắm mỹ nữ, chỉ ngắm hoa."
< Trích đoạn 2 >
"Vương! Những yêu ma quỷ quái đang bị tiểu thư đuổi chạy khắp cung điện."
"A…Để kệ nàng vui vẻ đi, hiếm khi thấy nàng có hứng thú với người khác.” Mỗ Vương đang lập kế hoạch cho hành trình ngày mai, nói.
"Nhưng là.... ...... Nhưng là tiểu thư đuổi theo bọn họ nói muốn chào hỏi, nhưng đó rõ ràng là muốn hôn bọn họ!" mỗ thuộc hạ sợ hãi nói.
"Cái gì?" Mỗ Vương biến mất trong nháy mắt.
Trong hoa viên, Mỗ Vương ôm lấy mỗ nữ ngây thơ, trong lòng âm thầm hối hận lúc trước mình không nên dạy dỗ nàng rằng hôn chính là chào hỏi.
"Tiểu Nhược Ly, không phải gia từng nói chỉ có thể làm loại chào hỏi này với gia thôi sao?"
"Nhưng mà mỗi lần Lạc đều cười, ta sẽ không chào hỏi được, ta muốn tìm bọn hắn tập luyện một chút.... ..." Còn chưa nói xong, Mỗ Vương đã cúi xuống chặn miệng của mỗ nữ, chỉ nghe thấy hắn hàm hồ nói: "Có tập luyện cũng chỉ có thể tập luyện cùng với gia."
< Đoạn trích 3 >
"Vương, không biết người định xử trí những người mơ ước tiểu thư như thế nào?"
Mỗ Vương đang ôm mỗ nữ xem sách thuốc cũng không ngẩng đầu lên nói: "Nếu bọn họ muốn luyện đan, vậy lấy bọn họ đi luyện đan được rồi."
"Chờ một chút." Mỗ Vương đột nhiên kêu: "Nếu bọn họ là người, nam đời đời làm tôi tớ, nữ đời đời làm kỹ nữ, xem kẻ nào còn dám mơ ước bảo bối của ta."
Hắn đột nhiên lại thấy có chút dạy hư trẻ nhỏ, cúi đầu hỏi: "Tiểu Nhược Ly, có phải gia quá tàn nhẫn không?"
Nhưng mà mỗ nữ vô cùng cường đại máu lạnh đầu cũng không ngẩng lên, nói: "Ngoại trừ Lạc ra những kẻ khác đều không có liên quan gì tới ta."